Mar 29, 2024

Biên khảo

Chùa Phù Dung & câu chuyện tình buồn.
Bùi Thụy Đào Nguyên * đăng lúc 05:32:41 PM, Aug 23, 2020 * Số lần xem: 4761
Hình ảnh
#1



* Cập nhật lúc 05:16:25 AM, Aug 23, 2020 * Số lần xem: 4049

 
Bùi Thụy Đào Nguyên * đăng lúc 10:13:41 AM, Oct 23, 2014 * Số lần xem: 4048


Chùa Phù Dung còn được gọi là chùa Phù Cừ, tọa lạc nơi chân núi Bình San, thị xã Hà Tiên là một ngôi cổ tự danh tiếng, là một trọng điểm “hành hương và du lịch” của tỉnh Kiên Giang, Việt Nam.


I. Giới thiệu:

Chùa Phù Dung do Tổng trấn Hà Tiên Mạc Thiên Tứ (1706-1780) sai dựng vào khoảng cuối thế kỷ 18 cho nàng thứ cơ tên Phù Cừ (1720-1761) làm nơi tu hành.
Tương truyền thứ cơ Phù Cừ tên thật là Nguyễn Thị Xuân, thứ nữ của một di thần nhà Lê tên Nguyễn Đình, Khi nhà Mạc lên thay nhà Lê, ông cùng hai con vào cư ngụ tại Hà Tiên. Con trai tên Nguyễn Đính, giỏi kiếm thuật, ra giúp họ Mạc; còn em gái, giỏi thơ văn, gá nghĩa cùng Mạc Thiên Tứ, sau cuộc gặp gỡ tại tao đàn Chiêu Anh Các. Như vậy, có thể nói chùa Phù Dung phải được xây dựng trước khi Phù Cừ mất, tức năm 1761.

Sách Đại Nam nhất thống chí, về Hà Tiên, mục Tự quán có chép:
Chùa Phù Cừ, ở chân núi Phù Cừ, xã Mỹ Đức, huyện Hà Châu (huyện lỵ, tỉnh Hà Tiên). Chùa này do Mạc Thiên Tích lập ra khi trước. Trước sân đào ao, trên núi dựng chùa. Án tuệ nghiêm trang, cửa thiền tịch mịch, là một nơi danh thắng.

Thi sĩ Đông Hồ, sinh trưởng ở làng Mỹ Đức (Hà Tiên) vào năm 1960, đã cho biết:
Từ chợ Hà Tiên, theo đường cái quan đi Thạch động, độ nửa cây số ngàn, ngó về bên trái, có một ngôi am tự cheo leo trên sườn đồi. Cạnh am tự, cũng ở trên sườn núi về hướng nam, có một ngôi mộ cổ, mặt đá rêu phong. Trước mộ, liền chỗ chân núi, có một ao nước ngọt, trong ao có trồng giống hoa sen trắng... (trích Đề tự trong sách Nàng Ái Cơ trong chậu úp của nữ sĩ Mộng Tuyết, Nxb Văn hóa, 1996)

Căn cứ vào tên gọi “am tự”, rất có thể khi khởi đầu, tự viện này chỉ là một am tu nhỏ.
Trải qua bao biến đổi, giờ đây trên nền đất cao ráo nơi chân núi Bình san, là một tự viện khá khang trang gồm một phần sân và hai phần thờ cách biệt.
Phần sân có một đài cao. Trên đài là một pho tượng Phật Quan Thế Âm cao lớn bằng xi măng, tô trắng. Kế đến là ngôi Chánh điện rộng được bài trí trang nghiêm. Chính giữa là tượng Thích-ca Mâu-ni, 2 bên là 2 đại đệ tử A-nan và Ca-diếp. Ở đây còn có 4 bức phù điêu lớn (mỗi tấm cao 1,3m, ngang 2,3m) minh họa 4 cảnh trong cuộc đời đức Phật Thích-ca Mâu-ni: đản sanh, xuất gia, thuyết pháp và nhập niết-bàn.
Sau lưng ngôi Chánh điện là một khoảng sân nhỏ, sau nữa là một toà điện cao có tên gọi Ngọc Hoàng bửu điện, thờ Ngọc Hoàng Thượng đế cùng hai vị Nam Tào và Bắc Đẩu.

Một phần do thời gian tàn phá, một phần do ở nơi biên cảnh thường gặp nhiều bất ổn, nên chùa đã phải trùng tu nhiều lần.
Đặc biệt, đứng ngoài nhìn vào, phía bên trái tự viện có một lối đi nhỏ men theo triền núi. Đi khoảng 20m, sẽ gặp một ngôi mộ cổ. Bên cạnh mộ, có một tấm bia đá khắc mấy dòng chữ Việt, giải thích gọn tên tuổi của người đã khuất: “Lăng bà Phù Dung - Từ Thành Thục Nhơn - Nguyễn Thị Xuân (1720-1761) - Viên tịch rằm tháng 2 Âl - Hiệu Phù Cừ'”.

II.Sự tích bà Dì Tự:
Chùa Phù Dung gắn liền với sự tích của người nằm trong ngôi mộ cổ vừa kể. Đó là bà Phù Dung, mà sau này người đời còn đặt cho một cái tên khác nữa, là bà Dì Tự (thi sĩ Đông Hồ giải thích: Bà dì có nghĩa bà thứ. “bà Dì ở Am Tự”, nói gọn là “bà Dì Tự”), vị sư nữ đầu tiên trụ trì ở chùa.

Tuy lời thuật của mỗi người có ít nhiều khác biệt, nhưng cốt truyện vẫn khá giống nhau.

Thi sĩ Đông Hồ kể:
Cảnh am tự này, ngôi mộ cổ này, ao sen này có một sự tích khá lâm ly…
Truyền rằng: Mạc Lịnh Công (người kể chuyện kiêng húy, không dám gọi tên Mạc Thiên Tứ, nên gọi là Mạc Lịnh Công, Mạc Công hoặc chỉ là Công) có một bà thứ cơ tên là bà Dì Tự. Thứ cơ sắc đẹp lắm và hay chữ lắm.
Mạc Lịnh Công, vì mê sắc đẹp, yêu tài thơ, đã từ chỗ sủng ái mà ra thiên ái. Hóa cho nên, khiến bà chính thất Nguyễn phu nhân ghen giận, lập mưu hãm hại bà thứ cơ.
Một hôm, nhân Mạc Lịnh Công đi duyệt binh vắng, ở nhà, Nguyễn phu nhân (tức Thái phu nhân Nguyễn Hiếu Túc (? - ?). Hiện mộ phần của bà ở trong khu mộ dòng họ Mạc tại lưng chừng núi Bình San, Hà Tiên) đem nhốt thứ cơ vào lòng một cái chậu úp, cho ngột mà chết. Nhưng thừa ưa (có nghĩa tình cơ, bất thình lình), vừa lúc đó, trời bỗng đổ trận mưa to. Mạc Công cũng vừa về đến, thấy trời đang mưa, mà lạ, sao chậu to không ngửa lên hứng nước mà lại để úp. Công bèn truyền lịnh giở chậu ra, thì nàng ái cơ đang thi thóp sắp đứt hơi, nhưng may mắn thay, hãy còn cứu kịp.
Nàng thứ cơ thoát chết, trở nên chán chường sự thế, xin Mạc Công cho nàng đi tu. Trước sự tình éo le đó, Mạc Công không biết làm sao khác, cũng đành chiều ý, cất một ngôi am tự cho thứ cơ tu hành.
Bên am tự, cho đào ao, trồng hoa sen trắng, để kỷ niệm mối tình xưa. Cho đến khi thứ cơ mất, Công cho xây ngôi mộ kiên cố đẹp đẽ để tỏ lòng tưởng nhớ yêu thương người giai nhân đã vì Công mà oan khổ...”

Trung thu năm Mậu Tuất (1958), nữ sĩ Mộng Tuyết (vợ Đông Hồ) vì cảm nỗi éo le của kiếp chồng chung vừa kể, đã viết nên quyển Nàng Ái Cơ trong chậu úp (Hà Tiên ngoại ký sự tiểu thuyết).
Năm 1959, nhà thơ kiêm soạn giả Kiên Giang đã viết vở cải lương “Áo cưới trước cổng chùa” cũng phỏng theo sự tích bà Phù Dung.
Ngoài ra, câu chuyện tình chóng xa lìa này, khi xưa cũng như hôm nay, vẫn còn là nguồn cảm hứng cho thơ:

Ngó lên Am tự Phù Cừ
Thương cho người ngọc giã từ lầu son
Về đây nương chốn thiền môn
Tay lần chuỗi hạt cho mòn ngày xanh.
Duyên xưa chẳng bận chi tình
Bụi trần chi để vương cành hoa sen.
Nước trong chẳng lựa đánh phèn
Cửa thiền thanh tịch, não phiền sạch không. (chép trong ''Nàng Ái Cơ trong chậu úp'' của nữ sĩ Mộng Tuyết, Nxb Văn hóa, 1996, tr. 120)
(Khuyết danh)

Và: Chuyện tình chùa Phù Dung
(trích)
Ai ngày xưa chiều chiều
Dừng cương bên sườn dốc
Dõi bóng hình người ngọc
Mắt nhìn lòng rưng rưng.''

Ngày xưa ai dâng hương
Bước nương thềm điện ngọc
Thổn thức thắt se lòng
Nghe vời xa tiếng nhạc...

Ôi! Con người kỳ lạ
Tình yêu và nỗi đau
Và tình yêu thật lạ
Năm tháng chẳng phai màu... (Hà Văn Thùy sáng tác năm 1982, trích trong tập ''Thời gian gom lại'', Hội Văn nghệ và Thông tin Văn hóa Kiên Giang)

Bùi Thụy Đào Nguyên, giới thiệu.

Giải thích thêm:
-Phù dung ở đây là loài sen hồng, không phải là loài Phù dung, có danh pháp khoa học là Hibiscus mutabilis. Chùa Phù Dung hiện là đề tài đang được tìm hiểu, một trong những vấn đề còn đang bàn cãi là cái tên chùa.
-Bình San (hay Bình Sơn): “Bình” là tấm bình phong, "san" là núi. "Bình san" là dãy núi thấp dựng như bức bình phong sau thành Hà Tiên xưa.
-Người ta phát hiện có hai ngôi chùa Phù Dung: ngôi chùa cổ nằm ở hướng Tây Nam núi Phù Dung. Nơi đây, hiện còn những tường thành bằng vật liệu phức hợp (vôi cát trộn với ô đước và đường ngào), xây cất vào thế kỷ 18 (tường cao 5m, dày 1 m, nét cổ kính rêu phong), những phiến đá làm chân tán cột gỗ nền dài 12m, rộng 9m và một ngôi tháp cổ hình bát giác, có bia đá còn nguyên vẹn khắc dòng chữ Hán: “Lâm tế tam thập lục Thế ấn đàm Lão hòa thượng chi tháp”.
Năm 1969, trên nền chùa xưa, nhiều vật dụng như lư đồng, lọ sành sứ, chum đựng gạo, đôn ngồi bằng đá...được đào lên từ lớp đất đá sâu. Còn ngôi chùa mới, tức chùa hiện tại, ở đầu bắc núi Bình San, được xây trên nền nhà Chiêu Anh các cũ, ở phía trước và bên hông đều có 7 bậc thang...
Nếu thông tin này và lời của ông Trương Minh Đạt (một nhà nghiên cứu của xứ Hà Tiên) khẳng định “chùa Phù Dung hôm nay cất trên nền Chiêu Anh các xưa” là đáng tin cậy, thì chùa Phù Dung xưa phải ở gần khu mộ của Bà Dì Tự (cách chùa mới khoảng 20m và cách khu mộ dòng Mạc khoảng 300m, men theo triền núi), vì không thể xây cất hai công trình trên một nền đất. Sau này, bởi một nguyên nhân nào đó, người ta đã di dời hoặc xây cất chùa mới trên nền Chiêu Anh các, khi mà hội thơ này đã không còn nữa.

Ảnh chùa Phù Dung (do người soạn chụp)

***************



Bút Tre , Bút Bic - Nam Bắc Giao Duyên



* đăng lúc 12:35:17 AM, Jul 15, 2010 * Số lần xem: 4048


THƠ BÚT TRE

Thơ Bút tre là một loại thơ Lục Bát của ông Đặng Văn Đáng - Ông sinh ngày 23 tháng 8 năm 1911 tại Xã Đồng Lương, huyện Sông Thao tỉnh Vĩnh Phú. ông Đặng Văn Đáng đã từng giữ chức trưởng phòng thông tin văn hóa tỉnh Phú Thọ, ông mất ngày 18 tháng 5 năm 1987
Thơ Bút tre của ông Đáng được loan truyền rộng rãi khắp nơi .



NAM BẮC GIAO DUYÊN

Bút Tre thơ thật tuyệt vời
Miền Nam đọc đến là cười vỗ bung (bụng)
Như ông lách giỏi vô cùng
Tôi xin mặc cái áo thùng (thụng) vái ông
Sau đây cũng học thói ngông
Giao duyên một phát chống công (cộng) đã đời
Ông như có dịp đọc tôi
Bút Tre, Bút Bic miễn rồi chống Công
Bắc, Nam thế có vui không ?

Bút Bic Lý Thu


***

Miền Nam được đọc Bút Tre
Thấy Bác đứng tè vào mả ông Hô (Hồ)
Đọc xong tôi sướng thấy mồ
Giao duyên tí chút đỡ khô (khổ) tấc lòng
Thơ tôi vốn rất là trong
Sáng ra thấy đục vì mong Bác Hồ
Bác Hồ nằm giữa thủ đô
Xin nghe Nam Bắc hoan hô chí tình
Chị can (cán) kẹp giữa cửa mình
Cả một tấm hình to thật là to

Bút Bic Lý Thu

***


* Lối thơ đặc biệt của Bút Tre, độc giả có quyền tự động thêm hoặc bỏ dấu vào khi đọc cho có vần



KHEN BÚT TRE

Thơ hay nhất cụ Bút Tre
Viết rằng dân mót dân tè vào mô ? (mộ)
Mô cụ, mô của bác Hồ
Nằm ngay cạnh mấy cái trồ Hà Nôi
Cụ vừa nằm xuống tắt hơi
Đàn em xâu xé tơi bời nhiều phe
Phe thì của Mác của Lê
Phe thì lại của bọn kề mao gia
Cụ là vừa mẹ vừa cha
Là “gay” chính cống là nhà chính tri
Làm thì chẳng biết làm gì
Ăn thì ngon nhất ngon nhì Bắc Po
Ngày xưa bác ngổng cổ cò
Bây giờ cổ bác trông to như Tầu
Dăm ngày nửa tháng lâu lâu
Bác kêu chị Định bác cầu chị Xuân
Chị Xuân chửa đẻ hết xuân
Bác giao cho bộ trưởng Hoàn quản ly
Làm chi cũng chẳng làm chi
Dẫu có làm gì cũng chẳng nằm thao

Lý Thu



Sau đây là những câu thơ của Bút Tre (trong ngoặc) những câu sau là thơ của Bút Bic (Lý Thu) nối điêu thơ Bút Tre





MA THÌ RỒNG

“Bác từ quần chúng mà ra
Cho nên mới có cái ma (mả) rất lờn”
Dọc ngang Bác biết hết trơn
Cho nên lăng bác xanh rờn lá đa
Trăm năm trong cõi người ta
Cái lòng thì chặt cái ma(mả) thì rồng (rộng)


NGỰA NON

"Đỗ Mười đấm ngực kêu trời
Lê Nin ngả xuống không lời trối trăn " *
Đảng ta gặp lúc khó khăn
Thị trường kinh tế là lăn xuống mồ
Xuống mồ đảng xuống tỉnh khô
Nếu như không xuống cơ đồ đảng tiêu
Dù cho có chú Khả Phiêu
Ngựa non cứ phát biểu liều lĩnh chơi !

* thơ Bút Tre


CÒN DÀI

"Đầu Cộng đã ngủm cù tì
Cái đuôi còn vẫn ngu si làm càn" * (thơ Bút Tre)
Tưởng như có tán có tàn
Tuồng xưa Nga đã hạ màn từ lâu
Bây giờ đảng chạy đi dâu ?
Hay chạy sang Tàu núp bóng Trạch Dân ?
Bác Dân đang đái ra quần
Cũng vì câu chuyện Đài Loan còn dài



KHÔNG NHƯỜNG CHO DÂN

"Nước ta bầu cử tự do
Lọc qua, lừa lại toàn lò Mác Lê " *
Tụi Tây, tụi Mỹ cứ chê
Cứ cho là có vấn đề tự do
Hoa Kỳ ngu giống con bò
Tự do kiểu nó thua to là thường
Đảng ta vốn có lập trường
Tự do cho đảng không nhường cho dân !

* thơ Bút Tre


LƯU MANH

”Dọn đường về nước ai ơi
Nhớ vác máy Fax thơ rơi đều đều “ *
Rác rơm sẽ nổi lều bều
Thằng Phiêu, thằng Khải sẽ vêu cái mồm
Đảng ta thôi hết ôm đồm
Từ nay hết nhảy chồm chồm làm cha
Thương thay cho lão Hồ già
Ăn mày chủ nghĩa từ Nga vác về
Tưởng đâu giỏi khỏi cần chê
Té ra chỉ mấy thứ nghề lưu manh !

* Thơ Bút Tre


VÙNG LÊN

"Thương nhớ bác Hồ Chí Minh
Dán hình bác trước cửa... mình khỏi quên" *
Bác Hồ sướng quá vùng lên
Vùng lên rồi bác nằm rên khừ khừ
Bác rút kinh nghiệm từ từ
Có vùng, vùng đúng y như lập trường
Bác vùng nhiều quá trơ xương
Mắt lòa , chân chậm biết đường nào đi ?

* Thơ Bút Tre


CHỊ ĐỊNH GIẬN

"Mỗi khi muốn hút thuốc ngon
Bác kêu chị Định giở “nòn” chị ra" - (thơ Bút Tre)
Mỗi khi bác muốn đàn bà
Bác kêu chị mở cửa... nhà mình xem
Nhưng mà bác mắt lèm nhèm
Xem thì xem vậy đã thèm thì thôi !
Chị Định trật vuột ba hồi:
"Đã hết xí quách còn đòi của ngon !"


Giỏi A

“Giỏi a! Đồng chí Đỗ Mười
Lớp ba chưa đỗ đã ngồi bí thư” – (thơ Bút Tre)
Giỏi a! bọn ngụy ngất ngư,
Ta vừa giải phóng di cư tức thì
Giỏi a! Đảng thật là chì
Dân tha hồ chửi, có gì mà lo?
Giỏi a! Là bác Thò Lò,
Úm ba la hấp! Là Hồ Chí Minh!
Giỏi a! bực cả “cửa mình”
Tối ngày cán bộ cứ rình kiếm ăn
Giỏi a! Kinh tế khó khăn
Đảng lạy bố Mỹ, đang van ông Tầu !



Xù Lông Đuôi

Bác Hồ làm xổng con chim
Chị Bình hộc tốc đưa chim của mình” – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ cười thật là xinh
Chim em cùng với chim anh gật gù
Chim em cứ muốn “tiếp thu,”
Chim anh sao lại cứ xù lông đuôi



NHẤT ÔNG

“Bác khiêm tốn nhất trần gian
Nếu không cứ hỏi Trần Dân Tiên còi”(coi) – (thơ Bút Tre)
Bác là một thứ gà nòi
Nghề đạo đức giả bác đòi làm cha
Giết dân, phá đạo thế mà
Tự do bác vẫn cứ là nhất ông


BÁC LÀ

“Mỗi khi đi ỉa ngoài đồng
Sẵn hột giống bác liền trồng vào ngay” (thơ Bút Tre)
Bác Hồ tiết kiệm thế này
Làm gương cho cả một bày hại dân
Bác là Thánh, bác là Thần
Bác là cái hĩm chị Xuân người Tày


KHÔNG XONG

“Bác Hồ có một con cu
Đứa nào động đến là tù mọt gông” (thơ Bút Tre)
Chị Định có một cái mông
Đứa nào động đến làm chồng chị ngay
Làm đêm thôi lại làm ngày
Cứ làm theo cái kiểu này không xong!


ĐỂ HAN

Trên đường kháng chiến gian khô (khổ)
Có con cu của bác Hồ cũng vui” (thơ Bút Tre)
Trên đường vừa trốn vừa chui
Vừa cầm súng ngắn, vừa chùi súng săn
Đang khi gặp lúc khó khăm
Giữa rừng gặp được chị văn công này
Chị liền giúp đỡ một tay
Cùng nhau chiến đấu cũng may đã đời
Nhờ ơn kháng chiến được chơi
Nếu không súng ngắn súng dài để han


Giỏi Không Ai Ngờ

“Bác Hồ lấy vợ của đồng
Chí Lê Hồng Phòng là chị Minh Khai” (thơ Bút Tre)
Chị Khai thích ngủ với trai
Bí thư, chủ tịch là hai ông chồng
Thế mà cách mạng thành công
Đảng ta lãnh đạo giỏi không ai ngờ


Đừng Buồn

“Liên bang Sô Viết vỡ rồi
Văng Linh, văng Kiệt, Đỗ Mười văng luôn”- (thơ Bút Tre)
Đêm qua chớp bể mưa nguồn (ca dao)
Thấy anh cu Khải buồn buồn sợ văng
Cụ Anh mới bảo: “cái thằng!
Văng thì văng chứ, cái răng vẫn còn
Còn trời còn nước còn non (ca dao)
Hễ còn tham nhũng thì con đừng buồn

VẪN LỜI

“Đảng ta chọn tướng họ Lê
Đức Anh thất đức nên bê lên ngồi” (thơ Bút Tre)
Đảng ta chọn đứa thật tồi
Khả Phiêu, phiêu thật lên ngồi bí thư
Càng ngồi càng bí càng hư
Việc công dẫu lỗ việc tư vẫn lời


LÀM LIỀU BÍ THƯ

“Bốn anh nghèo xác, nghèo xơ
Khấu đầu van lạy ăn nhơ (nhờ) Hoa Kỳ “ – (thơ Bút Tre)
Một anh cà chớn gan lỳ
Xơi đô mà chửi Hoa Kỳ như điên
Chửi thì cứ chửi tự nhiên
Cửa sau lại lạy “chôm” tiền về tiêu
Cho nên chủ nghĩa mới phiêu
Tên Phiêu mới dám làm liều bí thư


TRỔ TÀI

“Đuôi cộng rồi cũng sẽ tan
Việt, Cu Ba, Tẩu, Bắc Hàn đi đoong” - (thơ Bút Tre)
Mác Lê đem bán lạc xoong
Cái đuôi cáo thấy dài thoòng lừa ai?
Chí Minh bạc giả đem xài
Cũng đòi học thuyết trổ tài bất nhân


LÀ VỪA

“Hạ cờ máu của mút cu
Lộn liềm, rớt búa, sao lu hết trờn”(trơn) – (thơ Bút Tre)
Dạy nhau mấy chữ căm hờn
Còn ai mà đáng căm hơn chúng mày?
Giết dân rồi phủi sạch tay
Bán nước rồi lại đặt bày vì dân
Lạ gì một lũ bất nhân!
Đảng đang lo chạy tháo thân là vừa

CẢ HAI

“Bác Hồ Thuở nhỏ học nho
Cũng đèn cũng sách , cùng lò Bác Tôn” (thơ Bút Tre)
Bác Tôn vì lẽ sinh tồn
Thế là tiếng nổi như cồn cả hai


CHẾT CHÙM

“Bác Hồ có một con chim
Bác nhờ chị Định đi tìm cái lông”- (thơ Bút Tre)
Đảng ta có một bác Đồng
Đi tìm chưa thấy lá vông nào thơ
Bác bèn đi hỏi bác Hồ
Bác Hồ lại cứ giả vờ mình quên
Bác Khu đứng cận kề bên
Rằng nhờ bác Thọ ngồi trên mách giùm
Hỏi đi hỏi lại tùm lum
Hồ, Đồng, Khu, Thọ chết chùm từ khuya


CẢI TẠO MÚT MÙA

“Trung ương chỉ thị ba cùng
Đảng viên phải bám quần chùng nhân dân” – (thơ Bút Tre)
Chúng ta làm chủ bản thân
Nhân dân làm chủ được ăn khoai mì
Đảng là đầy tớ ngu si
Được ăn thịt chó, được đi ô tô (tồ)
Được cho ông chủ vào tù
Gọi là cải tạo mút mùa lệ Thuy (Thủy)


ĐI HẦU TƯ BAN (bản)

“Bác Hồ thuở nhỏ bồi Tây
Đến già bác lại đu dây Nga Tầu” - (thơ Bút Tre)
Đàn em, cái lũ lau nhau
Bây giờ lại chực đi hầu tư ban (bản)


PHỈ NHỔ

“Cuộc đời cách mạnh Bác Hồ
Nâng bi cụ Mác bưng bô cụ Mào” (Mao) – (thơ Bút Tre)
Cuộc đời cách mạng tào lao
Cuối cùng bị các đồng bào phi nhô (phỉ nhổ)


HO RA TIỀN

“Việt kiều ai thấy có kinh
Nghiệm về xây dựng nước mình thành công” – (thơ Bút Tre)
Từ thằng bỗng chốc thành ông
Nào Khu, nào Giáp, nào Đồng, nào Tho (Thọ)
Cu li giờ cũng làm to
Bác Anh ngồi ngáp cũng ho ra tiền

Bút Bic


BÒ RA BÒ VÀO

“Bác Hồ năm giữa hòm kinh
Nguyệt soi chẳng thấy tức mình bò ra” – (thơ Bút Tre)
Bò ra thấy có mấy bà
Hoảng hồn bác cứ bò ra bò vào


HỒ ĐỒ

“Ngoài quần chúng ngỡ là ma
Cô đi dắt mối hóa ra bác Hồ” – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ ra lại ma cô
Bút Tre ông có hồ đồ không ông?


HỌC TẬP BÁC

“Đảng viên cán bộ thất kinh
Văn minh cho lắm vẫn mình cán ngô” (ngố) – (thơ Bút Tre)
Chi bằng học tập Bác Hồ
Nâng bi cho giỏi, bưng bô cho tài
Thế nào cũng có tương lai
Nếu không chủ tịch cũng ngài bí thư

Bút Bic


THÌNH LÌNH

“Chị em du kích giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rớt ngay cửa mình”- (thơ Bút Tre)
Chị em du kích tài tình
Đi rờ một cái thình lình bụng to

Bút Bic


XỎ LÁ BA QUE

“Hôm qua còn sống sờ sờ
Mà nay bác đã cứng đơ cái mình”- (thơ Bút Tre)
Hôm qua Bác thật tài tình
Hôm nay Bác đã nằm rình trong lăng
Bác Hồ ai giỏi cho bằng
Mấy thằng xò lá, mấy thằng ba que

Bút Bic

CHUI VÀO CHUI RA

“Vào thăm lăng Bác âm u
Các chị bộ đội ngả mu ra chào”
Chào xong chị thấy thế nào?
Trong lăng Bác cứ chui vào chui ra

Bút Bic


KHÔN HỒN

“Khôn hồn thì thả ngụy ra
Kẻo ngụy trở lại chết cha Đỗ Mười”
Khôn hồn nếu muốn làm người
Nôn ra vài tấn tiền tươi làm quà
Tiền tươi là thứ đô la
Vừa ăn mày Mỹ gọi là công ơn

Bút Bic


BAO HƠI

“Khôn hồn thì thả ngụy ra
Kẻo ngụy trở lại chết cha Đỗ Mười” -(thơ Bút Tre)
Ông giờ tuổi ngoại tám mươi
Không lo xơm sớm thì rồi ai lo
Dân đòi tín ngưỡng tự do
Định đem súng đạn làm to chuyện này
Liên sô còn đổ nữa thay
Huống là tôm tép chúng mày bao hơi?

Bút Bic


CÒN ĐÂU

“Đỗ Mười sang lạy Trung Hoa
Kính dâng quần đảo Trường Sa cho Tầu”
Trường Sa dâng đã từ lâu
Bác Đồng đã ký còn đâu mà hòng


CỦ CHI

“Anh mò địa đạo Củ Chi” Bút Tre
Củ Chi là cái củ gì? Củ anh?
Củ Chi cũng chẳng để dành
Có em hộ lý là thành củ chi

Bút Bic


TIÊU

“Không đi không biết Tam Đao
Đi thì không biết nơi nào mà ngu” (ngủ) – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ nằm ở trong khu
Nhớ những ngày tù bên nước Trung Hoa
Bây giờ dân chủ cộng hòa
Không đi thì biết đâu là nước non
Nước non một mảnh con con
Bác Hồ vào đến Sài Gòn là tiêu

Bút Bic


BIẾU BÁC HỒ

“Vì Đảng xây dựng trong quần
Chúng nên đảng được nhân dân thương nhiều” – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ có mảnh lụa điều
Chị Khai thấy tháng đem biêu (biếu)Bác Hồ


VỪA KHÙNG VỪA ĐIÊN

“Đảng ta đã có truyền thông (thống)
Sống và chiến đấu ở trong quần chùng” (chúng) – (thơ Bút Tre)
Đảng ta là đảng anh hùng
Bác Hồ lèo lái vừa khùng vừa điên


TÍNH LÀM SAO

“Bác Hồ là lão già dê
Lấy Minh Khai vợ của Lê Hồng Phòng”(Phong) – (thơ Bút Tre)
Chị Khai buồn ở trong lòng
Một vợ hai chồng biết tính làm sao?


KHỔ SUỐT ĐỜI

“Tin đâu như sét đánh ngang
Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần
Tin đâu như sét đánh gần
Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang” – (thơ Bút Tre)
Tin đâu như sét nổ vang
Bác Hồ mò xuống cửa hang tìm đồ
Đồ này không phải của Hồ
Họ không cho lấy bác khô (khổ) suốt đời!

Bút Bic


CỦNG CỐ

“Đảng viên nhiệm vụ được giao
Hợp với cán bộ đi đào xác My”(Mỹ) – (thơ Bút Tre)
Xác My đem bán có tiền
Đảng gom củng cố chính quyền nhân dân


THÌ VỪA

“Đảo kinh là cái đỉnh cao
Trí tuệ nên đảng hô hào văn minh”- (thơ Bút Tre)
Văn minh khép giữa của mình
Mở ra thì rộng, kẹp tình thì vưa (vừa)


HOAN HÔ

“Hoan hô đồng chí Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên lẫy lừng” – (thơ Bút Tre)
Hoan hô thi sĩ khom lưng
Không đi cũng cứ đoán chừng hoan hô! *

* theo lời thố lộ của Tố hữu với Trần Đăng Khu thì ông ta viết bài thơ Chiến Thắng Điện Biên là do tưởng tượng chứ không phải chính nhà thơ đã trực tiếp tham gia.


HÓA HỒ

“Hoan hô đồng chí Sít Ta
Lin Đa hở rốn hóa ra Trang Đài” – (thơ Bút Tre)
Hoan hô thủ tướng Văn Khai (Phan Văn Khải)
Khai rồi chết lại đầu thai hóa Hồ


RA THẾ NÀO

“Anh đi công tác Pờ Lây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra” – (thơ Bút Tre)
Anh đi công tác sang Nga
Xô vào cửa ấy thì ra thế nào?


TỰ DO

“Thương thay thủ tướng Võ Văn
Kiệt sức, kiệt lực chết lăn ra giường!”
Hoan hô đảng mạnh phi thường
Mạnh bò, mạnh thổi mạnh cương tự dò (do)

BẮT CUA

“Rằng nghe một chuyện đứng tim
Ngoại trưởng Nguyễn Mạnh cầm chim thằng Tầu”- (thơ Bút Tre)
Lại nghe một chuyện điên đầu
Đại sứ thằng nào trộm hến bắt cua


TIN ĐÂU

“Tin buồn trên báo trên đài
Xe tăng bác nái nật hai ba lần”!
Tin buồn trong tổng cục phân
Xanh anh cán bộ đòi ăn hết trờn (trơn)

TIN THUA

“Tin thua như sét đánh ngang
Làm Bác chết cứng, lúc đang cởi quần”
Tin đâu đưa đến tai dân
Chị Bình yêu Bác dành phần chị Đinh (Định)


XÙ LÔNG ĐUÔI

“Hôm qua vui sướng làm sao
Anh Ga Ra Rỉn bay vào vũ tru” (trụ)
Ngày xưa lúc Bác ngồi tù
Hớ hênh nhiều bữa để xù lông đuôi


RÊN KHỪ KHỪ

“Mừng ngày mùng sáu tháng ba
Chị em phụ nữ chúng ta vung lền!”
Vùng rồi để Bác ngồi trên
Bác vui Bác lại cứ rên khừ khừ


CON CÁI NHÀ

“Chị Bình đón Bác dưới mưa
Chị thấy Bác ước bèn đưa cái nòn!”(nón)
Cái nòn may phúc vẫn còn
Nắn đi nắn lại vẫn con cái nhà
KHÔNG CẤM

“Ngồi câu chẳng thấy cá ăn
Buồn tình nhổ ít lông măng Bác Hồ”
Ngồi buồn chị Định phơi đồ
Cấm ai thì cấm, Bác Hồ thì không!


KIỂM TRA

“Tổ cha cái bọn đười ươi
Đỗ Tám, Đỗ Chín, Đỗ Mười ăn ... “biu”- (thơ Bút Tre)
Đói lòng ăn bát cơm thiu
Cán con, cán bố dập dìu kiểm tra


CHÍ TÌNH

“Hoan hô đồng chí Goóc Ba
Chớp được chị vợ đàn bà Liên Xô”
Hoan hô đồng chí Bác Hồ
Chí tình, chí nghĩa với cô thị Xuần (Xuân)


PHÁ RẦY

“Trạch dân có họ Giang mai
Này dân Trung Quốc đói dài vì ông”
Bất lương mà cũng bất công
Hết Hồ, lại đến bồ Nông phá rầy


BAO GIỜ

“Nghe tin đồng chí Võ Văn
Kiệt quệ cổ võ xin ăn láng giềng”
Bây giờ cho đến sang Giêng
Làm sao tháo xích chặt xiềng được đây?


CÁ TRA

“Đồng chí tham quan Tân Gia
Ba chân kiềng gẫy, ối Nga, ối Tầu!”
Đồng chí buồn ị đi cầu
Đảng ta từ đấy đỡ đầu cá tra


GIỎI HƠN

“Bác Hồ sống rất thanh đàm
Heo gà dâng đến Bác làm sạch trơn”!
Bác tôn chính hiệu công nhơn
Bác xơi có lẽ giỏi hơn Bác Hồ


NGU

“Chị Định khen Bác khiêm tồn,
Bác Hồ cảm động rờ ... chị Đinh”
Chị Đinh nổi máu bất bình
Cái tay thì giỏi, cái tình thì ngu


CŨNG ĐÃ

Mỗi khi muốn hút thuốc ngon
Bác kêu chị Định giở nòn(nón) chị ra
Nòn chị toàn những lá già
Hút vài ba sợi cũng đa(đã) cơn ghiền


GIỐNG

“Mỗi khi buồn bực trong lòng
Bác kêu chị Định chổng mông Bác nhìn!”
Bác nhìn thấy giống như in
Đôi môi của Bác cũng đen nhọ nồi


THƯƠNG

“Nửa đêm trăn trở nửa đêm
Bác lần ra cửa mò chim chị Bình”
Chim thị Bình thình lình ướt nhẹp
Miệng ông già nhóp nhép mà thương


MU CHỊ SÁU

“Ở trong địa đạo âm u
Bác mò mẫm kiếm cái mu chị Sàu“
Chị Sàu không phải là Tàu
Nhưng mà nó trắng phau phau mới kỳ



KÉO KHÔNG RA

“Máy bay bom thả ù ù
Bác đút đầu bác vào mu chị Sàu!”
Máy bay còn thả còn lầu (lâu)
Bác đút cái đầu kéo mãi không ra


VÀI NGÀY

“Vừa chui ra khỏi địa đào
Bác Hồ liền giúp chị Sàu mặc quân“
Vài ngày hay một hai tuần
Bác Hồ lại giúp mặc quần chị Sau(Sáu)


XÂY XẨM

Thấy chị Sáu đứng ngờ ngờ
Giữa trưa nắng cực ... bác rờ cái cây!
Thấy chị Sáu đứng phây phây
Giữa trưa nắng cực Bác xây xẩm người!


BÁC HỒ PHẢI NGẮM

“Thú vui của Bác tầm thường
Thích nhìn sơn nữ trần truồng tắm xuôi”(suối)
Con chồn thì phải có đuôi
Bác Hồ thì phải ngắm người ở truông (truồng)

CHẲNG DÁM NÓI RA

“Hoảng hồn chủ tịch Goóc ba
Chớp ngay đồng chí Ray Sà phu nhân”
Chúng quanh đồng chí tần ngần
Có muốn xí phần chẳng dám nói ra

LĂN GIỮA NHÀ

“Đỗ Mười đấm ngực kêu trời
Lên Nin ngả xuống không lời trối trăn”
Lão Anh tưởng mất phần ăn
Rống lên kêu đảng rồi lăn giữa nhà
HẾT THỜI

“Nếu theo chân bốn con rồng
Đảng ta phải dẹp hai ông Mác Lề”
Nếu theo cái lối kinh tề (tế)
Thị trường thì thuyết Mác Lê hết thời


XUI TẬN MẠNG

“Đảng thờ Lê, Mác quang vinh
Đẩy Tổ Quốc xuống sình cũng vui”
Cùng nhau xẻ ngọt chia bùi
Bây giờ Nga chết, Tầu xui tận màng (mạng)


GIÀU TO

“Hoan hô đồng chí Goóc Ba
Chớp chơi dữ, đảng ta ra tức thì”
Hoan hô rượu Ngũ gia bì
Khiến ông Tổng Mạnh say lì cung thang
Ngày xưa bán bản, bán làng
Bây giờ bán nước thì chàng giàu to


NGU SI

“Mác Lê, Nga đã phóng uê
Việt Cộng đớp lấy nhất tề vùng lên” Bút Tre
Ba bè cho đến bốn bên
Đông Âu cũng sập Lê Nin cũng kềnh
Chỉ còn nước Việt quang vinh
Nắm tay cùng chú Cao Mên cách màng
Đầu cộng đã ngỏm cù ti
Cái đuôi còn vẫn ngu si làm càn


NHÌN ĐẢNG LÀM ĂN

“Lãnh tụ học hết lớp ba
Đỉnh cao trí tuệ đảng ta thiệt dòi! (giỏi)” Bút Tre
Dân đen học hết lớp mười
Cứ đứng mà cười nhìn đảng làm ăn

Bút Bic




OM XƯƠNG SƯỜN

“Cái tình hữu nghị Việt Trung
Bền chặt như sợi dây thun cột quần“
Cái tình đoàn kết quân dân
Bản chất như thể cái cần câu cơm
Đảng khi còn đói thì thơm
Bây giờ quân mạnh dân om xương sườn
Đảng ta như cái con lươn
Khi co thì ngắn, khi vươn thì dài
Đảng ta là đảng đại tài
Đảng lên, dân xuống đói dài quanh năm

Bút Bic

NHẤT

“Cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc
Đẻ con rắn mắt tên là Sinh Cung”
Sinh cung rồi lại sinh cùng
Sinh ra thành đứa nửa khùng nửa điên
Ăn thì chỉ muốn ăn trên
Bịp dân thì nhất nhãn tiền là ông

Bút Bic

LƯU MANH

“Bác Hồ thuở nhỏ chăm trâu
Lớn lên chơi dại bị Tầu bắt giam”
Vừa ngu mà lại vừa tham
Vừa làm lãnh tụ vừa làm lưu manh

NHẤT NHÌ

“Bác hồ khoe Bác có kinh
Nghiệm trong sử sách có mình Bác thôi!”Bút Tre
Bác hồ khoe Bác nhất đời
Nhất là bán nước, nhì thời buôn dân

LÃNG PHÍ

“Tổ sư là bác Lê Nin
Cũng là sư tổ linh tinh hại đời”
Trong lăng Bác đã tịch rồi
Sao còn lính gác đứng ngồi lãng phi (phí)

AI SINH

“Trách ai sinh thứ họ Hồ
Để cho cả nước như đồ vất đi”
Ai sinh cộng sản làm gì
Để dân đói khổ trường kỳ hỡi ai!

GẠ BÁN

“Chị Bình với lại chị Đinh
Hai chị đều khoái Bác hình chí mô”
Chí mô có một món đồ
Mà sao gạ bán mấy bồ nữ nhi?

Ê HỀ

“Nước ta bầu cử tự do
Lọc qua, lừa lại toàn lò Mác Lê”
Mác Lê nếu bị dân chê
Đảng ta vẫn cứ ê hề thịt ca (cá)

SAO CÂU ĐƯỢC TIỀN

“Việt nam dân chủ Cộng Hòa
Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tầu”
Bất Lương mạnh miệng vào đâu?
Không làm Cộng sản sao câu được tiền!

CỜ ĐẾN TAY

“Hẩu lớ! Đồng chí Phạm Văn
Đồng lòng cùng Bác bán phăng cõi bờ”
Bán đi có giấy có tờ
Đảng ăn, dân chịu vì cờ đến tay

VÁC VỀ

“Dọn đường về nước ai ơi
Nhớ vác máy Fax thư rơi đều đều“
Mấy cái nón cối lều bều
Vác về mà chụp cho vêu quai hàm

Bút Bic


CÓ HAY

“Bác đi công tác ban Mê
Thuộc xong một cái lại về hang ngay ...”
Bác về chín suối có hay
Lăng Bác dân muốn đổ đầy phân hôi

KHÔNG NHƯỜNG CHO DÂN

“Nước ta bầu cử tự do
Lọc qua lừa lại toàn lò Mác Lê”
Tụi Tây, tụi Mỹ cứ chê
Cứ cho là có vấn đề tự do
Hoa Kỳ ngu giống con bò
Tự do kiểu nó thua to là thường
Đảng ta vốn có lập trường
Tự do cho đảng không nhường cho dân !

Bút Bic

HIỆN THỰC

“Chị em du kích giỏi thay
Bắn phi cơ Mỹ rớt ngay cửa ... mình”“ *
Đảng đề ra cái chương trình
Chống chi thì chống, chống tình thì không
Hậu phương gái đã thiếu chồng
Ở nơi tiền tuyến trai đông như dòi
Bác Hồ thử nghĩ mà coi
Râu ria như thế còn đòi cô Xuân
Chị em đang tuổi thanh tân
Cứ xây, cứ chống cù lần được sao
Nói nghiêng, nói ngả cách nào
Chuyện tình hiện thực đi vào là xong

* thơ Bút Tre

Sài Môn Lý Thu

“dọn đường về nước ai ơi
Nhớ vác máy Fax thơ rơi đều đều” *
Fax bao nhiêu tốt bấy nhiêu
Chụp nhau nón cối càng nhiều càng vui

* Bút Tre


CA DAO CHỐNG CỘNG

Ca dao trong nước :

Lê Nin sinh ở nước Nga
Sao ông lại ở vườn hoa nước này ?
Ông đứng đó, ông chỉ tay
Xã hội chủ nghĩa nước này còn lâu

*
Lê Nin sinh ở nước Nga
Sao ông lại đứng vườn hoa nước mình ?
một tay chống, một tay khuỳnh
Một đàn kẻ cướp đứng rình đằng sau .

Thấy thơ của dân Hà Nội thú vị quá SMLThu cũng viết tiếp như sau :

Lê Nin chết đã tám đời
Sao ông còn đứng giữa trời Việt Nam ?
Bao nhiêu những việc ông làm
Dạy cho cán bộ tham lam cửa quyền
Dù ông có giỏi tuyên truyền
Bây giờ cũng hóa hão huyền mà thôi
Dân Nga đạp đổ ông rồi
Ông còn đợi để chúng tôi đào mồ ?

Sài Môn Lý Thu

****************

LẠI CA DAO MỚI

Tiến lên xã hội làm gì ?
Để cho dân phải chết vì dân công !
Để cho cán bộ ngồi không
Lột từ cái khố cố nông lột về !

*
Ông Mười thiến lợn bỏ nghề
Bây giờ cố vấn ê hề đô la
Của dân là của đảng ta
Nếu không tham nhũng sao là bí thư ?

*
Ông Phiêu đề xuất tự phê
Xưa nay tự kiểm là nghề trung ương
Đảng ta giữ vững lập trường
Quốc doanh tham nhũng chẳng nhường cho ai !

*
Nếu không lũ lụt thiên tai
Lấy đâu viện trợ mà xài quanh năm ?
Không làm đaâỳ tớ nhân dân
Tiền đâu như nước quanh năm đổ vào ?

Sài Môn Lý Thu
****
VIẾT THÊM
Thơ Bút Tre hải ngoại (BÚT BIC)

Chú Khai (Khải) thủ tướng xã hôi (hội)
Đi sang nước Mỹ phản bôi (bội) cụ Hồ
Cụ Hồ Mác xít là bồ
Chú Khai thì nói đồng đô là trời
Đồng đô một vốn bốn lời
Chú mà mó máy là đời chú tiêu
Rằng tiêu thì cứ việc tiêu
Bây giờ “rách” quá phải liều chứ sao !
Ông Lê rồi đến ông Mao
Xã hôi (hội) chủ nghĩa rước vào thì dê (dễ)
Bây giờ đói quá đổi nghề
Tư ban (bản) ta lại vỗ về làm thân
Chao ôi ! hai chữ kim ngân
Cán no, mấy chục triệu dân đói dài
Thương cho chú Phan Văn Khai (Khải)
Làm sao kể hết chuyện dài Cộng san (sản)


BAõN GÌ ?

Chú Khai (Khải) đi Mỹ bán gì ?
Đâõt hay là biển cái chi cũng hời
Ông Tầu chỗ béo ổng thời
Khúc xương khó gặm thì mời bồ Nga
Bồ Nga ở râõt là xa
Xảy đàn, tan ngheõ còn ca cẩm gì ?

VÌ BÁC MAO

Ôõm o vào đến cổng sài
Gòn đem nhét mấy lỗ tai sợ gì ?
Bác Hồ kháng chiến trường kỳ
Miếng ngon, miếng bở cũng vì bác Mao !

AI TO ?

Quần em có một cái giai (giải)
Rút đem cài lại còn ai họ sờ (sợ)?
Gặp cán em phải giả vờ
Lỡ ra gặp phải cán bờ (bộ) thì nguy
Ông Lương, ông Mạnh, ông gì
Các ông thử oản tù tì ai to ?

TỪ TRẦN

Cụ Hồ nghe nói đã từ
Trần ai có những danh từ thật to
Nhất là bác ấm, bác no
Hai là bác có tấm mo thật dày

TRI ÂM, HỘ TRÌ

Cũng là nhờ các tri âm
Hộ trì cho mối tình thâm lâu dài
Cũng nhờ có xế có đài
Cho nên Tố Hữu mới tài làm thơ !

Lý ThuTHƠ BÚT TRE

Thơ Bút tre là một loại thơ Lục Bát của ông Đặng Văn Đáng - Ông sinh ngày 23 tháng 8 năm 1911 tại Xã Đồng Lương, huyện Sông Thao tỉnh Vĩnh Phú. ông Đặng Văn Đáng đã từng giữ chức trưởng phòng thông tin văn hóa tỉnh Phú Thọ, ông mất ngày 18 tháng 5 năm 1987
Thơ Bút tre của ông Đáng được loan truyền rộng rãi khắp nơi .



NAM BẮC GIAO DUYÊN

Bút Tre thơ thật tuyệt vời
Miền Nam đọc đến là cười vỗ bung (bụng)
Như ông lách giỏi vô cùng
Tôi xin mặc cái áo thùng (thụng) vái ông
Sau đây cũng học thói ngông
Giao duyên một phát chống công (cộng) đã đời
Ông như có dịp đọc tôi
Bút Tre, Bút Bic miễn rồi chống Công
Bắc, Nam thế có vui không ?

Bút Bic Lý Thu


***

Miền Nam được đọc Bút Tre
Thấy Bác đứng tè vào mả ông Hô (Hồ)
Đọc xong tôi sướng thấy mồ
Giao duyên tí chút đỡ khô (khổ) tấc lòng
Thơ tôi vốn rất là trong
Sáng ra thấy đục vì mong Bác Hồ
Bác Hồ nằm giữa thủ đô
Xin nghe Nam Bắc hoan hô chí tình
Chị can (cán) kẹp giữa cửa mình
Cả một tấm hình to thật là to

Bút Bic Lý Thu

***


* Lối thơ đặc biệt của Bút Tre, độc giả có quyền tự động thêm hoặc bỏ dấu vào khi đọc cho có vần


KHEN BÚT TRE

Thơ hay nhất cụ Bút Tre
Viết rằng dân mót dân tè vào mô ? (mộ)
Mô cụ, mô của bác Hồ
Nằm ngay cạnh mấy cái trồ Hà Nôi
Cụ vừa nằm xuống tắt hơi
Đàn em xâu xé tơi bời nhiều phe
Phe thì của Mác của Lê
Phe thì lại của bọn kề mao gia
Cụ là vừa mẹ vừa cha
Là “gay” chính cống là nhà chính tri
Làm thì chẳng biết làm gì
Ăn thì ngon nhất ngon nhì Bắc Po
Ngày xưa bác ngổng cổ cò
Bây giờ cổ bác trông to như Tầu
Dăm ngày nửa tháng lâu lâu
Bác kêu chị Định bác cầu chị Xuân
Chị Xuân chửa đẻ hết xuân
Bác giao cho bộ trưởng Hoàn quản ly
Làm chi cũng chẳng làm chi
Dẫu có làm gì cũng chẳng nằm thao

Lý Thu



Sau đây là những câu thơ của Bút Tre (trong ngoặc) những câu sau là thơ của Bút Bic (Lý Thu) nối điêu thơ Bút Tre





MA THÌ RỒNG

“Bác từ quần chúng mà ra
Cho nên mới có cái ma (mả) rất lờn”
Dọc ngang Bác biết hết trơn
Cho nên lăng bác xanh rờn lá đa
Trăm năm trong cõi người ta
Cái lòng thì chặt cái ma(mả) thì rồng (rộng)


NGỰA NON

"Đỗ Mười đấm ngực kêu trời
Lê Nin ngả xuống không lời trối trăn " *
Đảng ta gặp lúc khó khăn
Thị trường kinh tế là lăn xuống mồ
Xuống mồ đảng xuống tỉnh khô
Nếu như không xuống cơ đồ đảng tiêu
Dù cho có chú Khả Phiêu
Ngựa non cứ phát biểu liều lĩnh chơi !

* thơ Bút Tre


CÒN DÀI

"Đầu Cộng đã ngủm cù tì
Cái đuôi còn vẫn ngu si làm càn" * (thơ Bút Tre)
Tưởng như có tán có tàn
Tuồng xưa Nga đã hạ màn từ lâu
Bây giờ đảng chạy đi dâu ?
Hay chạy sang Tàu núp bóng Trạch Dân ?
Bác Dân đang đái ra quần
Cũng vì câu chuyện Đài Loan còn dài



KHÔNG NHƯỜNG CHO DÂN

"Nước ta bầu cử tự do
Lọc qua, lừa lại toàn lò Mác Lê " *
Tụi Tây, tụi Mỹ cứ chê
Cứ cho là có vấn đề tự do
Hoa Kỳ ngu giống con bò
Tự do kiểu nó thua to là thường
Đảng ta vốn có lập trường
Tự do cho đảng không nhường cho dân !

* thơ Bút Tre


LƯU MANH

”Dọn đường về nước ai ơi
Nhớ vác máy Fax thơ rơi đều đều “ *
Rác rơm sẽ nổi lều bều
Thằng Phiêu, thằng Khải sẽ vêu cái mồm
Đảng ta thôi hết ôm đồm
Từ nay hết nhảy chồm chồm làm cha
Thương thay cho lão Hồ già
Ăn mày chủ nghĩa từ Nga vác về
Tưởng đâu giỏi khỏi cần chê
Té ra chỉ mấy thứ nghề lưu manh !

* Thơ Bút Tre


VÙNG LÊN

"Thương nhớ bác Hồ Chí Minh
Dán hình bác trước cửa... mình khỏi quên" *
Bác Hồ sướng quá vùng lên
Vùng lên rồi bác nằm rên khừ khừ
Bác rút kinh nghiệm từ từ
Có vùng, vùng đúng y như lập trường
Bác vùng nhiều quá trơ xương
Mắt lòa , chân chậm biết đường nào đi ?

* Thơ Bút Tre


CHỊ ĐỊNH GIẬN

"Mỗi khi muốn hút thuốc ngon
Bác kêu chị Định giở “nòn” chị ra" - (thơ Bút Tre)
Mỗi khi bác muốn đàn bà
Bác kêu chị mở cửa... nhà mình xem
Nhưng mà bác mắt lèm nhèm
Xem thì xem vậy đã thèm thì thôi !
Chị Định trật vuột ba hồi:
"Đã hết xí quách còn đòi của ngon !"


Giỏi A

“Giỏi a! Đồng chí Đỗ Mười
Lớp ba chưa đỗ đã ngồi bí thư” – (thơ Bút Tre)
Giỏi a! bọn ngụy ngất ngư,
Ta vừa giải phóng di cư tức thì
Giỏi a! Đảng thật là chì
Dân tha hồ chửi, có gì mà lo?
Giỏi a! Là bác Thò Lò,
Úm ba la hấp! Là Hồ Chí Minh!
Giỏi a! bực cả “cửa mình”
Tối ngày cán bộ cứ rình kiếm ăn
Giỏi a! Kinh tế khó khăn
Đảng lạy bố Mỹ, đang van ông Tầu !



Xù Lông Đuôi

Bác Hồ làm xổng con chim
Chị Bình hộc tốc đưa chim của mình” – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ cười thật là xinh
Chim em cùng với chim anh gật gù
Chim em cứ muốn “tiếp thu,”
Chim anh sao lại cứ xù lông đuôi



NHẤT ÔNG

“Bác khiêm tốn nhất trần gian
Nếu không cứ hỏi Trần Dân Tiên còi”(coi) – (thơ Bút Tre)
Bác là một thứ gà nòi
Nghề đạo đức giả bác đòi làm cha
Giết dân, phá đạo thế mà
Tự do bác vẫn cứ là nhất ông


BÁC LÀ

“Mỗi khi đi ỉa ngoài đồng
Sẵn hột giống bác liền trồng vào ngay” (thơ Bút Tre)
Bác Hồ tiết kiệm thế này
Làm gương cho cả một bày hại dân
Bác là Thánh, bác là Thần
Bác là cái hĩm chị Xuân người Tày


KHÔNG XONG

“Bác Hồ có một con cu
Đứa nào động đến là tù mọt gông” (thơ Bút Tre)
Chị Định có một cái mông
Đứa nào động đến làm chồng chị ngay
Làm đêm thôi lại làm ngày
Cứ làm theo cái kiểu này không xong!


ĐỂ HAN

Trên đường kháng chiến gian khô (khổ)
Có con cu của bác Hồ cũng vui” (thơ Bút Tre)
Trên đường vừa trốn vừa chui
Vừa cầm súng ngắn, vừa chùi súng săn
Đang khi gặp lúc khó khăm
Giữa rừng gặp được chị văn công này
Chị liền giúp đỡ một tay
Cùng nhau chiến đấu cũng may đã đời
Nhờ ơn kháng chiến được chơi
Nếu không súng ngắn súng dài để han


Giỏi Không Ai Ngờ

“Bác Hồ lấy vợ của đồng
Chí Lê Hồng Phòng là chị Minh Khai” (thơ Bút Tre)
Chị Khai thích ngủ với trai
Bí thư, chủ tịch là hai ông chồng
Thế mà cách mạng thành công
Đảng ta lãnh đạo giỏi không ai ngờ


Đừng Buồn

“Liên bang Sô Viết vỡ rồi
Văng Linh, văng Kiệt, Đỗ Mười văng luôn”- (thơ Bút Tre)
Đêm qua chớp bể mưa nguồn (ca dao)
Thấy anh cu Khải buồn buồn sợ văng
Cụ Anh mới bảo: “cái thằng!
Văng thì văng chứ, cái răng vẫn còn
Còn trời còn nước còn non (ca dao)
Hễ còn tham nhũng thì con đừng buồn

VẪN LỜI

“Đảng ta chọn tướng họ Lê
Đức Anh thất đức nên bê lên ngồi” (thơ Bút Tre)
Đảng ta chọn đứa thật tồi
Khả Phiêu, phiêu thật lên ngồi bí thư
Càng ngồi càng bí càng hư
Việc công dẫu lỗ việc tư vẫn lời


LÀM LIỀU BÍ THƯ

“Bốn anh nghèo xác, nghèo xơ
Khấu đầu van lạy ăn nhơ (nhờ) Hoa Kỳ “ – (thơ Bút Tre)
Một anh cà chớn gan lỳ
Xơi đô mà chửi Hoa Kỳ như điên
Chửi thì cứ chửi tự nhiên
Cửa sau lại lạy “chôm” tiền về tiêu
Cho nên chủ nghĩa mới phiêu
Tên Phiêu mới dám làm liều bí thư


TRỔ TÀI

“Đuôi cộng rồi cũng sẽ tan
Việt, Cu Ba, Tẩu, Bắc Hàn đi đoong” - (thơ Bút Tre)
Mác Lê đem bán lạc xoong
Cái đuôi cáo thấy dài thoòng lừa ai?
Chí Minh bạc giả đem xài
Cũng đòi học thuyết trổ tài bất nhân


LÀ VỪA

“Hạ cờ máu của mút cu
Lộn liềm, rớt búa, sao lu hết trờn”(trơn) – (thơ Bút Tre)
Dạy nhau mấy chữ căm hờn
Còn ai mà đáng căm hơn chúng mày?
Giết dân rồi phủi sạch tay
Bán nước rồi lại đặt bày vì dân
Lạ gì một lũ bất nhân!
Đảng đang lo chạy tháo thân là vừa

CẢ HAI

“Bác Hồ Thuở nhỏ học nho
Cũng đèn cũng sách , cùng lò Bác Tôn” (thơ Bút Tre)
Bác Tôn vì lẽ sinh tồn
Thế là tiếng nổi như cồn cả hai


CHẾT CHÙM

“Bác Hồ có một con chim
Bác nhờ chị Định đi tìm cái lông”- (thơ Bút Tre)
Đảng ta có một bác Đồng
Đi tìm chưa thấy lá vông nào thơ
Bác bèn đi hỏi bác Hồ
Bác Hồ lại cứ giả vờ mình quên
Bác Khu đứng cận kề bên
Rằng nhờ bác Thọ ngồi trên mách giùm
Hỏi đi hỏi lại tùm lum
Hồ, Đồng, Khu, Thọ chết chùm từ khuya


CẢI TẠO MÚT MÙA

“Trung ương chỉ thị ba cùng
Đảng viên phải bám quần chùng nhân dân” – (thơ Bút Tre)
Chúng ta làm chủ bản thân
Nhân dân làm chủ được ăn khoai mì
Đảng là đầy tớ ngu si
Được ăn thịt chó, được đi ô tô (tồ)
Được cho ông chủ vào tù
Gọi là cải tạo mút mùa lệ Thuy (Thủy)


ĐI HẦU TƯ BAN (bản)

“Bác Hồ thuở nhỏ bồi Tây
Đến già bác lại đu dây Nga Tầu” - (thơ Bút Tre)
Đàn em, cái lũ lau nhau
Bây giờ lại chực đi hầu tư ban (bản)


PHỈ NHỔ

“Cuộc đời cách mạnh Bác Hồ
Nâng bi cụ Mác bưng bô cụ Mào” (Mao) – (thơ Bút Tre)
Cuộc đời cách mạng tào lao
Cuối cùng bị các đồng bào phi nhô (phỉ nhổ)


HO RA TIỀN

“Việt kiều ai thấy có kinh
Nghiệm về xây dựng nước mình thành công” – (thơ Bút Tre)
Từ thằng bỗng chốc thành ông
Nào Khu, nào Giáp, nào Đồng, nào Tho (Thọ)
Cu li giờ cũng làm to
Bác Anh ngồi ngáp cũng ho ra tiền

Bút Bic


BÒ RA BÒ VÀO

“Bác Hồ năm giữa hòm kinh
Nguyệt soi chẳng thấy tức mình bò ra” – (thơ Bút Tre)
Bò ra thấy có mấy bà
Hoảng hồn bác cứ bò ra bò vào


HỒ ĐỒ

“Ngoài quần chúng ngỡ là ma
Cô đi dắt mối hóa ra bác Hồ” – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ ra lại ma cô
Bút Tre ông có hồ đồ không ông?


HỌC TẬP BÁC

“Đảng viên cán bộ thất kinh
Văn minh cho lắm vẫn mình cán ngô” (ngố) – (thơ Bút Tre)
Chi bằng học tập Bác Hồ
Nâng bi cho giỏi, bưng bô cho tài
Thế nào cũng có tương lai
Nếu không chủ tịch cũng ngài bí thư

Bút Bic


THÌNH LÌNH

“Chị em du kích giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rớt ngay cửa mình”- (thơ Bút Tre)
Chị em du kích tài tình
Đi rờ một cái thình lình bụng to

Bút Bic


XỎ LÁ BA QUE

“Hôm qua còn sống sờ sờ
Mà nay bác đã cứng đơ cái mình”- (thơ Bút Tre)
Hôm qua Bác thật tài tình
Hôm nay Bác đã nằm rình trong lăng
Bác Hồ ai giỏi cho bằng
Mấy thằng xò lá, mấy thằng ba que

Bút Bic

CHUI VÀO CHUI RA

“Vào thăm lăng Bác âm u
Các chị bộ đội ngả mu ra chào”
Chào xong chị thấy thế nào?
Trong lăng Bác cứ chui vào chui ra

Bút Bic


KHÔN HỒN

“Khôn hồn thì thả ngụy ra
Kẻo ngụy trở lại chết cha Đỗ Mười”
Khôn hồn nếu muốn làm người
Nôn ra vài tấn tiền tươi làm quà
Tiền tươi là thứ đô la
Vừa ăn mày Mỹ gọi là công ơn

Bút Bic


BAO HƠI

“Khôn hồn thì thả ngụy ra
Kẻo ngụy trở lại chết cha Đỗ Mười” -(thơ Bút Tre)
Ông giờ tuổi ngoại tám mươi
Không lo xơm sớm thì rồi ai lo
Dân đòi tín ngưỡng tự do
Định đem súng đạn làm to chuyện này
Liên sô còn đổ nữa thay
Huống là tôm tép chúng mày bao hơi?

Bút Bic


CÒN ĐÂU

“Đỗ Mười sang lạy Trung Hoa
Kính dâng quần đảo Trường Sa cho Tầu”
Trường Sa dâng đã từ lâu
Bác Đồng đã ký còn đâu mà hòng


CỦ CHI

“Anh mò địa đạo Củ Chi” Bút Tre
Củ Chi là cái củ gì? Củ anh?
Củ Chi cũng chẳng để dành
Có em hộ lý là thành củ chi

Bút Bic


TIÊU

“Không đi không biết Tam Đao
Đi thì không biết nơi nào mà ngu” (ngủ) – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ nằm ở trong khu
Nhớ những ngày tù bên nước Trung Hoa
Bây giờ dân chủ cộng hòa
Không đi thì biết đâu là nước non
Nước non một mảnh con con
Bác Hồ vào đến Sài Gòn là tiêu

Bút Bic


BIẾU BÁC HỒ

“Vì Đảng xây dựng trong quần
Chúng nên đảng được nhân dân thương nhiều” – (thơ Bút Tre)
Bác Hồ có mảnh lụa điều
Chị Khai thấy tháng đem biêu (biếu)Bác Hồ


VỪA KHÙNG VỪA ĐIÊN

“Đảng ta đã có truyền thông (thống)
Sống và chiến đấu ở trong quần chùng” (chúng) – (thơ Bút Tre)
Đảng ta là đảng anh hùng
Bác Hồ lèo lái vừa khùng vừa điên


TÍNH LÀM SAO

“Bác Hồ là lão già dê
Lấy Minh Khai vợ của Lê Hồng Phòng”(Phong) – (thơ Bút Tre)
Chị Khai buồn ở trong lòng
Một vợ hai chồng biết tính làm sao?


KHỔ SUỐT ĐỜI

“Tin đâu như sét đánh ngang
Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần
Tin đâu như sét đánh gần
Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang” – (thơ Bút Tre)
Tin đâu như sét nổ vang
Bác Hồ mò xuống cửa hang tìm đồ
Đồ này không phải của Hồ
Họ không cho lấy bác khô (khổ) suốt đời!

Bút Bic


CỦNG CỐ

“Đảng viên nhiệm vụ được giao
Hợp với cán bộ đi đào xác My”(Mỹ) – (thơ Bút Tre)
Xác My đem bán có tiền
Đảng gom củng cố chính quyền nhân dân


THÌ VỪA

“Đảo kinh là cái đỉnh cao
Trí tuệ nên đảng hô hào văn minh”- (thơ Bút Tre)
Văn minh khép giữa của mình
Mở ra thì rộng, kẹp tình thì vưa (vừa)


HOAN HÔ

“Hoan hô đồng chí Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên lẫy lừng” – (thơ Bút Tre)
Hoan hô thi sĩ khom lưng
Không đi cũng cứ đoán chừng hoan hô! *

* theo lời thố lộ của Tố hữu với Trần Đăng Khu thì ông ta viết bài thơ Chiến Thắng Điện Biên là do tưởng tượng chứ không phải chính nhà thơ đã trực tiếp tham gia.


HÓA HỒ

“Hoan hô đồng chí Sít Ta
Lin Đa hở rốn hóa ra Trang Đài” – (thơ Bút Tre)
Hoan hô thủ tướng Văn Khai (Phan Văn Khải)
Khai rồi chết lại đầu thai hóa Hồ


RA THẾ NÀO

“Anh đi công tác Pờ Lây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra” – (thơ Bút Tre)
Anh đi công tác sang Nga
Xô vào cửa ấy thì ra thế nào?


TỰ DO

“Thương thay thủ tướng Võ Văn
Kiệt sức, kiệt lực chết lăn ra giường!”
Hoan hô đảng mạnh phi thường
Mạnh bò, mạnh thổi mạnh cương tự dò (do)

BẮT CUA

“Rằng nghe một chuyện đứng tim
Ngoại trưởng Nguyễn Mạnh cầm chim thằng Tầu”- (thơ Bút Tre)
Lại nghe một chuyện điên đầu
Đại sứ thằng nào trộm hến bắt cua


TIN ĐÂU

“Tin buồn trên báo trên đài
Xe tăng bác nái nật hai ba lần”!
Tin buồn trong tổng cục phân
Xanh anh cán bộ đòi ăn hết trờn (trơn)

TIN THUA

“Tin thua như sét đánh ngang
Làm Bác chết cứng, lúc đang cởi quần”
Tin đâu đưa đến tai dân
Chị Bình yêu Bác dành phần chị Đinh (Định)


XÙ LÔNG ĐUÔI

“Hôm qua vui sướng làm sao
Anh Ga Ra Rỉn bay vào vũ tru” (trụ)
Ngày xưa lúc Bác ngồi tù
Hớ hênh nhiều bữa để xù lông đuôi


RÊN KHỪ KHỪ

“Mừng ngày mùng sáu tháng ba
Chị em phụ nữ chúng ta vung lền!”
Vùng rồi để Bác ngồi trên
Bác vui Bác lại cứ rên khừ khừ


CON CÁI NHÀ

“Chị Bình đón Bác dưới mưa
Chị thấy Bác ước bèn đưa cái nòn!”(nón)
Cái nòn may phúc vẫn còn
Nắn đi nắn lại vẫn con cái nhà
KHÔNG CẤM

“Ngồi câu chẳng thấy cá ăn
Buồn tình nhổ ít lông măng Bác Hồ”
Ngồi buồn chị Định phơi đồ
Cấm ai thì cấm, Bác Hồ thì không!


KIỂM TRA

“Tổ cha cái bọn đười ươi
Đỗ Tám, Đỗ Chín, Đỗ Mười ăn ... “biu”- (thơ Bút Tre)
Đói lòng ăn bát cơm thiu
Cán con, cán bố dập dìu kiểm tra


CHÍ TÌNH

“Hoan hô đồng chí Goóc Ba
Chớp được chị vợ đàn bà Liên Xô”
Hoan hô đồng chí Bác Hồ
Chí tình, chí nghĩa với cô thị Xuần (Xuân)


PHÁ RẦY

“Trạch dân có họ Giang mai
Này dân Trung Quốc đói dài vì ông”
Bất lương mà cũng bất công
Hết Hồ, lại đến bồ Nông phá rầy


BAO GIỜ

“Nghe tin đồng chí Võ Văn
Kiệt quệ cổ võ xin ăn láng giềng”
Bây giờ cho đến sang Giêng
Làm sao tháo xích chặt xiềng được đây?


CÁ TRA

“Đồng chí tham quan Tân Gia
Ba chân kiềng gẫy, ối Nga, ối Tầu!”
Đồng chí buồn ị đi cầu
Đảng ta từ đấy đỡ đầu cá tra


GIỎI HƠN

“Bác Hồ sống rất thanh đàm
Heo gà dâng đến Bác làm sạch trơn”!
Bác tôn chính hiệu công nhơn
Bác xơi có lẽ giỏi hơn Bác Hồ


NGU

“Chị Định khen Bác khiêm tồn,
Bác Hồ cảm động rờ ... chị Đinh”
Chị Đinh nổi máu bất bình
Cái tay thì giỏi, cái tình thì ngu


CŨNG ĐÃ

Mỗi khi muốn hút thuốc ngon
Bác kêu chị Định giở nòn(nón) chị ra
Nòn chị toàn những lá già
Hút vài ba sợi cũng đa(đã) cơn ghiền


GIỐNG

“Mỗi khi buồn bực trong lòng
Bác kêu chị Định chổng mông Bác nhìn!”
Bác nhìn thấy giống như in
Đôi môi của Bác cũng đen nhọ nồi


THƯƠNG

“Nửa đêm trăn trở nửa đêm
Bác lần ra cửa mò chim chị Bình”
Chim thị Bình thình lình ướt nhẹp
Miệng ông già nhóp nhép mà thương


MU CHỊ SÁU

“Ở trong địa đạo âm u
Bác mò mẫm kiếm cái mu chị Sàu“
Chị Sàu không phải là Tàu
Nhưng mà nó trắng phau phau mới kỳ



KÉO KHÔNG RA

“Máy bay bom thả ù ù
Bác đút đầu bác vào mu chị Sàu!”
Máy bay còn thả còn lầu (lâu)
Bác đút cái đầu kéo mãi không ra


VÀI NGÀY

“Vừa chui ra khỏi địa đào
Bác Hồ liền giúp chị Sàu mặc quân“
Vài ngày hay một hai tuần
Bác Hồ lại giúp mặc quần chị Sau(Sáu)


XÂY XẨM

Thấy chị Sáu đứng ngờ ngờ
Giữa trưa nắng cực ... bác rờ cái cây!
Thấy chị Sáu đứng phây phây
Giữa trưa nắng cực Bác xây xẩm người!


BÁC HỒ PHẢI NGẮM

“Thú vui của Bác tầm thường
Thích nhìn sơn nữ trần truồng tắm xuôi”(suối)
Con chồn thì phải có đuôi
Bác Hồ thì phải ngắm người ở truông (truồng)

CHẲNG DÁM NÓI RA

“Hoảng hồn chủ tịch Goóc ba
Chớp ngay đồng chí Ray Sà phu nhân”
Chúng quanh đồng chí tần ngần
Có muốn xí phần chẳng dám nói ra

LĂN GIỮA NHÀ

“Đỗ Mười đấm ngực kêu trời
Lên Nin ngả xuống không lời trối trăn”
Lão Anh tưởng mất phần ăn
Rống lên kêu đảng rồi lăn giữa nhà
HẾT THỜI

“Nếu theo chân bốn con rồng
Đảng ta phải dẹp hai ông Mác Lề”
Nếu theo cái lối kinh tề (tế)
Thị trường thì thuyết Mác Lê hết thời


XUI TẬN MẠNG

“Đảng thờ Lê, Mác quang vinh
Đẩy Tổ Quốc xuống sình cũng vui”
Cùng nhau xẻ ngọt chia bùi
Bây giờ Nga chết, Tầu xui tận màng (mạng)


GIÀU TO

“Hoan hô đồng chí Goóc Ba
Chớp chơi dữ, đảng ta ra tức thì”
Hoan hô rượu Ngũ gia bì
Khiến ông Tổng Mạnh say lì cung thang
Ngày xưa bán bản, bán làng
Bây giờ bán nước thì chàng giàu to


NGU SI

“Mác Lê, Nga đã phóng uê
Việt Cộng đớp lấy nhất tề vùng lên” Bút Tre
Ba bè cho đến bốn bên
Đông Âu cũng sập Lê Nin cũng kềnh
Chỉ còn nước Việt quang vinh
Nắm tay cùng chú Cao Mên cách màng
Đầu cộng đã ngỏm cù ti
Cái đuôi còn vẫn ngu si làm càn


NHÌN ĐẢNG LÀM ĂN

“Lãnh tụ học hết lớp ba
Đỉnh cao trí tuệ đảng ta thiệt dòi! (giỏi)” Bút Tre
Dân đen học hết lớp mười
Cứ đứng mà cười nhìn đảng làm ăn

Bút Bic




OM XƯƠNG SƯỜN

“Cái tình hữu nghị Việt Trung
Bền chặt như sợi dây thun cột quần“
Cái tình đoàn kết quân dân
Bản chất như thể cái cần câu cơm
Đảng khi còn đói thì thơm
Bây giờ quân mạnh dân om xương sườn
Đảng ta như cái con lươn
Khi co thì ngắn, khi vươn thì dài
Đảng ta là đảng đại tài
Đảng lên, dân xuống đói dài quanh năm

Bút Bic

NHẤT

“Cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc
Đẻ con rắn mắt tên là Sinh Cung”
Sinh cung rồi lại sinh cùng
Sinh ra thành đứa nửa khùng nửa điên
Ăn thì chỉ muốn ăn trên
Bịp dân thì nhất nhãn tiền là ông

Bút Bic

LƯU MANH

“Bác Hồ thuở nhỏ chăm trâu
Lớn lên chơi dại bị Tầu bắt giam”
Vừa ngu mà lại vừa tham
Vừa làm lãnh tụ vừa làm lưu manh

NHẤT NHÌ

“Bác hồ khoe Bác có kinh
Nghiệm trong sử sách có mình Bác thôi!”Bút Tre
Bác hồ khoe Bác nhất đời
Nhất là bán nước, nhì thời buôn dân

LÃNG PHÍ

“Tổ sư là bác Lê Nin
Cũng là sư tổ linh tinh hại đời”
Trong lăng Bác đã tịch rồi
Sao còn lính gác đứng ngồi lãng phi (phí)

AI SINH

“Trách ai sinh thứ họ Hồ
Để cho cả nước như đồ vất đi”
Ai sinh cộng sản làm gì
Để dân đói khổ trường kỳ hỡi ai!

GẠ BÁN

“Chị Bình với lại chị Đinh
Hai chị đều khoái Bác hình chí mô”
Chí mô có một món đồ
Mà sao gạ bán mấy bồ nữ nhi?

Ê HỀ

“Nước ta bầu cử tự do
Lọc qua, lừa lại toàn lò Mác Lê”
Mác Lê nếu bị dân chê
Đảng ta vẫn cứ ê hề thịt ca (cá)

SAO CÂU ĐƯỢC TIỀN

“Việt nam dân chủ Cộng Hòa
Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tầu”
Bất Lương mạnh miệng vào đâu?
Không làm Cộng sản sao câu được tiền!

CỜ ĐẾN TAY

“Hẩu lớ! Đồng chí Phạm Văn
Đồng lòng cùng Bác bán phăng cõi bờ”
Bán đi có giấy có tờ
Đảng ăn, dân chịu vì cờ đến tay

VÁC VỀ

“Dọn đường về nước ai ơi
Nhớ vác máy Fax thư rơi đều đều“
Mấy cái nón cối lều bều
Vác về mà chụp cho vêu quai hàm

Bút Bic


CÓ HAY

“Bác đi công tác ban Mê
Thuộc xong một cái lại về hang ngay ...”
Bác về chín suối có hay
Lăng Bác dân muốn đổ đầy phân hôi

KHÔNG NHƯỜNG CHO DÂN

“Nước ta bầu cử tự do
Lọc qua lừa lại toàn lò Mác Lê”
Tụi Tây, tụi Mỹ cứ chê
Cứ cho là có vấn đề tự do
Hoa Kỳ ngu giống con bò
Tự do kiểu nó thua to là thường
Đảng ta vốn có lập trường
Tự do cho đảng không nhường cho dân !

Bút Bic

HIỆN THỰC

“Chị em du kích giỏi thay
Bắn phi cơ Mỹ rớt ngay cửa ... mình”“ *
Đảng đề ra cái chương trình
Chống chi thì chống, chống tình thì không
Hậu phương gái đã thiếu chồng
Ở nơi tiền tuyến trai đông như dòi
Bác Hồ thử nghĩ mà coi
Râu ria như thế còn đòi cô Xuân
Chị em đang tuổi thanh tân
Cứ xây, cứ chống cù lần được sao
Nói nghiêng, nói ngả cách nào
Chuyện tình hiện thực đi vào là xong

* thơ Bút Tre

Sài Môn Lý Thu

“dọn đường về nước ai ơi
Nhớ vác máy Fax thơ rơi đều đều” *
Fax bao nhiêu tốt bấy nhiêu
Chụp nhau nón cối càng nhiều càng vui

* Bút Tre


CA DAO CHỐNG CỘNG

Ca dao trong nước :

Lê Nin sinh ở nước Nga
Sao ông lại ở vườn hoa nước này ?
Ông đứng đó, ông chỉ tay
Xã hội chủ nghĩa nước này còn lâu

*
Lê Nin sinh ở nước Nga
Sao ông lại đứng vườn hoa nước mình ?
một tay chống, một tay khuỳnh
Một đàn kẻ cướp đứng rình đằng sau .

Thấy thơ của dân Hà Nội thú vị quá SMLThu cũng viết tiếp như sau :

Lê Nin chết đã tám đời
Sao ông còn đứng giữa trời Việt Nam ?
Bao nhiêu những việc ông làm
Dạy cho cán bộ tham lam cửa quyền
Dù ông có giỏi tuyên truyền
Bây giờ cũng hóa hão huyền mà thôi
Dân Nga đạp đổ ông rồi
Ông còn đợi để chúng tôi đào mồ ?

Sài Môn Lý Thu

****************

LẠI CA DAO MỚI

Tiến lên xã hội làm gì ?
Để cho dân phải chết vì dân công !
Để cho cán bộ ngồi không
Lột từ cái khố cố nông lột về !

*
Ông Mười thiến lợn bỏ nghề
Bây giờ cố vấn ê hề đô la
Của dân là của đảng ta
Nếu không tham nhũng sao là bí thư ?

*
Ông Phiêu đề xuất tự phê
Xưa nay tự kiểm là nghề trung ương
Đảng ta giữ vững lập trường
Quốc doanh tham nhũng chẳng nhường cho ai !

*
Nếu không lũ lụt thiên tai
Lấy đâu viện trợ mà xài quanh năm ?
Không làm đaâỳ tớ nhân dân
Tiền đâu như nước quanh năm đổ vào ?

Sài Môn Lý Thu
****
VIẾT THÊM
Thơ Bút Tre hải ngoại (BÚT BIC)

Chú Khai (Khải) thủ tướng xã hôi (hội)
Đi sang nước Mỹ phản bôi (bội) cụ Hồ
Cụ Hồ Mác xít là bồ
Chú Khai thì nói đồng đô là trời
Đồng đô một vốn bốn lời
Chú mà mó máy là đời chú tiêu
Rằng tiêu thì cứ việc tiêu
Bây giờ “rách” quá phải liều chứ sao !
Ông Lê rồi đến ông Mao
Xã hôi (hội) chủ nghĩa rước vào thì dê (dễ)
Bây giờ đói quá đổi nghề
Tư ban (bản) ta lại vỗ về làm thân
Chao ôi ! hai chữ kim ngân
Cán no, mấy chục triệu dân đói dài
Thương cho chú Phan Văn Khai (Khải)
Làm sao kể hết chuyện dài Cộng san (sản)


BAõN GÌ ?

Chú Khai (Khải) đi Mỹ bán gì ?
Đâõt hay là biển cái chi cũng hời
Ông Tầu chỗ béo ổng thời
Khúc xương khó gặm thì mời bồ Nga
Bồ Nga ở râõt là xa
Xảy đàn, tan ngheõ còn ca cẩm gì ?

VÌ BÁC MAO

Ôõm o vào đến cổng sài
Gòn đem nhét mấy lỗ tai sợ gì ?
Bác Hồ kháng chiến trường kỳ
Miếng ngon, miếng bở cũng vì bác Mao !

AI TO ?

Quần em có một cái giai (giải)
Rút đem cài lại còn ai họ sờ (sợ)?
Gặp cán em phải giả vờ
Lỡ ra gặp phải cán bờ (bộ) thì nguy
Ông Lương, ông Mạnh, ông gì
Các ông thử oản tù tì ai to ?

TỪ TRẦN

Cụ Hồ nghe nói đã từ
Trần ai có những danh từ thật to
Nhất là bác ấm, bác no
Hai là bác có tấm mo thật dày

TRI ÂM, HỘ TRÌ

Cũng là nhờ các tri âm
Hộ trì cho mối tình thâm lâu dài
Cũng nhờ có xế có đài
Cho nên Tố Hữu mới tài làm thơ !

Lý Thu

 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.