Nguyên tác: Bạch Cư Dị
秋江送客
秋鴻次第過,哀猿朝夕聞。
是日孤舟客,此地亦離群。
蒙蒙潤衣雨,漠漠冒帆雲。
不醉潯陽酒,煙波愁殺人。
白居易
Thu giang tống khách
Thu hồng thứ đệ quá
Ai viên triêu tịch văn
Thị nhật cô chu khách
Thử địa diệc ly quần
Mông mông nhuận y vũ
Mịch mịch mạo phàm vân
Bất túy Tầm Dương tửu
Yên ba sầu sát nhân
~Bạch-Cư-Dị~
Dịch nghĩa:
Mùa thu chim nhạn lần lượt bay qua
những con vượn sớm tối kêu thảm thiết.
Ngày ấy, khách một mình trên chiếc thuyền lẻ loi.
Nơi đây cũng là nơi chia biệt lìa đàn.
Mưa lâm râm thấm ướt vào áo.
mây u ám thấp chạm cánh buồm
Rượu Tầm Dương uống chẳng thấy say.
Khói sóng gợi buồn chết lòng người.
Dịch thơ:
Sông Thu đưa khách
Thu về, lần lượt nhạn đi,
Sớm khuya tiếng vượn sầu bi trên đồi.
Ngày này thuyền khách đơn côi,
Nơi đây cũng lại là nơi chia lìa.
Lâm râm mưa, áo ướt đìa,
Im lìm bay đến, mây kia chặn buồm.
Chưa say chén rượu Tầm-Dương,
Trên sông khói sóng sầu thương giết người!...
~Anh-Nguyên~