MƯA 
Dành riêng cho Phan Lac Giang Đông 
Mưa đang lạnh lùng rơi 
Gợi nhớ thương một người 
Mang u sầu chôn kín 
Cho ưu phiền sẽ vơi 
Mưa rơi , rơi thật nhiều 
Cho hồn Em cô liêu 
Bao nhiêu hạt mưa xuống 
Dành riêng Anh bấy nhiêu! 
Mưa rơi ! rơi thật dài 
Xin gửi thương nhớ ai ? 
Mong cho càng mưa mãi 
Tình yêu không phôi phai 
Đêm nay, mưa nặng nề 
Trong lòng Em tái tê 
Anh ơi ! đường bên ấy 
Một mình Em đi về !! 
Phương Nga 
Tin Yêu 
Em sẽ không bao giờ mất Anh 
Cho dù 
Sông cạn 
Núi bằng 
Và.. biển chẳng còn trong xanh 
Vì Anh biết rằng 
Em yêu Anh 
Và Em biết rằng 
Anh yêu Em 
Anh sẽ không bao giờ mất Em 
Cho dù 
Mây không bay 
Cá không bơi 
Mưa không rơi 
Trái đất không có Mặt trời 
Vì Anh ơI ! 
Tin yêu chỉ có một lần 
Để thương 
Để nhớ 
Để khóc 
Để cười 
Và tin yêu chỉ có một người 
Cho ta trong suốt cuộc đời 
MÀ THÔI ! 
Phương Nga 
TĨNH LẶNG 
Một buổi sáng cùng Anh Giang Đông đến Thung Lũng Tình Yêu – Đà Lạt 
Tĩnh lặng như đường lên Thiên Thai 
Tới đây xóa bỏ hết u hoài 
Đem dòng tư tưởng vào vô tận 
Giũ sạch phong trần một sớm mai 
Tĩnh lặng như trời ươm mây xanh 
Trôi êm theo gió mãi yên lành 
Đôi bồ câu trắng bay về tổ 
Đậu bến mơ xưa đã vẹn tình 
Phương Nga 
Ba bài thơ mừng Sinh Nhật Con Gái 
PHAN LẠC HOÀNG ANH 
CHO CON 
( một tuổi ) 
Cho Con trọn một kiếp người 
Cho Con trọn một quãng đời thanh xuân 
Mẹ , Ba yêu quý vô ngần 
Mai sau Con nhớ ; thành Nhân giúp đời 
Phương Nga 11- 04 -1999 
TỪ KHI CON RA ĐỜI 
( Hai tuổi ) 
Từ khi Con ra đời 
Mẹ thấy thật là vui 
Bao ưu phiền tan biến 
Chỉ còn nụ cười thôi ! 
Từ khi Con ra đời 
Ba , Mẹ yêu quý hơn 
Và cùng nhau chung sức 
Mài dũa viên Kim Cương 
Từ khi Mẹ có Con 
Mây trời luôn màu sáng 
Chim,bướm cùng bay lượn 
Lối về hoa ngát hương 
Từ nay có Con rồi 
Mẹ ước “ một điều thôi “ 
Mong sao Con thành đạt 
Để Con lo cho đời …! 
Phương Nga 11-04-2000 
LỜI NGUYỆN CẦU NỬA ĐÊM 
Ave Maria ! con chắp tay khấn nguyện 
Hãy cho đời thôi bớt nỗi lầm than 
Quê hương con giờ đây đang chinh chiến 
Xin hộ phù cho Tổ Quốc khang an . 
Giữa đêm khuya , con đang nồng say giấc 
Biết bao người còn thao thức băn khoăn 
Đang lăn xả trong làn tên mũi đạn 
Gục xuống rồi , ôi chiến sĩ vô danh 
Cũng đêm nay trên mọi miền đất nước 
Kẻ không nhà , không cửa chẳng bình yên 
Trót sinh ra làm người trên dương thế 
Tội tình gì ; họ gánh lắm oan khiên ? 
Mẹ hãy thương những con người bệnh tật 
Đang trên giường với tiếng khóc nỉ non 
Những cơn đau không ai san sẻ được 
Biến tan dần ; để họ có niềm tin 
Ave Maria ! cho con nhiều ơn nữa 
Cho gia đình , Cha Mẹ , những người thân 
Được an vui nơi tâm hồn thể xác 
Trong hôm này theo mãi đến ngàn sau 
Cho trẻ thơ chúng không may bất hạnh 
Giữa chợ đời chẳng có chút niềm tin 
Biết tìm ai ; thân mồ côi trơ trọi ? 
Lúc đau buồn , ôi nước mắt vây quanh 
Cùng xin thêm người con yêu tha thiết 
Đang nhọc nhằn trong cuộc sống đua tranh 
Cho đêm nay , và muôn ngàn đêm khác 
Xin cho Chàng muôn giấc ngủ bình yên . 
Phương Nga 
 
HÃY THƯƠNG ĐỒNG BÀO 
Có những ngày không ánh Mặt Trời 
Miền Trung đau khổ quá đi thôi ! 
Bãi giông cuồn cuộn qua đồi núi 
Lũ lụt dâng tràn ở khắp nơi 
Lúa mạ ruộng đồng ngập úng hết 
Trâu bò , súc vật chết tanh hôi ! 
Xa quê hãy nhớ về non nước 
Gánh khổ , chia đau với mọi người 
Phương Nga - Mùa bão năm 2009 
NGUYỆN CẦU 
Chúa ơi ! đêm khuya khoắt 
Nhưng con vẫn nguyện cầu 
Xin Ngài thương cứu giúp 
Chúng con hai mái đầu 
Con yêu Chồng con lắm 
Yêu nhất ở trên đời 
Và , Giang Đông cũng vậy 
Chỉ biết có Vợ thôi ! 
Chúng con chưa xum họp 
Nên ray rứt trăm bề 
Rời nhau dù một phút 
Cũng thấy dài lê thê . 
Cả tư duy thể xác 
Cả trái tim nồng nàn 
Con thề không thay đổi 
Chỉ chết , hoặc bên Chàng 
Phương Nga 
TƯƠNG TƯ ( 1 ) 
Hình như vừa gặp người trong mộng 
Cả giấc mơ đêm chợt nhuốm sầu ! 
Lòng Em là biển , trời cao rộng 
Không biết Anh dừng chân ở đâu ? ! 
Phương Nga 
TƯƠNG TƯ ( 2 ) 
Vì sao Anh đến nơi này ? 
Để cho Em phải ngày ngày nhớ thương 
Vì sao Anh , cứ vấn vương ? 
Cho Em khắc khoải ; đoạn trường từng đêm 
PHƯƠNG NGA ( Sài gòn ) 
THAO THỨC ( 1) 
Nhiều lần nghe thao thức 
Một chút xuyến xao hồn 
Đêm này sao vô tận 
Dạ thấy vấn vương buồn 
Xin gửi Hương cho gió 
Hương sẽ đến bên Người 
Dù không cần hội ngộ 
Hương cũng nói thay lời 
Không gian buồn hoang vắng 
Sương ướt giá tiêu điều 
Tim Em và cô quạnh 
Không còn xa bao nhiêu ! 
Phương Nga 
THAO THỨC ( 2) 
Đêm nay Em không ngủ 
Thao thức vì nhớ Anh 
Anh cũng như Em chứ 
Hay yên giấc mộng lành 
Đêm nay Em không ngủ 
Lo nghĩ chuyện mai sau 
Anh ơi! Anh co hiểu 
Tóc xanh đang bạc màu ? 
Đêm nay sao dài quá 
Nhạc buồn nát tim Em 
Nhung nhớ Anh hết dạ 
Mong ngày mai êm đềm 
Em yêu Anh duy nhất 
Không biết luyến lưu ai 
Yêu đến khi nhắm mắt 
Rồi mang xuống Tuyền Đài 
Phương Nga 
KHÔNG CÓ ANH ( 1) 
Không Anh cảnh vật u buồn 
Không Anh dòng lệ sầu tuôn đêm ngày 
Không Anh mệt mỏi chân tay 
Đi không muốn bước ; cơm bày không ăn 
Không Anh chẳng thiết gối , chăn 
Ban đêm thức trắng ; sáng lăn ngủ vùi 
Không Anh không có nụ cười 
Không Anh , nát dạ : rối bời tương tư 
Phương Nga 
KHÔNG CÓ ANH ( 2) 
Không có Anh , như về đêm Em không bao giờ mộng mị 
Không có Anh như mặt biển êm đềm chẳng dợn sóng nhấp nhô 
Không có Anh như bình minh không bao giờ ló dạng 
Như một điệu nhạc tuyệt vời vang vọng giữa bãi cát hoang vu 
Không có Anh như Mùa Thu không bao giờ đổ lá 
Không có Anh như Hạ về rồi mà chẳng có tiếng Ve kêu 
Không có Anh như cuộc đời này không có chuyện Tình Yêu 
Và .. như cả Vũ trụ ; Loài người ; Mọi vật ; Cỏ cây không bao giờ .. hiện diện 
Phương Nga 
N Ế U 
Nếu Em phải mất Anh 
Như chim xa lìa cành 
Như cây xa lìa tổ 
Trời không có bình minh 
Nếu Em phải mất Anh 
Như ngàn cây không lá 
Như núi không biển cả 
Đời ..không có Mùa Xuân 
Nếu Em phải mất Anh 
Để ước mộng tan tành 
Thì thôi ! Em đành vậy 
Thà vĩnh biệt một lần 
Nếu Em phải mất Anh 
Dòng thư trao lần cuối 
Không bằng màu mực tím 
Cũng không nét mực xanh 
Nếu Em phải mất Anh 
Thì thư bằng màu đỏ 
Em gửi cho Anh hết 
Dòng máu của Tim Mình 
Phương Nga 
NGÔN TỪ THƠ 
Dành tặng cho Anh Phan Lạc Giang Đông 
Khi Anh nắm tay Em là bầu Trời sụp đổ. 
Khi Anh trao Em hơi thở thì trái đất ngừng quay 
Khi chúng mình nhấp chén men say , vạn vật đều tan biến 
Mình yêu nhau trong thánh thiện không toan tính thiệt hơn . 
Nhưng , chiều nay , nỗi buồn từ đâu ập đến 
Em thấy mình lo sợ hoang mang 
Bởi tình yêu lắm trái ngang 
Đã bốn mươi năm Em đi trong giông bão 
Đến bây giờ thuyền mới gặp bến Xuân 
Nên , Anh ơi ! dù muôn phần gian khổ 
Trái tim này "Chung Thủy Mãi Trăm Năm " 
Ngày đưa tiễn Em về bên phố vắng 
Giấu tên Anh trong tận đáy hồn Em 
Nhìn thế sự , Em chẳng màng suy nghĩ 
Bởi Cơn Lốc Đời chỉ cuốn hút tiếng Yêu Anh !.. 
Phương Nga