Hoài Niệm Một Thời
(Để tưởng nhớ Đức Từ Cung và quý viên chức Bộ Xã Hội VNCH)

Tôi ở đường Đặng Dung
mùa xuân thắm đóa hồng
tuổi xanh đời phơi phới
nuôi hoài bão trong lòng

Tôi ở đường Đặng Dung
mùa hè hoa phượng thắm
lời ve như ngập ngừng
hòa bài ca hạ trắng !

Tôi ở đường Đặng Dung
mùa thu vàng lá cành
mưa phùn bay lấm tấm
cánh bướm lạc xa xăm

Tôi ở đường Đặng Dung
mùa đông giá lạnh lùng
những đêm dài ngày ngắn
quán trọ đời dung thân

Tôi ở đường Đạng Dung
giữa cố đô văn vật
đoạn đời đáng nhớ nhất
kỷ niệm nói khôn cùng!

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


Dễ Chi Quên Huế


Ngày nào là Huế của tôi
Giờ nghe nhắc lại bồi hồi nhớ nhung
Những đêm trăng sáng Hoàng Thành
Tinh mai sương lạnh cây cành Ngự Viên
Gió tung áo trắng Trường Tiền
Trăng qua Vỹ Dạ soi nghiêng nửa vành
Đò ngang Thừa Phủ chòng chành
Sông mờ  phẳng lặng lênh đênh nỗi lòng
Nam Giao dốc sỏi gập ghềnh
Chiều rơi hiu hắt Ngự Bình mây dâng
Sen ngào ngạt nắng Tịnh Tâm
Đò xuôi mái tận Bao Vinh ấy à !...

Ai từng từ Huế mà ra...
Thiên di vạn nẻo khó mà quên nhau !


Hạ Thái Trần Quốc Phiệt