Apr 24, 2024

Thơ dịch

Louise Labe
Billy Nguyen * đăng lúc 05:58:15 PM, Feb 17, 2013 * Số lần xem: 2203
Hình ảnh
#1

  

   Louise Labe
Louise Charlin Perrin Labé, (c. 1525 - 25 tháng 4 năm 1566), nhà thơ Pháp, được gọi là La Belle Cordière, được sinh ra tại Lyons khoảng 1525, con gái của một
họa sĩ giàu
, tên là Charley hoặc Charlin.

Tại cuộc bao vây Perpignan, cô được cho là đã chiến đấu trên lưng ngựa trong hàng ngũ của Dauphin, sau đó Henry II. Một  thời gian trước 1551, cô kết hôn với Ennemond Perrin, một
họa sĩ. Cô thành lập một thư viện và tụ tập trung một nhóm , trong đó bao gồm rất nhiều những người phụ nữ biết được như  Lyons - Guillet Pernette du, Claudine và Sibylle Scève và Clémence de Bourges, và Maurice Scève, Charles Fontaine, Pontus de Tyard, và trong số những nhà thơ du khách thường xuyên như
Clément Marot và bạn bè của Melin de Saint-Gelais, có thể Bonaventure des Périers và Rabelais.

Khoảng
năm 1550 nhà thơ Olivier de Magny đã thông qua  Lyons trên đường đến Ý trong nội địa của Jean d'Avanson, phái viên Pháp Tòa Thánh. Là bạn của Ronsard, "Hoàng tử của nhà thơ," ông đã gặp với một đón nhận nhiệt tình từ Louise, người liền rơi vào tình yêu với anh ta. Có vẻ như ít ai nghi ngờ rằng niềm đam mê của mình cho Magny lấy cảm hứng từ câu dồn dập của cô, chân thành, và các bài thơ thành nhạc, có thể bày tỏ nỗi đau của mình vắng mặt đầu tiên của mình. Chuyến viếng thăm thứ nhì ngắn
Lyons được theo sau bởi một sự vắng mặt thứ hai dài hơn.

Ảnh hưởng Magny được thể hiện dứt khoát hơn trong
đoãn ca của mình, trong đó, ấn loát 1555, nhanh chóng đạt được rất phổ biến. Trong chuyến thăm thứ hai của ông đến Ý ,Magny dường như đã an ủi chính mình, và Louise, tuyệt vọng trở lại của mình, khuyến khích khác ngưỡng mộ, Claude Rubys, khi người yêu của mình trở về bất ngờ. Louise bác bỏ Rubys, nhưng sự ghen tị của Magny tìm thấy lỗ thông hơi trong một ca khúc rất hay Aymon Sire (Ennemond), hủy hoại danh tiếng của cô, Rubys tức giận, trong khi sa thải ông, trả thù mình. Sau này trong lịch sữ đảng phái tại Lyons của ông (155
3). Vụ bê bối này xảy ra một đòn chí tử ở vị trí của Louise. Ngay sau đó, chồng bà qua đời, và cô trở về ngôi nhà miền quê của cô tại Parcieu, nơi bà đã chết vào ngày 25 tháng tư năm 1566, để lại phần lớn tài sản của cô bị bỏ lại cho người nghèo.

Công việc của cô bao gồm, ngoài các Elegies và sonnet đã đề cập, văn xuôi Débat de Folie ci d'amour (dịch sang tiếng Anh bởi Robert Greene năm 1608).

 

 

 

 

Un baiser passionné

Louise Labé (1522-1566)

 

Chiếc hôn nồng cháy

 Billy Nguyen  ph. dịch

Baise m'encor, rebaise-moi et baise ;
Donne m'en un de tes plus savoureux,
Donne m'en un de tes plus amoureux :
Je t'en rendrai quatre plus chauds que braise.

Las ! te plains-tu ? Çà, que ce mal j'apaise,
En t'en donnant dix autres doucereux.
Ainsi, mêlant nos baisers tant heureux,
Jouissons-nous l'un de l'autre à notre aise.

Lors double vie à chacun en suivra.
Chacun en soi et son ami vivra.
Permets m'Amour penser quelque folie :

Toujours suis mal, vivant discrètement,
Et ne me puis donner contentement
Si hors de moi ne fais quelque saillie.

Ôm thật sát, vành môi  em chờ đợi;
Chiếc hôn nồng như ly rượu tân hôn,
Cho em say , say đắm cả tâm hồn:
Em tha thiết và thiết tha da diết anh ơi !.

Thân xác nầy, tâm hồn nấy xin trao hết
Cho anh yêu, cho em trọn cuộc tình
Xin quyện lấy con  tim chờ rả nát
Cho hoan mê cho chua chát một niềm vui

Rồi từ đó đôi ta hoài say đắm
Cho đam mê cho thắm thiết mối tình ta
Em sẽ ngất sẽ ngây với cơn mê tình ái

Phải như thế sao đành để em lặng lẽ
Trong cô đơn trong quạnh vắng muôn đời
Khi khờ dại khi ngu ngơ ai mà chẳng biết !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quatorzième Sonnet

Louise Labé (1522-1566)

 

Ngậ ngùi  

Phóng dịch: Billy nguyen

Tant que mes yeux pourront larmes épandre
A l'heur passé avec toi regretter,
Et qu'aux sanglots et soupirs résister
Pourra ma voix, et un peu faire entendre ;

Tant que ma main pourra les cordes tendre
Du mignard luth, pour tes grâces chanter ;
Tant que l'esprit se voudra contenter
De ne vouloir rien fors que toi comprendre,

Je ne souhaite encore point mourir.
Mais, quand mes yeux je sentirai tarir,
Ma voix cassée, et ma main impuissante,

Et mon esprit en ce mortel séjour
Ne pouvant plus montrer signe d'amante,
Prierai la mort noircir mon plus clair jour.

Khi mắt em còn rơi dòng lệ thắm
Là lúc em nuối tiếc thuờ yêu anh:
Khi giọng nói dù chỉ hơi thở nhẹ
Đó chỉ là những ngậm ngùi những oán than:

Khi tay em tựa trên cung phím nhạc
Cho tiếng lòng ca tụng mối tình ta:
Khi hồn em khép lại niềm tha thiết
Cho thiết tha sống mãi trong chúng ta

Từ đó em không còn muốn chết
Nhưng đến khi nước mắt khô ran
Tay buông xuôi, nói không thành tiếng
Linh hồn em tan nát đến rã tan

Vĩnh biệt tình anh, ngàn đời em yêu dấu:
Nguyện cầu cho em , nơi trời rộng thênh thang.

 

 

 

 

 

Désir

Louise Labé (1522-1566)

 

Khát vọng

Billy nguyen phóng dịch

On voit mourir toute chose animée,
Lors que du corps l'âme subtile part.
Je suis le corps, toi la meilleure part :
Où es-tu donc, ô âme bien-aimée ?

Ne me laissez par si long temps pâmée,
Pour me sauver après viendrais trop tard.
Las ! ne mets point ton corps en ce hasard :
Rends-lui sa part et moitié estimée.

Mais fais, Ami, que ne soit dangereuse
Cette rencontre et revue amoureuse,
L'accompagnant, non de sévérité,

Non de rigueur, mais de grâce amiable,
Qui doucement me rende ta beauté,
Jadis cruelle, à présent favorable.

Em đang sống mà hồn như đã chết
Bỡi vì anh cướp lấy tự bao giờ
Còn một nửa cho anh làm trọn vẹn
Cuốn lấy đi cho trót mối tình thơ

Đừng để em sống mãi với bơ vơ
Đến cứu em xin anh đừng hờ hững
Xin dang tay cứu vớt một linh hồn
Một linh hồn đang chết với mến thương

Em mong em đợi em tha thiết
Cuộc hẹn hò gặp gỡ với tin yêu
Đến với em dịu ngọt với nuông chiều

Xin trả lại tâm hồn anh rộng mỡ
Quyên đi anh lời độc ác năm xưa
Mà mặn nồng mà say đắm bên nhau./.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tarte heureux

 

Louise Labé (1522-1566)

 

 Hạnh phúc đớn đau

Phóng dịch Billy nguyen

Je vis, je meurs : je me brule et me noye.
J'ay chaut estreme en endurant froidure :
La vie m'est et trop molle et trop dure.
J'ai grands ennuis entremeslez de joyes :



Tout à un coup je ris et je larmoye,
Et en plaisir maint grief tourment j'endure :
Mon bien s'en va, et à jamais il dure :
Tout en un coup je seiche et je verdoye.



Ainsi amour inconstamment me meine :
Et quand je pense avoir plus de douleur,
Sans y penser je me treuve hors de peine.

Puis quand je croy en ma joye estre certeine,
Et estre au haut de mon désiré heur,
Il me remet en mon premier malheur.

 

 

 

 

 

 

 

 

Tôi sống, tôi chết ,khô ran rồi cháy bõng

Tôi đu đưa giữa nóng lạnh tột cùng

Đời cho tôi đủ ngọt ngào và cay đắng

Vui chơi ,buồn chán, xoắn lại như tơ vò

 

Như một người điên chợt cười chợt khóc

Trong yêu thương tôi chỉ thấy não nề

Hạnh phúc ra đi , đi mãi không  về

Cùng một lúc tôi tàn phai rồi héo úa

 

Rồi cứ thế lòng tôi thay rồi đổi

Khi lòng đau cứ ngỡ mãi chất chồng

Nhưng lạ thay tôi lại thấy bình yên

 

Đã có lúc tôi ôm  niềm hạnh phúc

Cố níu theo tin yêu từng giây phút

Lại là lúc tai họa đến không ngờ./.

 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.