Quê Ngoại
Tặng Anh Vũ-Ngọc Thu-Ngọc Hân-Ngọc Khánh và Ngọc Bích
Nước lé đé bờ, mạ chớm xanh
Đất miền quê ngoại biết bao tình
Tản cư về chốn bình yên đó
Tìm một góc trời xa lữa binh
Dẫm bưóc chân non, mảnh đất phèn
Vui tìm nghĩa sống giữa bùn đen
Mạ vươn thưa thớt đồng loang nước
Hoa mọn vùi theo với cỏ hèn
Ngày vắng rũ nhau "vòng" cá bóng
Áo dành mặc ấm lúc mưa đêm
Đói no vui với đời ly loạn
Tình gởi về theo xóm đất biền
Quê ngoại ngùi thương những bóng dừa
Ngàn thu buông tóc xoã đong đưa
Ngoại từ đi mất không tìm được
Con khóc đêm nghe gió chuyển mùa
Rồi lớn lên đi khắp nẻo dời
Vui buồn vinh nhục chất oằn vai
Bốn phương chạnh tủi buồn êm ấm
Thương quá bình yên một góc trời
Lòng khát khao về quê ngoại xưa
Tương tư còn rũ lá thân dừa ?
Chợt thèm được gối đầu tay ngoại
Nghe dổ ầu ơ.. lúc chuyển mùa
Nguyễn Tấn Bi
Cánh Diều … Băng
Cả ngày cắt giấy dán diều
Nôn nao mua nhợ đợi chiều gió lên
Cánh diều chao đảo ngã nghiêng
Đuôi đong đưa đẩy trên nền trời cao
Diều lên càng lúc càng mau
Mang theo ánh mắt tự hào ngày thơ
Chiều chiều cắt giấy học trò
Dàn diều đem thả trong mùa loạn ly
Không tiền mua nhợ thả bay
Xé giây lát buộc làm dây thả diều
Diều vừa lên với gió chiều
Cao lên…không nổi…gió nhiều…đứt băng
Diều chùn đuôi lại cuộn phăng
Thân diều rũ xuống ngoài vàm sông quê
Năm dài , tháng rộng dần trôi
Bỗng dưng nhớ cánh diều nơi xóm nghèo
Thương mình chìm nổi đủ điều
Xót xa nhớ lại cánh diều đã…băng !!!
Nguyễn tấn Bi
Thương Mình Như …Tháp Chàm Cô Đơn
Sừng sững Tháp Chàm như vẫy tay
Về đây Phan Thiết lá rừng bay
Cho Trưòng Sơn lộng xô về biển
Nhè nhẹ mơn man mái tóc dài
Vách núi ngàn năm vẫn đứng yên
Đường xe xuôi ngược nối bao miền
Trơ vơ Mủi Né ngàn khơi rộng
Sóng dựng trùng dương lớp lớp lên
Bãi cát nào ôm bờ Vĩnh Thụy
Lầu ông Hoàng mãi đẹp Phan Thành
Dừa buông tóc xoã ngàn thu đợi
Người ngược , người xuôi xót chút tình ?
Em đứng tựa mình bên vách đá
Người đi còn khuất biệt trùng khơi
Biết tìm đâu nẻo tương phùng đó
Đầu ngã vai nghiêng, rộn nói cười
Người ở phương nào có lắng nghe
Biển đang gào vọng tiếng kêu về
Chừng xa Mũi Né xuôi Nam lại
Một chút tình vương thoáng ngậm ngùi
Mai đã xa rồi thương kỹ niệm
Nắng ươm gió biển nhớ về Trung
Tưởng mình vách núi cheo leo đó
Hoá tháp ngàn thu đợi lạnh lung
Hè 2006
Nguyễn Tấn Bi