Tháng Tám trời làm mây ảm đạm…
Bàng hoàng phảng phất cả trời Nam.
Tháng Tám… ai hồn nhiên năm ấy?
Ca ngợi “thu vàng” hiu hắt sang…
Từ đó đất trời phủ màu tang…
Người khóc đời nhau lệ chứa chan…
Lặng lẽ nhìn nhau trong màn tối…
Vô hồn… môi hát khúc “Vinh Quang”!
Sáu Mươi Lăm tuổi “mùa thu” ấy…
Người ở trong “thu” mắt nào cay?
Có ai nghe tiếng buồn sông núi?
Tim ai rỉ máu xuống hôm nay?
Non nước sao còn chỉ “mùa thu”?
Trời quê sao chỉ thấy mây mù?
Có ai gom lá vàng thu úa…
Đốt cháy tan trời mây âm u.
21 Tháng Tám 2010
Minh Sơn Lê