Gương Thu


Nhớ xưa  
Khi ngọn gió chuyển mùa
Chiều chiều anh theo em  ra bàu
Ngắm sen đốt đèn mờ tỏ
Cây vông đầu giồng bông đỏ
Bầy cò vỗ cánh óng ánh mảnh gương Thu

Chiếc thuyền câu
Ai cấm sào đậu chờ cơn nước động
Con cá đớp mồi kéo theo nụ cười duyên phận
Em đố anh rau gì “…mình phụng đuôi cong” (*)
Anh đố em ai vẽ “bức tranh…hai quả tim vàng”?

Cây dừa lửa quỳ nghiêng
Gió lùa rẽ tóc hai bên
Che gốc tầm vông ôm mầm măng lún phún
Đêm Thu vui bập bùng… ngày Thu buồn cô quạnh
Bàu Sen ơi! Còn lạnh lẽo lắm không em?!                         
  
*
Năm nay vào Thu
Anh đưa em về thăm bến bàu năm cũ
Cầu trời… Hương sen vẫn còn ấp ủ
Chiều mưa sáng nắng mầm nhú gương trông
Chưa bị gạch đá bê-tông xóa mất lối mòn!

Thu 2017.
Sông Cửu
_______________________

(*)  Câu đố dân gian về cây Bông Súng.
    “Mình Phụng đuôi cong, hái tận  biển Đông đem về chắm mắm”