Oct 06, 2024

Thơ xướng họa

Gửi Sài Môn Lý Thu / Sài Môn & Nguyễn Khôi họa
Tú Lắc * đăng lúc 03:28:51 AM, Dec 07, 2014 * Số lần xem: 2789
Hình ảnh
#1

Lâu không gặp Sài Môn họ Lý
Biền biệt đâu chẳng thấy tăm hơi
Nhớ sao là nhớ, Lý ơi
Vần thơ lục bát, chén mời hiên Tây
Thu xào xạc vàng bay trước cửa ...
Mùa trăng này thêm nữa, mấy trăng
Hỏi thăm mấy cánh thu vàng
Ði đâu mà chẳng nói năng một lời
Gió hiu hắt, Thu ơi ta nhắn
Bay về đâu “Mây Trắng Ðầu Non” *
Ta còn rượu Hạnh ba thôn
Ta còn đợi để Sài Môn say cùng
Vắng mặt ngọc rượu không muốn chuốc
Ðường phố quen chân bước thẩn thờ
Ðàn thông nghe gió so tơ
Vi vu gợi nhớ người thơ lạ thường
Ðăm đăm mắt một phương trời nhớ
Mảnh tình thơ ai biết cho không
Niềm riêng, riêng với tấc lòng
Thuyền thơ lại thả theo dòng sông trăng
Thiên Ðường luật bâng khuâng khôn tỏ
Những mơ màng ngọn gió mành tương
Giọng tình chén cúc đưa hương
Tình thơ luống ngậm ngùi thương cho tình
Thà nâng chén cao đình tương biệt
Thà chia tay bên Chiết liễu kiều (*)
Ðể ta còn đứng trông theo
Bóng ai cùng với bóng chiều dần phai
Vườn thơ từ nhạt dấu hài
Thơ ơi, “nhất phiến u hoài” buồn tênh !

Chú Thích:

* tựa 1 tập thơ của Huệ Thu

(*) Chiết Liễu Kiều: bẻ nhánh liễu, theo sách “Tam Phụ Hoàn Ðồ” có chép rằng người đời Hán tiễn bạn đến cầu Bá Kiều thường bẻ cành liễu kàm roi ngựa đê tặng bạn biệt ly. Cầu Bá Kiều do đó được gọi là Chiết Liễu Kiều”. Theo nghĩa bóng là tiễn biệt nhau. Trong Tự Tình Khúc của Cao Bá Nhạ có câu : Bẻ cành liễu ngâm câu ly hợp/Khuất ngàn dâu qua lối đoạn tràng.

Tú Lắc
11 19 01

Sài Môn Lý Thu họa :

Tình người xưa

Xưa họ Lý trong vườn Ðào Lý
Tình người xưa còn thấy hơi hơi *
Vì thơ, vì bạn ta ơi !
Thu về phương Bắc, người mời hướng Tây
Sực nghe gió thổi bay rèm cửa
Còn ai đâu giờ nữa nhìn trăng
Bao la một cõi trăng vàng
Sao vì nhau chẳng nói năng nửa lời ?
Xa dường ấy tình ơi khó nhắn,
Chỉ trùng trùng mây trắng sườn non
Ai về đứng giữa cô thôn
Vì ai thưa hộ Sài Môn cho cùng
Rượu còn đó chén không chẳng chuốc
Ðường còn đây sóng bước thẩn thờ
Con tằm đã kiếp vương tơ
Nhớ ai như nhớ bạn thơ dị thường
Bốn phương góp một phương thương nhớ
Người một phương, người có hay không ?
Tạ ai duy một một tấm lòng
Buồn sao dễ gửi ngược giòng sông trăng
Dưới ngọn nến bâng khuâng mờ tỏ
Tưởng từ đâu sóng gió sông Tương
Sông Tương lưu một làn hương
Hồ Xuân Hương trước đau thương vì tình
Ai ở chốn cao đình tống biệt
Ðể thiên ma bách chiết vì Kiều **
Mình đi trăng dõi dõi theo
Bóng người thôi đã một chiều nhạt phai
Làn rêu còn đọng dấu hài
Làm sao cho nỗi cảm hoài nhẹ tênh !

Chú thích:

* hơi hơi : chút chút
** thiên ma bách chiết : chiết là gẫy, ma là mài. Chữ Hán có câu “Thiên ma bách chiết” có nghĩa là ngàn mài trăm gẫy- ý muốn nói nhiều điều khổ sở . Trong Cung Oán Ngâm Khúc có câu : Ðòi những kẻ thiên ma bách chiết / Hình thì còn bụng chết đòi nau.

Sài Môn Lý Thu
12 07 01


Nguyễn Khôi - Kính họa
 thơ Tú Lắc :
 
     
GỬI SÀI MÔN HỌ LÝ
 
Ta hội ngộ Sài Môn họ Lý
Quạnh hơi thu hệ lụy im hơi
Như là chẳng gặp Lý ơi
Qua đình chiết liễu bên trời phương Tây
Hoa lau rụng bay bay muôn cửa
Áo xanh chàng Tư Mã đượm trăng
Trời ơi,sóng biếc cát vàng
Tỳ Bà ai gảy vang vang tiếng lời ?
Cơn gió tuyết...nhạn rơi ai nhắn
Thấy chi đâu "Mây Trắng Đầu Non"
Còn đâu tửu Hạnh Hoa Thôn
Túi thơ lếch thếch Sài Môn ghé cùng...
Gặp Người đẹp lâng lâng rượu chuốc
Đường xứ người lạc bước thẩn thơ
Đập đàn bực dứt dây tơ
Cố hương còn có ai mơ khác thường ?
Khóe mắt phượng một đường lệ nhớ
Chút tình thơ ai có ai không
Nhớ quê còn một tấc lòng
Thuyền thơ xin đắm giữa dòng sông trăng...
Thiên tuyệt bút thăng trầm mờ tỏ
Ai mơ màng lệ rỏ sông Tương
Ngoài vườn bông Huệ thoảng hương
Đã tàn cuộc rượu còn vương tơ tình...
Xin bẻ liễu bên đình tặng biệt
Vọng dặm dài đến chết duyên Kiều
Bên trời Thi sĩ trông theo
Bóng người Nương tử nắng chiều phôi phai
Thi đàn từ vắng gót hài
Tình thơ một gói thu hoài nhẹ tênh...
 
          Góc Thành Nam Hà Nội -15-9-2010
             Nguyễn Khôi - Kính họa...


Sài Môn họa thơ Nguyễn Khôi :

Tôi, Sài Môn, nhưng không họ Lý 
Gọi nhầm người, gạt lụy im hơi!
Coi như chẳng gặp ai ơi
Qua Đình chi chỉ thấy trời phía Tây?
 
Hoa tàn rụng hoa bay trước cửa
Mặc kệ chàng Tư Mã tìm trăng
Trăng rơi trên bãi cát vàng
Văn Quân có thể sợ vang, im lời?
 
Mai mốt tuyết, nhạn rơi câu nhắn
Thì rách màn Mây Trắng Đầu Non!
Ai về nép mặt xóm thôn
Rộng đây một cánh  Sài Môn có cùng...
 
Ai đẹp thế mà lâng rượu chuốc?
Ai buồn ai mà bước thẩn thơ?
Thà đi bứt hết dây tơ
Bá Nha đâu nữa giấc mơ vô thường!
 
Tử Kỳ đã lạc đường mong nhớ
Thì tiếng đàn nghe có như không!
Xưa nay bằng hữu một lòng
Không cho Thơ lạnh một dòng lệ trăng!
 
Ôi trăng mộng khi trầm khi tỏ
Có buồn thì lệ nhỏ sông Tương
Mặc cho hoa Huệ bay hương
Mặc cuộc ruợu còn vương ân tình!
 
Đừng bẻ liễu cho đình biền biệt
Đừng nghĩ liều mà chết Thúy Kiều
Hãy nhìn theo!  Hãy trông theo!
Đắp lên vai mảnh khăn chiều dẫu phai...
 
Thềm Thơ từ vắng dấu hài
Thấy không ai đó u hoài gì ai!

Sài Môn Lý Thu

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.