”Aline”… “Gọi Tên Người Yêu” (*)
Tình ca xưa cũ còn yêu thương đầy
Bao năm rồi cũng nơi này
Ngày mưa tháng nắng đong đầy tiếc thương!
”Aline”… gọi mãi người thương
Lời ca dĩ vãng sầu thương bây giờ
Thương thay đời quá ơ thờ
Giận hờn non nước vật vờ tháng năm
”Aline”… buồn vẫn còn đây
Gối chăn đã hẹn tình say bốn mùa
Em đi thu độ mấy mùa…
Rừng thay bao lá cho vừa hỡi em?
Ngồi đây thầm gọi tên em
Nghe hồn biển động sóng nghiêng đổ về
Hải âu bay gọi tìm về
Bờ xa cát trắng sóng về ru êm
Anh ngồi gọi thầm tên em
Mưa rơi cho mắt buồn thêm phút này
Tình còn đọng giữa đôi tay
Gọi tên em suốt đời này… yêu em…
MINH SƠN LÊ
----------------------------------------------------
Em ngồi gọi thầm tên anh
Mưa rơi hay mắt long lanh lệ sầu…
Em đi bước nhẹ cúi đầu
Ngày xuân về tới lòng sầu thêm vương
”Aline”… gọi mãi người thương
Em yêu anh lắm… đoạn trường chia ly
Xuân nay nào có nghĩa gì
Buồn hoài ở lại xuân thì qua mau
”Aline”… bài hát cung sầu
Gối chăn lạnh lẽo hai đầu nhớ nhau
Trời hành cho một mùa ngâu
Trút lên hai đứa nhìn nhau cách trời!
Ngồi đây thương nhớ rã rời
Người em yêu dấu bên trời nước non
Nguyện lòng hai chữ sắt son
Yêu anh dù tháng năm còn cách xa
”Aline”… một bản tình ca
Nhớ anh qua những lời ca thật buồn
Ngày xuân em thấy thêm buồn
Nghe cơn mưa đổ chạy luồn vào tim…
BÍCH PHƯỢNG LÊ MINH
--------------------------------------------------------
(*) “Aline” tên một ca khúc ra đời vào thập niên 70 thế kỷ trước của ca nhạc sĩ Christophe (Pháp). Lời Việt của cố nhạc sĩ Phạm Duy.