XUÂN

Xuân ở phương nao, mấy trẻ già,
Xuân về hay chỉ tháng năm qua?
Xuân trơ dáng ngọc làn sương phủ
Xuân bỏ đài gương lớp bụi nhòa
Xuân tủi đất trời đêm dã thú
Xuân sầu non nước buổi phong ba
Xuân nào đốt lại lò hương cũ
Xuân mới là xuân thật mặn mà

nguyễn vô cùng


HỎI GỐC MAI VƯỜN CŨ
 
Ai về nhắn hỏi cội mai xưa
Vườn cũ tang thương trải mấy mùa?
Thân hẳn dập vùi bao trận gió
Rễ còn ngập úng những ngày mưa?
Uốn hình sửa thế ai năm tháng
Ngắt lá đan cành kẻ sớm trưa?
Hay đã khuất trong lùm cỏ dại
Cho hồn xuân lạc ngọn sầu đưa?

nguyễn vô cùng


ĐÊM XUÂN ĐẤT KHÁCH
 
Thêm một xuân qua một tuổi đời
Đêm dài lưu lạc mạch sầu khơi
Bao lần dâu bể, bao phiền lụy
Mấy cuộc hưng vong, mấy đổi dời
Xót cội mai khô, bình rạn vỡ
Thương cành xuân héo, dạ đầy vơi
Khói hương tàn lạnh từ xuân ấy
Mà quyện tim ai mãi cuối trời

nguyễn vô cùng
 
 
XUÂN QUÁN TRỌ

Chén rượu mừng xuân còn đợi đó
Tri âm gọi cửa... hay luồng gió?
Mai vàng năm ấy rụng đầy sân
Tuyết trắng bây giờ giăng kín ngõ
Hái lộc cành non lá đã khô
Xuất hành hướng tốt đường chưa tỏ
Ai đem son phấn vẽ nàng xuân
Giữa cảnh trời đông nơi quán trọ?

nguyễn vô cùng


See the source image