Apr 23, 2024

Tập thơ

NHƯ MÔT GIOT NƯỚC
Tha Nhân * đăng lúc 10:53:00 PM, Apr 11, 2009 * Số lần xem: 2665
Hình ảnh
#1

Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng...
NGUYỄN DU.


VIẾT ÐỂ GIẢI TỎA...
NHƯ MÔT GIOT NƯỚC

Thay Lời Tựa
Ðiều đầu tiên chúng tôi muốn thưa cùng quí vị, là tôi chưa bao giờ có ý định, cũng như chưa bao giờ có ý muốn trở thành một nhà thơ, hoặc một thi sĩ... Dĩ nhiên tôi rất thích bộ môn này, trong các bộ môn về văn chương, văn hoc nghệ thuật. Hồi còn rất trẻ, tôi cũng đã có thời kỳ ngọng nghịu đứng làm thơ... Hiện tại tôi cũng không có ý định nhận mình là một nhà thơ. Dù tôi sẽ xin trình trước quí vị tập thơ này. Tập NHƯ MÔT GIOT NƯỚClà một tập thơ, nếu quí vị cho nó là một tập thơ. Lúc trước, tập này có tên là Mặt Thật, vì mục đích của tôi là muốn nói lên sự thật tàn ác bất nhân, chuyên lừa bịp và gian trá, bất chính, buôn dân bán nước của tên gian manh Hồ Chí Minh và đồng bọn tay sai. Nhưng tôi cảm thấy không làm được đầy đủ công việc này, mà trái lại công việc tôi làm chỉ như một giọt nước thêm vào một ly nước đã đầy. Vì vậy tôi thay đổi thành một tên khác như quí vị đã thấy ở trên.
Làm thơ đấu tranh, nhất là viết về đảng CS và tên cáo già bán nước Hồ tặc, thì từ trước đã có không biết bao nhiêu tác giả nổi tiếng cả về văn xuôi lẫn văn vần. Cá nhân tôi thật không đáng gì để có thể so sánh với họ về bất cứ một phương diện nào. Tuy nhiên viết rất nhiều, nhưng vẫn chưa lột hết được và cũng chưa đủ. Mỗi tác giả chỉ nói lên một khía cạnh nào mà thôi. Chính vì vậy mà tôi quyết định viết, sau rất nhiều đêm mất ngủ, ray rứt suy tư, trằn trọc suy nghĩ đắn đo .Không viết thì cảm thấy áy náy, ấm ức không yên vì sẽ đắc tội với biết bao chiến sĩ, đồng đội đã hy sinh để cho chúng ta còn sống đến ngày nay. Không viết sẽ không Giải Tỏa được những điều ấm ức đó. Còn viết thì lại sợ với chút khả năng yếu kém của mình chỉ sợ làm ngứa tai và bẩn mắt của các bậc danh gia.........
Tuy nhiên, sau cùng với ý nghĩ viết để giải tỏa cho tâm tư được thanh thỏa, nhất là viết để đóng góp thêm vào dòng đấu tranh của người Việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại, và viết là sẽ để lại một cái gì đó cho các người trẻ sau này hiểu thêm và nhận biết đâu là sự thật, đâu là sự xảo trá của CSVN. Chúng luôn luôn tuyên truyền chúng là nhửng người yêu nước, là những người có công giành độc lập và giải phóng cho quê hương khỏi ách thực dân, đế quốc. Sự thực không phải như vậy. Sau hết, với một tấm lòng chân thành, chúng tôi sẵn sàng nhận lãnh những chỉ giáo thật tâm của các bậc cao minh.
Kính thưa qúi vị, xuất thân từ khóa 27/SVSQ/TĐ, tôi ra trường ngày 10/8/68. Là một SQ tác chiến, tôi được đổi ra Tiểu Khu Bình Thuận cùng với 46 SQ khác trong đó có cả nhà văn Y UYÊN Nguyễn Văn UY. Y Uyên phải đổi ra Bắc Bình Thuận đóng đồn tại NÔ RA, TÙY HÒA. Anh đã hy sinh gần một năm sau đó, trong một trận phuc kich của VC, khi Anh tình nguyện đi tiếp cứu đồng đội. Trong lúc Anh đã có lệnh được trở về phục vụ tại Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị Cục Quân Huấn-TC.CTCT/C.QH, bộ TTM tại Saigòn. Chúng thật man rợ, với hành động bắn bồi nát cả người Anh, khi Anh đã hy sinh rồi! Còn tôi thì ở lại Nam Bình Thuận, tại Yếu Điểm Thuận Bồi, đóng quân ở đồi Gió Ngàn Phương, cây số 18. Đơn vị tôi là một đại đội Địa Phương Quân biệt lập, thuộc Chi Khu Hàm Thuận.
Kính thưa quí vị, trước sau lúc nào tôi cũng chỉ là một người lính của QL/VNCH. Hiện nay là một cựu tù nhân chính trị, tỵ nạn CS. Tôi và gia đình được định cư tai California theo diện HÒ 32 vào cuối năm 1996. Hiện tai tôi vẫn là một quân nhân của QL/VNCH và sẵn sang cầm sung để chống lại kẻ thù của chúng ta là bọn CS bán nước, nếu có điều kiện. Tuy nhiên bây giờ chúng ta không thể trực tiếp cầm súng để chống lại bọn ác ôn côn đồ CS được nữa. Vì vậy tôi phải cố gắng sử dụng cái mình có thể làm được, đó là ngòi bút. Ngòi bút là một phương tiện, theo tôi cung khá hữu hiệu, để chống lại CS trong lúc này. Cho nên tôi cho ra mắt độc giả tập thơ này, cũng như một đóng góp tiếng nói và lập trường của mình vào dòng tranh đấu của dân tộc trong công cuộc lật đổ chế độ CS bạo tàn để quang phục lại một Quê Hương Việt Nam yêu dấu Nhân Bản Dân Chủ Tự Do ấm no. Muốn quê hương Việt Nam của chúng ta được Tự Do, Dân Chủ. Nhân dân được thực sự Hạnh Phúc Ấm No, thì chúng ta phải cùnh nhau chung lưng góp sức, đấu tranh lật đổ bọn hung tàn khát máu đầy tham ô tàn bạo CS. Không những đang gieo bao đau thuơng tang tác cho đồng bào và tàn phá tan hoang Đất Nước dưới sự cai trị u mê sắt máu của bọn cầm quyền Hànội, mà chúng còn cắt đất dâng biển cho kẻ thù truyền kiếp của dân tôc, đê thỏa mãn tham vọng của quốc tế CS.
Tập thơ này có hai phần: Phần nhất: KHẮC KHOẢI, gồm hơn 100 bài thơ lẻ, gói ghém tất cả những suy tư, trăn trở cùa tôi trong suốt thời gian qua. Phần Hai: MẶT THẬT: là một bài trường thi theo thể thơ luc bát, dài hơn một ngàn câu. Mô tả những điều mắt thấy tai nghe của chính bản thân, cùng với đồng bào trong nước suốt hơn hai mươi năm qua sống dưới chế độ CS, mà chúng tự hào là thiên đường xã hội chủ nghĩa. Chúng đã lợi dụng xương máu đồng bào ta, trong bao nhiêu năm để xây dựng lên thiên đường này!
Ngoài hai phần chính trên còn thêm phần PHỤ LỤC. Phần này ghi lại những vần thơ xướng họa giữa tác giả và các Thi Hữu quen cũng như không quen. Và một số di cảo của Tổ Phụ LẠC ĐÌNH Trần Chương THIỆN và Thân Phụ HY NHÂN Trần Hưng HIỀN của tác giả.
Thơ của tôi chẳng qua chỉ là những câu văn vần, nói lên sự thật đau xót mà đồng bào dân Việt ta đang chịu sự cai trị vô cùng dã man của bọn Việt gian Cộng Sản, đang từng ngày tàn phá tan hoang quê hương yêu dấu.
Chỉ mong quí vị có một vài giây thông cảm, là tôi thỏa mãn lắm rồi.
Quận Cam, tháng tư đau thương, Quí Mùi 2003
THA NHÂN

****
**

" Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng…"
NGUYỄN DU

VIẾT ĐỂ GIẢI TỎA…

NHƯ MỘT GIỌT NƯỚC
THA NHÂN

PHẦN MỘT: KHẮC KHOẢI

KÍNH DÂNG LÊN HƯƠNG HỒN
TỔ PHỤ: LẠC ĐÌNH TRẦN CHƯƠNG THIỆN
Và SONG THÂN PHỤ MẪU: HY NHÂN TRẦN HƯNG HIỀN
DIỆU THƯỢNG NGUYỄN THỊ THƯỢC
Mong phần nào đáp ứng nguyện vọng của các Người
Trưởng hiếu tử: THA NHÂN TRẦN CHƯƠNG LƯƠNG

THƯƠNG MẾN TẶNG CÁC CON TRAI:
TRẦN ANH LINH
TRẦN ANH LUÂN
TRẦN ANH LƯU
TRẦN ANH HOÀNG LONG
TRẦN ANH HỒNG LĨNH
Mong các con làm việc luôn luôn THIẾT THA đối với ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM yêu quí, và Đồng Bào Việt Nam thương yêu ruột thịt
Luôn bảo tồn và duy trì TIẾNG VIỆT và VĂN HÓA VIỆT NAM
‘’ TIẾNG VIỆT CÒN, NGƯỜI VIỆT CÒN NƯỚC VIỆT CÒN’’

THÀNH THẬT TRI ÂN CÁC BẠN ĐỒNG TÙ
NGUYỄN MẬU TÙNG
LÊ VĂN TẤN
ĐINH THẾ HƯNG
Nhờ các BẠN giúp một tay, gia đình chúng tôi mới đến được bến bờ Tự Do này!!
THA NHÂN TRẦN CHƯƠNG LƯƠNG

Cam thành, Midway City, 20 tháng 7 năm 2005


1._ THƯƠNG KHÓC MẸ VIỆT NAM

(30/4/75 ngày mất nưóc, Mẹ VIỆT NAM dã chết, con có lời khóc Mẹ dưới đây).

Mẹ ơi con mất Mẹ rồi
Từ nay con giữa chợ đời bơ vơ ......
Mình con con biết sao giờ
Quê Hương TỔ QUỐC bây giờ còn đâu
Nhưng con vẫn nguyện từ lâu
VIỆT NAM là Mẹ khắc sâu chẳng mờ
VIỆT NAM là Mẹ con thờ
VIỆT NAM là Mẹ ầu ơ
VIỆT NAM là Mẹ ÂU CƠ suốt đời
Bây giờ Mẹ mắc nạn rồi
Làm sao còn được những lời Mẹ phong
Nhưng con vẫn nguyện giữ lòng
Làm theo cho đúng những dòng Mẹ ban
‘’N ước Việt là nước của con
Dân Việt là giống Tiên Rồng trời cho’’
Làm gì con cũng đắn đo
Không hề phản bội, không hề vong ân
Ơn Nước con giữ hàng đầu

Lấy thân nam tử giãi dầu quản chi
Xông pha chiến trận ra đi
Mong đền ơn Nước sá chi phận hèn
Làm theo đúng ý mẹ hiền
Giúp cho Đất Nước hết triền miên đau.
Nhưng Trời thật chẳng chiều lòng

Ý người như thế, ý Trời chẳng cho
Thành thử Nước mất tự do
Dân thì khắp chốn phải lo tìm đường
Ra đi vẫn vọng cố Hương
Luôn luôn ấp ủ lòng thương dân mình
Bây giờ phải sống điêu linh
Dưới ách giặc Cộng muôn hình khổ đau
Mẹ ơi giờ Mẹ nơi đâu
Phù hộ con, đạt được thành ước mơ:
‘’Truất bỏ đi lũ côn đồ
Xây dựng Dân Chủ, Tự Do cho mình’’
Cho Dân được sống yên bình,
Ấm no Hạnh Phúc tự mình dựng nên!
Bốn nghìn Li.ch Sử vững nền
Vì mình là giống Rồng Tiên cơ mà
Quyết lòng giữ lấy Sơn Hà
Không trông, không cậy, không nhờ tay ai
Bốn ngàn năm vốn anh tài
Chẳng qua bè lũ tay sai làm càn
Chúng dùng chủ thuyết điên gàn
Điêu tàn Đất Nước, lầm than giống nòi
Nhân dân chúng bắt phải noi
Gương Mao, gương Mác, phải soi hằng ngày.
Nếu không chúng giết thẳng tay
Nếu không chúng bắt tù đầy chẳng lơi. /. 6

2.- CON DÂN KHỔ LẮM MẸ ƠI

Con dân khổ lắm Mẹ ơi!
Bao năm Đất Nước tơi bời xót xa
Bao năm tan cử nát nhà
Bao năm thật sống chết thà sướng hơn!
Bao năm dậy sóng oán hờn
Nhà nhà nộ khí, người người xung thiên
Vì chăng chúng cướp hết quyền
Quyền ăn quyền sống quyền làm ngưòi dân

Quyền đi lại, quyền luận bàn
Chúng đều cưóp cả chẳng san quyền nào
Quyền thờ phượng, quyền hội đoàn
Lại càng gay gắt lại càng khó khăn
Quyền viết lách, quyền nói năng
Ôi thôi chúng bắt phải theo một chiều
Phải theo cho đúng giáo điều
Nếu không thật chẳng biết điều nào lo.
Quyền dân chủ, quyền tự do
Là điều chỉ thấy trong mơ thôi mà
MẸ ôi thật khổ dân ta!
Bao năm đeo ách khác gì bò trâu
Ách Cường, Ách Bá, Ách Hào
Ách Tỉnh, Ách Huyện, ách nào cũng ghê!
Làm sao chúng vẫn cứ chê
Chỉ tại một lũ…u mê có quyền
Chúng hành dân khổ triền miên:
Hết ‘’thi đua’’ hết ’’Vượt mức chỉ tiêu’’
‘’Gia tăng, tranh thủ’’ thật nhiều
Ngày không đủ, phải ‘’tranh thủ’’ làm đêm
Đêm không đủ, phải ’’làm thêm’’
Làm cho đạt đến chỉ tiêu mới về
Làm cho Đảng, làm cho Đoàn
Làm cho ‘’đảm đang phụ nữ’’
Làm cho đủ chữ ‘’anh hùng nhân dân’’
Làm cho téc cả đững quần
Hết manh áo rách cũng chưa vừa lòng
Làm bao nhiêu góp bấy nhiêu
Làm cho đến nỗi tiêu điều khắp nơi!
Dân thì khố rách tả tơi
‘’Trên’’ thì súng sính ‘’ đổng, xe, nhà tường’’
Trên nữa thì thật ‘’ dễ thương’’
Ôi thôi dinh thự, đất, vườn, xe hơi,
Việc ấy đâu chỉ thế thôi
Chúng còn những việc suy đồi thối tha
Đuổi dân đi, chiếm đất nhà
Bán cho ngọai quốc không tha người nào (1)
Dù cho dân có kêu gào
Cũng không thể thấu chỗ nào mà mong
Rõ ràng chúng phá tan hoang
Thân Mẹ đã rách lại càng thảm thương
Những ai thấy vậy xót thương
Quốc tế chỉ trích, chúng thường ngóac to:
‘’ Đó là nội bộ nước tôi
Các ông đừng có chõ mồm khuấy lên’’ 7
Hoặc là quen thói chụp liền
Mầm ’’Phản động’’ gốc ‘’Ngụy quyền’’
Hoặc là ‘’diễn biến hòa bình’’ mà thôi
Việt Nam ơi! Hỡi MẸ ơi!
Con nào phải biết làm sao bây giờ
Lòng con luôn vẫn tôn thờ

VIỆT NAM Tổ Quốc, cõi bờ Rồng Tiên.
Hồn Sông Núi có linh thiêng
Phù hộ dân Việt quyết nguyền đánh tan!
Đánh tan đi lũ Việt gian
Xây dựng đất nước xóm làng tự do
Việt Nam mới thật ấm no
Không còn bè lũ Cộng nô hại đời
VIỆT NAM dân chủ nơi nơi

Dân quyền, Nhân bản ngời ngời dài lâu. /.
Chú thích:
(1) Đây là một bằng chứng mới và rõ nhất: Theo bản tin của tờ Tuổi Trẻvà tờ Lao Động, ngày 1/10/02 cho hay ,3 người bị tố cáo là cầm đầu các cuộc biểu tình ở Saigòn phản đối nhà cầm quyền CSVN đã giải tỏa đất bất công: Khoảng 50 người cấm biểu ngữ, hô khẩu hiệu phản đối nhà cầm quyền CSVN tại Saigòn tịch thu tài sản của họ ở khu Rạch Miễu thuộc quận Phú Nhuận, nhưng chỉ bồi thuòng theo giá tưọng trưng. Và ngay sau đó phân lô đem bán lại kiếm lời gấp trăm lần giá đền bù. Vào ngày 5/11/01, họ đã làm đơn khiếu nại rất nhiều lần từ địa phương đến trung ương dều không kết quả, nên họ đã biểu tình ít nhất là 3 lần vào các ngày 5/11, 29/1 và 15/3/02. Bản tin của tờ lao động nói rằng những người biểu tình ‘’vu khống cho những người thi hành công vụ đã hành hung bọn chúng’’.
Tuy nhiên trong số ra ngày 6/11/02 nhật bào NV ở Quận Cam CA, nhận được và đăng tải bức thư của họ tố cáo sự đánh đập dã man của Công An (biểu tình ngày 5/11/01) bất kể ngưòi già hay đàn bà. Nhiều người mang thuưong tích trầm trọng nhưng C/A ra lệnh không được cứu chữa. Bức thư tố cáo C/A dùng vũ lực và roi điện để đàn áp người kêu gọi bồi thưòng. Những người này bị qui chụp tội ‘’G ây rối trật tự công cộng’’. Đến tháng 8 năm ngoái (02) một viên chức ở viện kiểm sát nhân dân ở Hànội tiết lộ, chỉ trong vòng 6 tháng đầu năm 2001. Các cơ quan đã nhận được 97,952 lá đơn khiếu kiện, con số này tăng2.1% so với cùng thời năm ngoái. Trong cuộc họp Quốc Hôi tháng 12/01 Nguyễn Công Tạng, khi cũ là phó thủ tướng nói rằng cả năm có 18 ngàn vụ kéo về thủ đô Hànội khiếu kiện, hầu hết là do bị cươpớđâấ đai và nhà cửa ( theo báo NV 10/2/02 trang Á+A9).
HUẾ: ‘’ Ở đây phép Nước mờ như khói…’’Ngày 29/09. Câu thơ trên đây đưọc nhái theo thơ của thi sĩ họ Hàn, để ám chỉ các quan chức địa phương, thôn Vỹ Dạ thành phố Huế, cướp đất của dân. Theo một tờ báo trong nưóc thì nhiều năm nay, quê hương của bài thơ Thôn Vỹ không chỉ nổi tiếng về lá trúc, hàng cau của Hàn Mặc Tử nữa mà còn trở thành địa phương có lắm ồn ào về chuyện đất đai ở dây tự tung tự tác chiếm dụng đất đai. Biến đất công thành đất của tư của các quan chức phường, xảy ra liên tục từ thời chủ tịch này đến chủ tich khác. Liên tiếp hai đời chủ tịch phường vì ‘’lấm đất’’ nên bị bắt. Vừa qua lại thêm một chủ tịch nữa nối gót. Nhưng vị này, ông NGUYỄN VĂN PHÚ rất cao tay ấn xứng đáng là ‘’h ậu sanh khả úy’’, đã có nhiều biến hóa để chiếm dụng đất đai như: Đã phù phép trên 1000m2 đất ruộng, ao hồ thành đất mồ mả để bán. Sửa bản đồ địa chính đẻ làm dôi ra trên 100m2 cùng để bán. Ngang nhiên chiếm trên 100m2 đất lộ giới (đường Tùng Thiện Vương) và trên 1000m2 đất nơi khác để ‘’Phân phát’’ cho 10 gia đình họ hàng thân thích kinh doanh làm giàu. Riêng phần mình, chủ tịch phường chiếm vài trăm mét vuông đất của Miếu làng để xây một biệt thự 2 tầng. Ngay cả khi có lệnh ngưng chức vào tháng 4/2000, ông Phúc còn xẻo thêm một miếng rẻo đất miếu để bán bỏ túi 700 triệu đồng. Số đất ông Phú chiếm dụng lên đến 15,220.2m2. Bởi vậy, dân phường Vỹ Dạ có thơ rằng ‘’ Ơi khách đuờng xa khách đường xa, về xem đất ruộng hóa mồ ma. Ở đây phép Nươc mờ như khói, ba đơìi chủ tịch úm ba la’’. Bài này đã phổ biến khắp thôn Vỹ Dạ. Nhât là sau khi ông Phúc bi ngưng chưc vào tháng 8/2000. Đó là bia miê.ng, còn luât pháp thì chưa thấy đưa con sâu này ra tòa (Người Viêt ngày 30/9/2002 trang A 5+ A 3 ).
Camthành, 2/10/002.
8
3. THÂN PHẬN NHƯỢC TIỂU__
Bọt bèo, lá úa
Thân phận tôi
Sinh ra
Đã có chiến tranh rồi!
Chiến tranh
Từ thuở cha chửa có
Mẹ cũng
Chưa là Mẹ của tôi!
Triền…miên…năm tháng
Không thôi
Đến phiên tôi cầm sung
Cũng thế thôi
Làm được gì?
Hay chỉ thêm đau khổ!?
Góp thêm vào
Tan nát Quê Hương!?
Suốt chiều dài lịch sử
Chiến đấu oai hùng…bi thương!
Để rồi
Một ngày Xuân đen tối
Đất Nước tôi
Bị phản bội
Thả trôi đi
Theo con nuớc phũ phàng
Mặc dòng thác
Dập vùi theo sức cuốn!
Nhân dân tôi
Nổi trôi khắp chốn.
Đi để giữ
Tâm hồn còn sống
Và ra đi
Để nuôi chí trở về!
Quyết một ngày
Quang Phục lại Quê Hương.
Vượt trùng dương
Vượt bốn bể năm châu
Quên cái chết
Quyết tìm ra lẽ sống.
Sống tha phương
Để đổi lấy nhân quyền…
Kể từ thuở
Khai thiên lập quốc
Chưa một lần bỏ nưóc ra đi!
Đi là chết
Cả một đời
Mất hết
Nhìn Đất Nước

Lòng đau như cắt!
Bầy kên kên
Sói Hổ tranh mồi
Xé tan tành
Mảnh cơ đồ rách nát
Và chia nhau
Phần thân thể hao mòn
Không kể gì
Những tiếng kêu cầu cứu
Của những người
Chính thống Quốc Gia
Đang từng đêm
Từng đêm
Nhẫn nhục đi tìm
Tìm phương cách
An toàn hàn gắn lại…!!
Mong ngày mai
Khôi phục lại tương lai
Đuổi xô đi
Những đêm dài tăm tối
Đem ánh sáng
‘’Chí Nhân Thay Cường Bạo’’
Phủ một màu thanh bình
Lên khắp miền Đất Nước thân yêu!!
( Đồng Xoài, những ngày tăm tối!1988 )

4. CÁI NGÀY HÔM ẤY

(30-4-75, Ngày VC cướp Saigòn và cả miền Nam, hoàn tất mộng xâm lăng của chúng, và của quan thày Nga Hoa)

Đất Nước mình cả trăm năm tan nát
Vì thân phận nhược tiểu
Vì thế lực bạo cường
Nên chỉ mong
Có một ngày chấm dứt chiến tranh
Để Anh Em cùng nhau góp sức
Cùng nắm tay xây dựng lại Quê Hương!!
Thế rồi…
Cái ngày hôm ấy
Nghe người ta gọi
Khăn gói ra đi
Lòng hân hoan cởi mở
Tưởng rằng xóa bỏ hận thù
Anh Em hòa hợp
Để bắt tay xây lại Cơ Đồ
Suốt bao ngày đau thương đổ vỡ
Nào ngờ...
Người ta không chấp nhận
Không bao giờ xóa bỏ hận thù
Mà lại càng hằn thêm thù hận
Bề ngoài vẫn nói là nhân đạo
Không đem ra xử bắn hết mới vừa.
Mà nhốt vào
Những trại
Nhũng cái gọi là
Cải tạo tư tưởng
Đến khi nào ‘’tiến bộ’’ mới về!?
Thế là xong…
Dứt khoát là xong
Là chấm dứt
Là hoàn toàn chấm dứt
Bởi làm sao cải tạo được con người!
Toàn những trò bịp bợm dở hơi
Bảo người ta tiến bộ mới về
Mà mình tụt sau hằng thế kỷ
Đó là điều nhục nhã!
Đó là điều đau đớn!!
Đành nuốt hận
Vì quá ngây thơ
Tưởng đã thực hiện được giấc mơ
Nhưng nào ngờ!!
Đành phải chôn vùi tuổi trẻ
Trong các trại khổ sai lao động…
Bây giờ thì đã muộn rồi
Sức cùng lực kiệt.
Còn thở mới biết mình còn sống
Giương cặp mắt
Căm hờn tiếc nuối
Nhìn Quê Hương lún ngập yếu hèn…
Đã rách nát
lại càng thêm rách nát
Đã đói nghèo
Lại vẫn đói nghèo hơn
Tai đã điếc
Nhưng còn nghe còn biết
Mắt đã mù
Nhưng vẫn thấy xa xôi
Thấy năm châu
Tiến bộ quá xa rồi
Thiên hạ đến,
Cả những nơi bằng tỷ năm ánh sang
Sao hỏa sao kim
Cũng đã được thăm dò
Chỉ vì họ thật sự có tự do
Có nhân quyền
Có tự do tôn giáo
Có ngôn luận và tự do tất cả
Còn mình thì
Những thứ đó
Hãy còn xa lạ quá.
Bởi vì chúng
Chủ trương ngu dân hóa
Chúng cho rằng
Dân dốt mới ngoan
Nên biến người dân
Thành con vật biết nói
Nghe tiếng kẻng
Là đứng vào thẳng lối
Nghe tiếng kẻng
Là xách bát đi ăn
Nghe tiếng kẻng
Là vác cuốc đi làm
Suốt cuộc đời,
Không biết có gì hơn
Ngoài quanh quẩn miếng cơm manh áo,
Cơm vẫn không no,
Áo không đủ ấm.
Bốn ngàn năm văn hiến huy hoàng.
Chỉ,
Vẫn mái nhà tranh,
Vẫn manh áo rách
Vẫn thay trâu kéo ách đi cày!!
Vì chưa hề
Xóa tan nạn mù chữ.
Sắp thế kỷ hai mốt,
Mà mình
Mới đạt phổ thông cấp một
Ôi tủi phận thay!
Ôi đau đớn thay!!
Chúng thường bảo.
Chúng là người tiên tiến,
Là ‘’đỉnh cao trí tuệ’’
Là văn minh tiến bộ hơn ai
Đã đánh đổ hai đế quốc chạy dài
’’Với sức người sỏi đá cũng thành cơm’’
Chúng còn chê
Cả Trời cao bất lực!
Để chúng lên thay thế làm mưa
Vậy mà khi hạn hán mất mùa
Dân chết đói
Chúng chẳng hề cần biết
Và hằng năm lũ về dân chết
Không thấy chúng
‘’Nghiêng đồng đổ nước ra sông’’
Chúng chỉ biết ngửa tay
Xin quốc tế từng đồng
Xin thế giới ’’quan tâm’’.
Chúng thường bảo
Đảng của chúng yêu nước
Yêu xã hội yêu thế giới đại đồng
Nên chúng chỉ
Ôm chân ông Mác (1)
Và hằng năm
lễ giỗ ông Mao
Ngày sinh nhật ông Sít, ông Nin (1)
Chúng tưng bừng ăn mừng cả nước
Lai đến khi
Những ông này đã chết
Chúng càng khóc
Hơn khóc cha chúng nữa (2)
Kể cả cái
Lão già họ cáo
Đã bao lần nhúng máu nhân dân
Vậy mà chúng
Còn trưng bày xác chết,
Chốn Ba Đình
Một xác sình
Bắt mọi người phải ngắm nhìn
Kẻ tội đồ dân tộc!!
Những người dân
Ai mà khác ý
Khác lập trường,
Khác quan điểm
Thì nguy
Chúng đều ghép ‘’Phản động, tay sai’’
Ghép ‘’phá hoại’’.
Chỉ có đảng
Mới độc thế trị dân!
Suốt một thời
Đảng nắm ngôi trị nước
Biết bao người
Chết quá oan khiên
Xương thành núi
Máu chảy thành sông:
Này những người lắm ruộng nhiều điền
Đều đã chết
Trong ’’chiến dịch cải cách’’ (3)
Vì chúng bảo
Chia đất để dân cày
Xúi dân nghèo
Đấu tố thẳng tay

Xúi cả con
Đấu bố, đấu thày!!
Vì như thế cả triệu người đã chết
Chính TRƯỜNG CHINH nêu cao gương ấy
Đặng Xuân Khu
Đã gọi bố bằng thằng!!
Kìa vụ àn
‘’Nh ân Văn Giai Phẩm’’
Còn hằn dấu
In sâu lịch sử
Biết bao người
Bị bức tử oan khiên (4)
Hoặc triền miên
Lao tù cải tạo
Với mục đích
Làm nghèo dân tộc
Với mục đích
Nô dịch nhân dân.
Vì chúng thấy
Dân miền Nam sung túc
liền áp dụng
‘’Diệt tư sản’’
Chúng đặt ra để cướp
Cưóp nhà-cướp của-cướp cả vợ cả con
Cướp sạch hết
Cướp thật chẳng còn
Này đã có
‘’4 V’’ chiến dịch
được che đậy bằng danh từ đẹp đẽ:
Nào’’hồi hương’’
Nào’’Kinh tế mới, nông trường’’
Chỉ là nơi
Chúng đày dân cho chết
Để nhường chỗ
Cho một lũ đảng viên
Từ chiến khu u tối mới về
Ép dân di
Chúng vào vơ vét hết
Dành cho được những nơi nào chúng thích (5)
Ôi làm sao kể xiết
Giấy mưc nào
Viết hết nỗi oan khiên
THƯỢNG ĐẾ hỡi!!
Xin xót thương dân Việt
Giúp chúng con
Tiêu tiệt lũ bạo tàn
Khôi phục lại
Nước Việt Nam tan nát
Giúp chúng con
Hỡi Hồn Thiêng Sông Núi
Đoàn kết lại
Quyết một ngày phá cũi
Giải phóng cho
Toàn quốc có Tự Do
Giải phóng cho
Nhân dân được ấm no
Đó là điều
Chúng con hằng mong ước
Và quyết tâm
Thực hành cho bằng được. /.


CHÚ THICH (1) KARL MARX; MAO TRẠCH ĐÔNG; STALIN và LENIN.
(2)Tố Hữu đã thản nhiên ca tụng Stalin khi tên đại hung thần này chết…’’ Ơi ông Sit ta lin ơi! Hỡi ơi ông chết đất trời có không, Thương cha thương mẹ thưong chồng. Thương mình thương một, thương ông thương mười’’
(3) Sau khi thành lập đảng Lao Động Việt Nam, Hồ đã dùng nó để lật đổ chính phủ liên hiệp đa đảng một cách âm thầm. Vớí tư cách chủ tịch đảng, Hồ đọc ‘’báo cáo chính trị’’trong đại hội 2. Trong đó có phần quan trọng về chính sách giảm tô và cải cách ruộng đất’’. Sau đó với tư cách Chủ Tịch Chính phủ Liên Hiệp, Hồ trình với quốc Hội khóa 1 để biến thành ‘’luật cải cách ruộng đất’’, với mục đích là: Tiêu diệt các cá nhân, tổ chức của các đảng phái quốc gia và không Cộng Sản. Đó là bước thứ nhất của việc bần cùng hóa nhân dân. Nghĩa là biến nhân dân Việt Nam thành hoàn toàn vô sản hết. Trong chién dịch này giai cấp địa chủ bị tiêu diệt là 5% trên tổng số dân chúng khoảng14 triệu người của Bắc Việt sau 1954, cũng như tất cả tài sản của họ và của những người giàu có ở thành thị đều bị cướp đoạt hết. (CS trên Đất Việt, trg 315 của GS Nguyễn văn Canh)
(4) Tên bồi bút hạng nặng ký của Hànội là Cù Huy Cận, giữ chức vụ Thứ Trưởng văn hóa, cùng với tên Tố Hữu đã hại oan biết bao nhiêu ngưòi. 14
(5)Khi chiếm trọn Mièn Nam, chúng dung biện pháp’’Kinh tế mới’’ để đuổi cán bộ và nhân dân miền Nam đi, với câu ‘’ Đi kinh tế mới chồng cha, con mới chóng được về’’, thế là bọn cán bộ đương nhiên vào chiếm cứ những tài sản của họ. Điều này ở Mièn Nam ai ai cũng thấy rõ.

5. PHẢI CHI

Phải chi đừng có đảng này

Dân tôi đâu phải đi cày thay trâu!
Đất Nước nghèo dốt từ lâu
Nhân dân cơ cực như hầu ‘’tô hô’’
Phải chi đừng có lão Hồ
Từ hang Pắc Pó thập thò chui ra
Dân đâu tan cửa nát nhà
NƯỚC đâu phải chịu thành ra NƯỚC nghèo
Bao năm lão kéo đảng theo
Dập vùi Đất Nước quắt queo Dân lành
Còn gây bao cảnh chiến tranh
Để mình chỉ giết dân mình, trời ơi!
Thật thê thảm quê hương tôi!!
Chỉ tại một lũ chết toi già hồ

(Đồng Xoài, 1988)

6.- DẬY ĐI THÔI

Hãy thức dậy đi còn mơ màng gì nữa, Chung quanh ta thế giới dậy cả rồi. Bao nhiêu người mới rửa mặt cho sạch hết tanh hôi, của những tháng những năm dài tăm tối. Dậy đi nhé u mê quá lâu rồi. Chuông báo thức đã vang dội khắp nơi nơi. Đợi gì nữa mà chưa vùng dậy, quẳng phắt đi cái màn đêm đen tối đó. Hãy thoát ra mau, khỏi màn đen máu lửa. Bao năm trời đã vùi dập non sông. Tiếc chi nữa cái đồ ung thối đó. Bao tháng ngày đã băng hoại quê hương. Đợi gì mãi mà chưa vùng đứng dậy. Thoat ra ngoài cái màn đêm hoang tưởng đó. Bao nhiêu người vừa choàng tỉnh đấy thôi. Dậy đi nhé cho hợp đời sống mới. Dậy đi kẻo chúng bạn cười, Rằng u mê quá sánh đời với ai. Nữa mai con cháu chê bai. Người người lên án, miệng đời nghìn thu. Nghìn thu để tiếng đui mù Lũ người ngoan cố làm hư giống nòi…
(Đồng Xoài tháng 11/89)

7. HY VỌNG

Lơ lửng treo cao một bóng tròn,
Lung linh như bạc khắp đầu non.
Đêm dài lạc lõng mình ta thức,
Ngày ngắn riêng ai dạ héo hon.

Biệt xứ chờ ai…ai chẳng thấy,
Cố hương tri kỷ mất hay còn?
Trời xanh không lẽ đày ta mãi
Hy vọng rằng ai chẳng mỏi mòn. /.
(một đêm trăng sáng tại chỗ làm ở Fulleton, 1999)
8. CHỜ NGÀY TRẢ NỢ*

Không nhắc nhưng lòng vẫn nhớ nhung
Chuyện đời dâu dễ việc tương phùng
Này người thí mạng xây no ấm
Nọ kẻ hy sinh chuốc lạnh lùng
Rước giẳc cướp về lòng háo hức
Xua quân cưỡng chiếm dạ nào chùng
Bao năm nuốt hận đành im tiếng
Vẫn gắng chờ này trả nợ chung./.

*Xem phần phụ lục

9. CÒN ĐỢI GÌ NỮA

Hỡi những người Việt Nam mất nước
Hãy vùng lên đòi lại cơ đồ
Vùng lên lấy lại quyền yêu nước
Vùng lên tống cổ lũ tam vô
Phá xích xiềng nhà tù ''cải tạo''
Phá tan đi hệ thống công an
Chúng một lũ chó s8n tàn bạo
Đã bao năm kềm kẹp dân lành.
Hỡi những người Việt Nam yêu nước!
Đứng vùng lên lấy lại tự do
Đứng vùng lên lấy lại nhân quyền
Vùng lên phá tan nền chuyên chính
Đã bao năm xiềng xích giống nòi
Chúng một lũ đầu trâu mặt ngựa
Nhờ Nga Hoa cướp lấy chính quyền
Nhờ Nga Hoa cướp hết giang sơn
Rồi gieo rắc tang thương khắp chốn
Đã bao năm hãm kìm dân tộc
Đã bao năm cùng khốn nhân dân
Chúng coi dân còn thua con vật
Bắt nhân dân cung phụng đủ điều
Ôi xiết bao! nhiều nỗi xót xa!
Đồng bào ruột thịt Lạc Hồng ta
Đã hằng có ngàn năm văn hiến
Đã từng mở lẫy lừng trang sử
Suốt chiều dài dựng nước kiêu hùng
Và bao năm giữ nước vững bền.
Hỡi những người Việt nam yêu nước
Còn đợi gì không đứng vùng lên
Giờ đã điểm mau mau dấn bước
Giờ đã điểm Anh trước Em sau
Tay nắm tay đoàn kết cùng nhau
Thề quyết chí diệt tan cộng phỉ
Ta sẽ có tự do tôn giáo
Ta sẽ được áo ấm cơm no
Ta còn được hoàn toàn tự do.
Đợi gì nữa mà không vùng dậy
Lấy ''chí nhân'' thay thế ''hung tàn''
Quyết một lòng xây lại Giang San
Một Việt Nam hoàn toàn nhân bản
Một Việt Nam tươmg lai xán lạn
Với dân tộc tự quyết tự quyền
Với Đất nườc độc lập tự do
Không bao giờ trông nhờ ngại quốc./.

11. ẤP Ủ BÊN LÒNG *

Nhớ lắm ngày xưa chuyện gấm nhung
Chia tay hồi ấy hẹn trùng phùng.
Chân trời én liệng người bôn tẩu
Cuối đất chim kêu kẻ gắng lùng!
Khắc khoải cô đơn sầu chẳng dứt
Bồn chồn trống vắng nhớ khôn chùng!
Ai ơi từ dạo ly hương đó
Ấp ủ bên lòng buổi hẹn chung!

* Xem phần phụ lục

12. GẮNG CHUNG VAI

Ước mong ngày mới mở ra
Cả năm tôn giáo chan hòa bên nhau
Cùng nhau sát cánh cùng nhau
Cơ Trời vận nước chắc mau chuyển vần?
Liên Tôn hướng dãn nhân dân
Đấu tranh tôn giáo giành phần tự do
Chống loài quỉ đỏ co hồ
Bao năm chúng đã giày vò quê hương
Bây giờ Tôn giáo dẫn đường
Bất động tranh đấu là thương dân mình
Đứng lên đi đừng lặng thinh
Lặng thinh lâu quá nước mình nát tan
Lặng thinh mãi dân nghèo nàn
Hãy đòi những thứ trời ban thôi mà
Đói về tôn giáo của ta
Lại đòi quyền sống con nhà Tự Do
Đòi về áo ấm cơm no
Lại đòi những thứ trời cho ấy mả
Ấy là những thứ của ta
Đã lâu chúng cướp chẳng tha bao giờ.
Thời cơ! Đã đến thời cơ!
Đoàn kết thực sự đừng mơ hão huyền
Có đoàn kết, có vững bền
Mới mong giải thể bọn chuyên độc tài
Chúng ta hãy gắng chung vai!!

(Ngày thành lập UBLT quốc nội)

Còn tiếp..
Tha Nhân.

10. DỰNG CỜ VÀNG

Người người chào đón chúa Xuân sang
Đất Nước ta trong cảnh phế tàn
Kia bọn buôn dân đang chiếm lợi
Đây bầy bán nước hưởng vinh quang
Ngước nhìn Quê Mẹ đau lòng quá
Đoàn kết phương xa để sẵn sàng
Sát cánh bên nhau! Ta chiến đấu

Đuổi loài cộng phỉ dựng CỜ Vàng
(Mùng hai tết Nhâm Ngọ 2 /13 / 002)

15._ ƯỚC NGUYỀN
.....
Xa nhà lòng trĩu nặng tình Quê,
Canh cánh mang theo một ước thề
TỔ QUỐC mắc nàn cơn sóng đỏ,
Quê hương tràn ngập lũ cuồng mê
Giang sơn Hồng Lạc đem dâng hiến
Nòi giống rồng tiên phải tái tê
Đất Nước của ta thề giữ vẹn
Nguyền đem xương máu đổi ngày về. /.

30/4/002

16. CỜ VÀNG PHỤC QUỐC

Ngàn xưa Quốc Tổ dựng Sơn Hà,
Đến lũ giặc Hồ phá nước ta
Bán đất buôn dân mong hứng lợi,
Tham quyền cố vị mỏi quê cha.
Cờ Vàng phục quốc mau vùng dậy,
Cháu chắt Hùng Vương chóng đuổi ma (fia)
Tạo lập Tự Do trên nước Việt,
Hoà bình no ấm khúc hoan ca. /.
(Ngày giỗ Tổ, mùng 10/3/ Tân tỵ, 001)

13. HẢI NGOẠI XUÂN NHÂM NGỌ*

Ngựa về tung vó đón xuân sang
Hết rắn đâu còn sợ hổ mang
Mừng Tết trẻ già may áo mới
Vui Xuân thiếu nữ ngắm mai vàng
Ngước về quê Mẹ lan tràn đói
Ngó lại quê người lắm vẻ vang
Cương quyết đập tan loài sắt máu
Quê Hương Tổ Quốc sẽ huy hoàng

* Xem phần phụ lục
Mùng sáu Tết Nhâm Ngọ

14. MÃI ĐỢI*
Tí tách mưa hòai trên mái đêm
Vú vù gió thổi não lòng thêm
Đơn chăn lạnh lẽo đời cô thế
Gối chiếc lẻ loi chỉ một niềm.
Tiếc nuối ngày qua nhiều thắm thiết
Chán chường hiện tại ít nồng êm
Ai ơi có thấu sàu ly cách
Mãi đợi chờ ai dạ chẳng mềm

* Xem phần phụ lục

17. PHẢI QUÉT PHĂNG ĐI
Mỗi tháng tư về gợi nát tan
Nỗi lòng đau xót dậy trần gian!
Người đi xác dập vùi cam chịu
Kẻ ở thân tù tội chẳng van
Hạnh phúc mua bằng đời mât nước
Nhân quyền phải chuốc nỗi tù giam.
Than ôi! Đất Nước tiêu điều quá
Phải quét phăng đi lũ Việt gian

18. MAU HÃY VÙNG LÊN
Mau hãy vùng lên diệt lũ gian
Mới mong hàn gắn vết thương lan.
Cai dân sắt máu chuyên lừa dối
Trị quốc u mê quá bạo tàn.
Băng đảng tham ô trùm đất nước,
Ma cô đĩ diếm ngập quê làng.
Ai ơi mau hãy vùng lên nhé,
Mau hãy vùng lên diệt lũ gian!

19. QUYẾT ĐẬP TAN

Sát cánh bên nhau quyết đập tan,
Một bầy chồn cáo vốn hoang đàng
Chôn vùi Đất Nước tang thương quá
Nô dịch nhân dân kiếp nghiệt oan.
Bán đất âm thấm toan húng lợi
Buôn dân lừa lọc tính an nhàn
Giang sơn gấm vóc nay là thế
Sát cánh bên nhau quyết đập tan!

20. TỪ NAY NHỚ NHÉ

Đấu cật chung lưng đứng một hàng
Một lòng một ý chuyện giang san
Bên ngoài tỵ nạn gom tài trí
Quốc nội đồng bào quyết diệt gian
Đất Tổ Hùng Vương ta lấy lại
Quê Hương Hồng Lạc giữ nguyên toàn.
Từ nay nhớ nhé đừng nhờ nữa
Phải tự tay Ta, ta mới An.../.

12/28 (Ngày ubbtđt, tổ chức Đại Hội Diên Hồng hải ngoại, tại Orange.
21. THÁNG TƯ
Tháng tư lại đã về dây!
Mang theo nỗi nhớ
chất đày xót xa!
Tháng tư!
vẫn phải xa
nhà!
Tháng tư!
quả thật
rất là đắng cay!
Nào ai hiểu thấu
nỗi này!
Cùng ta
chia
sẻ
tháng ngày long đong!
Tháng tư
tủi phận_lưu vong!
Táng tư!
chồng chất
uất hờn trong tim!
04/2000
Tha Nhân

22.- CÒN ĐÂU*

Trống vắng ta thường thức trắng đêm
Nghe lòng thương nhớ chất chồng thêm
Cô đơn tỏa khắp gian phòng lẻ
Trống vắng ôm riêng một nỗi niềm!
Xót chốn Quê Nhà bao lạnh lẽo
Thương đây xứ lạ thiếu nồng êm
Còn đâu quê cũ mơ màng ấy
Mãi mãi trong ta mái tóc mềm /.
*Xem phần phụ lục
Tha Nhân

23.- NỘI TÌNH ĐẢNG CSVN

Độc tài đảng trị chỉ riêng mình
Việt Cộng cho rằng chúng hiển vinh?
Trị quốc bán dần thân Tổ Quốc
Cai dân không tính kế an bình
Nhân dân thoi thóp trong nghèo dốt
Nhà nước tham ô cứ ngậm thinh
Khắp chốn trong ngoài đều gióng tiếng
Đảng đành giấu mặt dạ còn kinh

*Xem phần phụ lục
Tha Nhân

24. NHÂN NGAY ÐÔC LẬP HOA KỲ

Hôm nay ngày độc lập
Của đất nước Hoa Kỳ
Ngày xưa mình cũng có
Một quốc khánh uy nghi.
Nhưng nay không còn nữa
Ôi Quốc Khánh khi xưa
Của Việt Nam muôn thuở
Của Việt Nam Cọng Hòa
Nhìn pháo bông nở hoa
Mừng quốc khánh người ta
Lòng ta đau như cắt
Ðất nước ta đã xa.
Nhìn pháo bông nở hoa
Mừng quốc khánh người ta
Hận thân mình xa xứ
Tủi phận mình lưu vong.
Ðất nước tôi còn đó
Quê Hương tôi vẫn kia
Nhưng sao tôi không có
Một Ðát nước Tự do.
Cũng vì loài qưỷ đỏ

Ðã nhuộm thắm quê hương
Bằng máu đỏ dân lành
Ôi một lũ điên cuồng.
Này lũ giặc máu tanh
Ta bảo cho bay biết
Sắp đến ngày bay chết
Mau sám hối cho nhanh. /.
7/4/01
 

 

25.- AI NGƯỜI TÂM HUYẾT

 

Đón tét rượu xuân chẳng nhấp môi

Gió xuân se sắt cõi lòng tôi

Này người tranh đấu đang lâm nạn

Nọ kẻ vô tình mãi thảnh thơi

Trong nước nhân dân toàn đói rách

Quê ngưới tỵ nạn phủ phê thôi

Ai người tâm huyết? Ai ai nhỉ??

Chẳng lẽ toàn là đám múa môi?!

 

20/2/002

Tha Nhân

 

26.- ĐẢNG CÁO GIÀ

 

''Nam Quốc Sơn Hà'' nước Việt ta, (1)

Tổ tiên gầy dựng tự ngàn xa

Điểm tô bồi đắp dân kiên quyết

Chiến đấu bảo toàn lính chẳng tha

Đất Nước Việt Nam dân Việt ở

Tụi bay Việt cộng phá quê cha

Muôn đời lịch sử bêu danh xú

Bán Nước buôn dân đảng cáo già. /.

 

12/002

Tha Nhân

(1) Năm 1077, Phụ Quốc Thái Úy LÝ THƯỜNG KIỆT đã cho viết một bài thơ bằng mỡ trên lá. Đến khi kiến ăn hết phần lá có mỡ, thì nổi bài thơ lên. Quân sĩ tin tưởng là do Trời việt như vậy, nên nức lòng mà đánh giặc. Bài thơ tứ tuyệt bắng chữ Hánh như sau:

'' Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư,

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư''

 

Tạm dịch:

Sách Trời định rõ rành rành

Nước Nam dân Việt Trời dành vua Nam

Tụi bay nếu cứ đánh càn 

E rằng cái họa diệt tan chẳng còn!

TN

 

27.- CỜ VÀNG TUNG BAY

 

Cò Vàng sọc đỏ Việt nam

Sau thời gian ''mất'' nay đang phục hồi

Lá Cờ chính nghĩa sáng ngời

Cộng quân gian ác hết thời từ đây

Trước kia thế giới sa lầy

Lầm nghe lừa mị tin bay một thời

Bây giờ vận Nước cơ trời

Cờ Vàng Sọc Đỏ lại thời tung bay

Tung bay rực rỡ đêm ngày

Tung bay khắp chốn đất này tự do

Cờ Vàng biểu hiệu ấm no

Cờ Vàng chính nghĩa Tự Do Hoà Bình

Cờ Vàng ánh sáng bình minh

Của dân tộc Việt hữu tình hữu nhân

Không như cái lũ vô thần

Sao vàng cờ đỏ giết dân lần hồi

Lầm than đất nước tơi bời

Đó là cờ máu tên bồi Nga Hoa

Hắn là một con cáo già

Buôn xương buôn máu con nhà Việt nam

Laà cho Đất Nước điêu tàn

Nhân dân nghèo dốt, lân bang chê cười

Đó là tiếng nhục để đời

Chế độ Cộng Sản một thời huyênh hoang

Bây giờ chính nghĩa cờ Vàng

Tung bay rực rỡ, hiên ngang rạng ngời

Cờ Vàng dấu chỉ con người,

Việt Nam dân tộc yêu đời Tự do

Nhiều năm đành mất ấm no,

Vào tay cộng phỉ, Tự Do suy tàn

Bây giờ mây phủ đã tan

Lòi mặt quân cướp việt gian hiện hình

Đúng bầy bán nước cầu vinh

Chúng là đệ tử Chí Minh thuở nào

Thời kỳ tranh đấu cao trào

Người Việt hải ngoại nêu cao Cờ Vàng

Nói cho thế giới biết rằng

Việt Cộng mới chính kẻ gian, ẩn mình.

Dần dần để lộ nguyên hình

Là quân khủng bố, đồng tình ác ôn

Nay thì thế giới dần ''khôn''

Nhận ra rõ mặt kẻ chôn loài người

Phạm vào tội ác tầy trời

Molosovich, HitLe khác nào

Thế nên yểm trợ phong trào

Đấu tranh dân chủ, nêu cao nhân quyền

Dần dần ở cấp chính quyền

Người Mỹ gốc Việt phải nên bầu vào

Đó là cơ hội nêu cao

Đó là ngọn giáo đâm nhào Cộng nô:

Một bầy tàn phá cơ đồ

Bao năm chúng đã giày vò quê hương

Bây giờ chúng đả cụt đường

Bởi vì chính nghĩa mọi phương lạ gì.

Cớ Vàng sọc đỏ uy nghi

Cao bay hợp pháp ta thì vẻ vang

Chao ôi sung sướng rỡ ràng

Từ nay dân Việt Cờ Vàng tung bay!

 

(ngày 13/3/2003, sau khi hai thành phố Westminster & Garden Grove ban hành hai nghị quyết

công nhận Cờ Vàng ba Sọc Đỏ, được treo hợp pháp mỗi khi hành lễ)

Tha Nhân

28. - ĐỪNG CHỜ NỮA

Chĩa thẳng vào ngay Đảng bắn đi
Hỡi anh ''Bộ Đội Cự Hồ'' ơi

 

 

Anh hỡi! Đừng chờ đừng đợi nữa
Cùng nhau quay súng siết cò thôi!
Tại vì cái bọn con hoang đó
Chúng dắt Anh làm chuyện hại đòi.
 
15/9/002
Tha Nhân
 
29. - NHANH NHANH TRỔI DẬY

Bác dắt Anh làm chuyện hại đời
Bây giờ đứng dậy lật hồ thôi
Suốt đời bác đả buôn dân bác
Bán máu đồng bào Bác thảnh thơi

 

 

Cầu mong kẻ cướp giữ dùm ngôi
Này Anh! Trổi dậy nhanh nhanh nhé
Dứt bỏ cho xong lũ hại dòi.
 

 

32._ CHẲNG LẼ

Ðầu Ngựa chân dê đã mấy lần,(1)
Việc đời ai thấu được bao phân.
Gian tà thắng thế đang phè phỡn,
Chánh nghĩa sa cơ mắc nợ trần.
Vận Nước bao năm đầy máu lửa
Cơ trời cũng sắp hội phong vân?
Năm nay Mùi đến chờ xem nhé,
Chẳng lẽ tà gian lại đắc phần! /.

(1)Mã đầu dương cước anh hùng tận

41._ VIỆT KIỀU

Quốc Tế bao dung hóa Việt Kiều,
Cu ky làm lụng có tiền tiêu.
Nghênh ngang rủng rỉnh về quê cũ,
Súng sính xênh xang giữa đói nghèo.
Áo gấm về làng oai chứ nhỉ,
Vjnh qui bái Tổ có nên kiêu!?
Về nhiều tốn của nuôi thằng Cộng,
Bác - Mẹ ta thì vẫn đói meo. /.

12/02

44._ SỐNG ÍCH GÌ

Tóc muối tiêu rồi có những chi,
Trải bao sóng gió hãy còn gì?
Sống thân nam tử mà như thế,
Chết quách cho xong đỡ uổng thì
Lủng củng gia đình bầy nheo nhóc,
Long đong thân phận sống nhằng nhì.
Vì ai gây tội mà nên nỗi?
Ðể kẻ như ta sống... ích gì!!

Ðồng Xoài 1988

45. TA GẮNG XIN THƯA

(Trả lời bài hỏi Ông của Tha Hương trong tap chi NGD số 136 trang 21)

Thực lòng ta khoái đảng viên
Còn đám dân hèn ta viển đê vo (để vo viên)
Vo sao cho tiên đồng rà (ra đồng tiền)
Cho no cái bụng cho ta có hời
Cuộc đời phải có chỗ ngồi 27
Nên đành quay mặt với người đồng huơng
Ra đi đã đuợc chỉ đuờng
Giả là tỵ nạn, làm phường chỉ tên.
Pháo mù bắt buộc phóng lên
Làm sao đừng lộ... trắng đen ăn tiền.
Khi làm phải biết biến thiên
Làm cho nội bộ đảo điên không chừng
Ấy là ta đã thành công
Vì chưng ta vốn thuộc dòng Vẹm xưa!
Ðã hỏi ta gắng xin thưa. /.

01/02trong NGD139 tháng 3/02

46._ MẶT SẼ CHỪƠNG

Tụi nó coi như tập đóng tuồng,
Có gì mà phải kháo nhau luôn.
Khua môi già họng v? yêu nước,
Múa mỏ non gan ch?c s? chuồn.
Giả khoác lên mình vai chống Cộng,
Mặt dày chú phỉnh hại đồng hương.
Thôi đừng để ý mà hao sức,
Kệ nó rồi ra mặt sẽ chường.

06/002.

47.MẶT KHỈ

Chị Hằng trên nớ buồn không hỷ
Dưới thế tôi ni nghĩ chán phèo.
Nhan nhản lòi ra toàn mặt khỉ,
Nghênh ngang vênh váo lộn tùng phèo
Xênh xang súng sính về trong nước
Vung vít khoe khoang giữa đói nghèo
Ngoe nguẩy ta đây… chê đủ thứ
Mỹ miều!! Không dấu được đuôi tiều

48. ĐỪNG MÊ LÚ

Hãnh diện ta đây đúng Việt Kiều
Việt kiều sung sướng đã bao nhiêu?
Quên rồi cái thuở trong ... nhà đá
Chỉ nhớ giờ đây được đảng…chiều!!?
Vượt thoát đảng gièm ‘’ đồ liếm…Mĩ’’
Vinh qui đảng hót ‘’ Việt kiều…yêu ‘’!!?
Ai ơi hãy tỉnh đừng mê lú
Về giúp ‘’đảng ta’’ chắc chắn tiêu. /.

8/001, kính tặng những Việt Kiều yeu nước

49. BIA MIỆNG*

‘’Giải phóng’’ lòi ra rõ chánh tà,
Thanh bình không đến với quê ta!
Xích xiềng cai trị dân nô lệ,
Tham nhũng điều hành nhà nước ma.
‘’ Độc lập’’ chiêu bài loè thế giới,
‘’Tự do’’ bánh vẽ mị dân nhà
Rừng đâu đủ lá kê nên t¶i,
Bia miệng nghìn næm mãi mãi xa.

*Xem phần phụ lục

50._ TA ÁO NĂM XƯA

(khoảng giữa năm 1988, khi tôi có dịp đi ngang
qua Passage EDEN cũ, chợt nhìn thấy một thiếu nữ
duy nhất mặc áo dài đi vào cửa hàng bách hoá...
lần đầu tiên sau hơn 10 năm.Tôi lặng người đi ít phút...)

Ôi đẹp quá tà áo dài... năm trước!!
Thướt tha bay theo từng bước chân em
Giữa buổi sáng có nắng vàng rực rỡ
Nổi bật lên trong bóng dáng thân quen.

Chắc đã ???c hơn 10 năm lẻ có
Kể từ ngày... tháng tư đen năm đó
Mới ???c dịp thấy lại áo thân thương!
Cũng chỉ là tà áo dài khi trước

Nhưng ôi sao lại thấy đẹp lạ thường!
Chỉ vì khi chúng nhuộm đỏ Quê Hương
Tấm áo dài bị thất sủng oan khiên
Tấm áo dài bị xã hội bỏ quên!

Tấm áo dài bị chính quyền thải phế
Người phụ nữ không được là thục nữ
Không yểu điệu, không tha thướt dịu hiền
Người phụ nữ phải áo cánh quần thâm

Phải õõanh hùng lao độngõõmới là ngoan!
Phải vai to chân bắp mới dịu dàng
dũng sĩ diệt tăng, anh hùng chống Mĩ
Phải bộ đội gái tiên phong tải đạn

Phải ba khoan nhưng sẵn sàng ỏõhộ lý
Mới xứng danh ỏõtiên tiến ỏõcháu bác Hồ
May cũng nhờ có thời kỳ đổi mới
Ðược thấy lại tà áo cũ thân thương

Giữa thành phố hoàn toàn bưng với gánh
Giữa thành phố chỉ áo cánh quần thâm.
Ôi phải cám ơn em... tấm áo dài!
đã cho ta mấy phút... lạc thiên thai
Suốt bao nhiêu năm... kiếp sống đọa đày!
Saigòn 1988

57. CÔNG BÁC

Này này người nỡ ngoảnh đi sao
Có biết dân ta khổ cỡ nào?
Suốt kiếp chẳng hề no tấc dạ,
Cả đời đã được ấm là bao!
Gái luôn mơ ước chồng ngoài nước
Trai lại ma cô cám dỗ vào!
Ấy ấy đều nhờ’’công bác’’đấy
’’Đỉnh cao trí tuệ’’ thực là cao!

58. ƠN ĐẢNG

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’ thực cao sao
Thử hỏi các ông nghĩ thế nào?
Đất Nước lan tràn cơn đói rách,
Quê Hương choán ngộp tiếng kêu gào
Tình thương Hồng Lạc không còn nữa
Đạo đức Rồng Tiên được bán rao!
Tất cả cũng nhờ ‘’ơn Đảng’’ cả
Thiên đường ‘’X ã Hội’’ Mác và Mao!

4/003

59. CHỐNG MẮT XEM XEM

Đối xử dân sao quá lạ lùng,
Chỉ luôn hống hách với hành hung!
Lọc lừa soán chiếm quyền yêu nước,
Khủng bố ra tay giết kẻ trung.
Trị quốc túng cùng tiêu Tổ Quốc, *
Cai dân trù phú bắt dân sung.
Trời cao xa tít nhưng gần lắm,
Chống mắt xem xem lũ vật khùng!!

Quí Mùi 25/2/003

*Năm 1958, TT/CS Phạm văn Đồng đã ký giấy chứng nhận chủ quyền của Trung Quốc trên quần đảo Trường Sa
Ngày 30/12/1999 và ngày 25/12/2000, dảng CSVN/BCT đã ký hai hiệp định nhường khoảng hơn 789km2 vùng biên giới cho TQ, trong đó có thác Bản Giốc, Và hơn 10.000 hải lý vùng biển Bắc Bộ.

60. CÔNG ĐẢNG ĐẤY

Bập bềnh sóng vỗ đám thuyền con,
Kết lại bên nhau để sống còn.
Bán máu chuyên nghề dân kiếm sống *
Giàu sang cơ nghiệp Bác thu gom.
Nhờ thời ‘’Trí tuệ’’ thêm làng nổi,
Dựa thế ‘’ Đỉnh cao’’ khỏi chết mòn
Ấy đấy đều nhờ công Đảng đấy,
Dân đen có cách để sinh tồn. /.

10/3/002.
*Theo báo chí trong nước, trên dòng sông Đáy có khoảng 80 chiếc thuyền con nhỏ bé nên phải kết lại với nhau thành một cái bè lớn để đỡ bị sóng nhồi. Đạc biệt những gia đình của 80 chiếc thuyền này đều làm cùng một nghề, đó là nghề Bán Máu để sinh nhai.

61. ĐỒ BUNG XUNG

Năm Thân khỉ khọt nhảy lung tung,
Bố lếu nhiều câu giống khật khùng.
Phản bội đồng hương ca ‘’Đảng đúng’’,
Van xin kẻ cướp hót mình chung.
TỰ DO vò nát bày ‘’Hòa giải’’,
DÂN CHỦ xéo giày tỏ cúc cung.
Những tưởng bấy lâu cùng chí hướng,
Nào ngờ chỉ một thứ bung xung. /.

23/1/004

62. TRÒ KHỈ

Năm nay cốt Khỉ nhảy loi choi
‘’ Nộp phép’’ về quê kiếm ghế ngồi.
Bố láo ba hoa ‘’Quên quá khứ’’
Mặt dày mở miệng nhớ ‘’Về chơi’’
Nâng bi kẻ địch ‘’Xin hòa giải’’,
Bóp…’’dế’’ đồng hương ‘’Đảng đúng’’ rồi.
Dân chủ - tự do luôn bị xích
Liền bày trò khỉ để mà vòi./.

24/1/004

63. KHAO KHÁT ĐÓN CƠN MƯA *

Xóm nghèo sống dựa những thân dừa,
Mấy túp lều xiêu vách lá thưa.
Chó ghẻ vài con nằm gác mõm,
Trẻ con dăm đứa dáng đong đưa.
Từ khi có Bác tiêu làng cũ,
Đúng lúc Đảng về mất xóm xưa,
Đất Nước tiêu điều từ dạo đó,
Mọi người khao khát đón cơn mưa. /.

28/8/003. *xem phần phụ lục

64. CHẮC CHẮN THANH CÔNG *

Thấm thoát xa nhà đã bấy lâu,
Mưa rơi tí tách gợi thêm sầu.
‘’ Đỉnh Cao’’ tiến tới ‘’Thiên đường’’ đói,
‘’X ã Nghĩa’’ xây nên địa ngục đau.
Từ lúc đảng về tiêu quá khứ,
Ngay khi có Bác hết mai sau.
Toàn dân vùng dậy xoay thời vận!
Chắc chắn thành công đến với nhau. /

8/11/004 *Xem phần phụ lục

65. TỰ DO QUÁ HIẾM*

Sự đời là thế vẫn còn đau,
Dâu bể vốn thường bể hóa dâu.
‘’Dậu đổ bìm leo’’ trò thế thái,
‘’Chó ngồi bàn độc’’ chó vo râu?
Nửa người nửa ngợm từ trong hốc,
Một lũ đầu trâu bỏm bẻm trầu.
‘’Dân Chủ’’ trương to mà thế giới,
‘’Tự do’’ bóp nhỏ quí hơn châu. /

13/9/004 *Xem phần phụ lục

66. THẤY CẢNH ĐAU LONG

Đứng giữa ‘’Sân bay’’ lúc xế tà,
Ồn ào chen lấn kiếm nơi ra.
Bao người chăm chú kiểm hành lý,
Mấy kẻ đang ‘’xoay’’ kiếm… chút ‘’quà’’!
Thấy cảnh đau lòng ta với cảnh,
Tiếc hình ảnh cũ khó phai nhoà.
Bấy lâu đất nước ‘’Anh hùng’’ quá
Mà đến bây giờ vẫn thế a?!

2/2000, một lần về thăm nhà

67. CHỚ ĐẦU HÀNG

Gà về cất tiếng đón Xuân sang,
Kêu gọi toàn dân hãy sẵn sang.
Vùng dậy lật nhào bầy Cộng sản,
Đứng lên giải thoát kiếp nghèo nàn.
Buôn dân lão cáo chuyên lừa dối,
Bán nước Cộng nô chẳng ngại ngần.
Quyết chí cùng nhau hành động nhé
Cùng nhau đuổi Cộng chớ đầu hàng. /.


Trước thềm Xuân Ất Dậu, 15/12/004

68. TẾT Ở ĐÂU

Tết nhất ở đâu lạ thế này,
Tiền thì không có gạo đi vay!
Trẻ con nheo nhóc không đồ mới,
Người lớn loay hoay gì cúng đây?
Cán bộ se sua khoe lắm của,
Đảng viên kênh kiệu nhá tiền đầy.
Đồng bào cả nước đều lây lất,
Sống kiếp đọa đày ai có hay. /.
17/12/004

69. CHẮC CHẮN HAY

Tết tại Việt Nam mới thế này,
Tầng tầng lãnh đạo thích cho vay.
Đảng viên quyền thế vung tay… phá,
Dân quẫn nghèo hèn tính kỹ đây.
Hưởng tết trẻ già đều bóp bụng,
Vui Xuân cán bộ sắm nong đầy.
Người dân chán ngán như bao tết,
Tết hết Cộng nô chắc chắn hay!!
17/1/005. (Tự họa bài trên)

70. CHỈ CỐ NGỒI LỲ

Bớ mụ thị Ninh mụ có hay,
Những điều mụ học đều đi vay.
Cáo Già chủ mụ đà truyền lại,
Cáo Nhí Hà thành phải tính đây.
Bạch tuộc thò vòi phun khỏa lấp,
Thuồng luồng bọn mụ hút cho đầy.
Dân tình nát bét không thèm biết,
Chỉ cố ngồi lỳ ai chẳng hay!

12/004

71. ĐẢNG BÓ TAY

Cộng Sản Việt Nam hãy ngó này,
Tại mi đất biển hiến quan thày!
Dân chài chúng giết dành ưu thế,
Hàng lậu tuôn đầy lấn trước bay.
Lũng đoạn thị trường mi chẳng biết,
Thềm khoan khống chế mi nào hay.
Bao người can gián mi cùm hết,
Để đến nước này mi bó tay. /.

9/1/005

72. DỨT ĐI THÔI


Dân chài kiếm sống ở ngoài khơi
Trung Quốc làm càn giết tả tơi
Nhà nước Việt Nam ngồi ú uớ
Mặc dân xác bỏ giữa dòng trôi
Đồng bào đau xót kêu cầu cứu
Chính phủ hả hê tiếp đón người *
Người hỡi đừng chờ đừng dợi nữa
Cùng nhau đứng dậy dứt di thôi!!
9/1/005

* Ngày 8/1/005, dân chài của Viet Nam thuộc hai Huyện Hậu Lộc và Hoằng Hóa, Thanh Hóa, đánh cá ở ngoài khơi, trong hải phận của Viet Nam nhưng bị HQ/TCvô cớ bắn,sát hại 8 mạn ngưòi, bi thương 7 ngưòi khác và bắt đem về giam tại đảo Hải Nam. Chính quyền VN chỉ phản đối lấy lệ và đang hả hê tiếp đón va chiêu đãi nữ Phó Chủ tịch/ Quốc hội đang ghé thăm

73. CHÚNG KHÔN...

Cứ tháng tư về gợi đớn đau
Ba mươi năm chất ngất u sầu!
Tràn lan dân đói nghèo sơ xác
Vô số đảng viên ''nứt đố '' giàu
Chúng bảo chúng vào ''giải phóng'' đấy
Giải cho tất cả hóa nghèo mau!
Giải cho tất cả thành ngu dốt
Chỉ chúng khôn liền để sống lâu!!?
18/3/005

74. BA MƯƠI NĂM NHÌN LẠI

Tháng tư lại tháng tư rồi,
Ba mươi năm hỏi cuộc đời ra sao!?
Ba mươi năm những nghẹn ngào
Ba mươi năm chẳng lúc nào yên tâm
Ba mươi năm sống âm thầm
Tại nơi xứ lạ muôn phần lẻ loi.
Chung quanh đây với bao người
Nhưng sao ta vẫn một đời cô đơn
Ba mươi năm những uất hờn
Sáu mươi năm vẫn chẳng hơn ngày nào!
Sáu mươi năm vẫn rêu rao
Nhưng nào có thấy chút nào TỰ DO
Dân ta vẫn chẳng ẤM NO
Hỏi đâu HẠNH PHÚC mà to mồm hoài
ĐỘC LẬP có thật chẳng sai?
BIÊN CƯƠNG cắt hiến BIỂN ngoài đem dâng
Suốt dòng lịch sử lẫy lừng
Đến thời Cộng Sản xé tung chẳng còn
Chẳng còn TỔ QUỐC GIANG SƠN
Chẳng dòng HỒNG LẠC chẳng con TIÊN RỒNG
Chẳng còn khí phách LẠC LONG
Chẳng còn tiết nghĩa VUA HÙNG vấn vương
NHIỄU ĐIỀU chẳng phủ GIÁ GƯƠNG
Người cùng Nòi Giống chẳng thương Đồng Bào
Chỉ thương ông Mác ông Mao
Thương ĐOÀN thương ĐẢNG đề cao già hồ
Dân còi quá đói Tự do
Mặc cũng chẳng ấm dạ no bao giờ
Kéo lê cuộc sống trâu bò
DÂN Cùng nô lệ ĐẢNG To làm giàu.
Nữ nhi cùng với thiếu nhi,
Phải đem thân xác nô tì ngoại nhân.
Nữ nhi còn phải bán thân,
Cho loài dâm tặc phi nhân thỏa lòng
Ôi thôi sáu mươi năm ròng
Tan tành ĐẤT NƯỚC long đong dân tình
Nhìn quanh mà tủi phận mình
Tự nhiên tụt hậu thua mình hỡi ôi
Nào đâu oanh liệt một thời!!!
Cam Thành, 3/4/05

75. CHỨNG TICH MẬU THÂN
Tết đến ngoài kia tết đến rồi,
Nhắc ta xuân cũ cảnh chao ôi!!
Người đang khấn lạy, bom banh xác,
Kẻ vái chưa xong, đạn xé ngươì.
Máu đổ nhuộm màu manh áo tết,
Thịt rơi trộn lẫn mứt chè xôi.
Bao mồ tập thể bày ra đó,
Chứng tích Mậu Thân Cộng để đời

Trước thềm xuân quí Mùi 2003

79. GẶP EM

Gặp Em muốn tỏ đôi lời
Nhưng mà luống cuống rụng rời tay chân
Vân vê đứng lặng tần ngần
Nhìn theo tiếc nuối tâm thần ngẩn ngơ.
Vụng về đêm đến làm thơ,
Những hờn vớ vẩn những ngơ ngẩn buồn
Vu vơ sầu vấn tơ vương
Mênh mang nỗi nhớ khói sương mịt mờ.
Nhìn theo em dáng hững hờ
Đau lòng ôm lấy hư vô cõi sầu
Em đâu em hỡi em đâu
Một mình trống vắng riêng sầu bơ vơ
Bước đi từng bước thẫn thờ
Tự mình chuốc lấy tự vơ vào mình.
Tại ta cái giống đa tình,
Cũng đành chấp nhận một mình đau thương.

Sàigon 1962

83._ XA NGỪƠI..

Vầng trăng ai xẻ làm đôi (1)
Người đi phương đó còn tôi nơi này
Nơi phương đó người có hay
Riêng ta thì vẫn tháng ngày vấn vương
Vấn vương theo suốt dặm đường
Từng đêm thao thức đoạn trường ai hay?
Mặt trăng thì vẫn thế này
Lòng người thì đã đổi thay thế nào?
Vầng trăng còn có nhiều sao
Riêng ta chỉ có chiêm bao mơ màng
Trong chiêm bao sống bên nàng
Tỉnh ra chỉ thấy ngỡ ngàng đắng cay
Ðắng cay cũng mặc đắng cay
Lòng này vẫn ước có ngày... hợp đôi
Ước thì mơ ước thế thôi
Hiện nay thì vẫn đôi nơi xa vời
Xa người khổ lắm người ơi!

(1)Chinh phụ ngâm khúc của Ðoàn thị ÐIỂM
Ðồng Xoài 1987

84._ CÔ ÐƠN

Nỗi em sầu muộn
Nỗi tôi ngậm ngùi
Nỗi mình đau đớn chia phôi
Nỗi đêm trống vắng
Nỗi ngày quạnh hiu
Xót xa cay đắng bao chiều
Hương xưa còn thoảng tịch liêu chỗ nằm
Vàng tay khói thuốc xa xăm
Chất chồng thương nhớ, chất chồng đơn côi.
Em về bên ấy mất rồi!
Em về bên ấy cuộc đời ra sao?
Em về xác pháo bay cao
Em về xác pháo đưa vào cô đơn!
Chuốc bao nhiêu nỗi dỗi hờn
Riêng mình ôm một linh hồn đi hoang. /.

Saigon,1965.

85._ NẺO ÐƠI CHIA HAI

Thôi em đừng tiếc làm chi,
Khóc thương cũng thế trách gì được ai.
Cuộc tình nắng sớm mưa mai
Vì đời nên đã chia hai nẻo đời
Cũng đành chấp nhận mà thôi
Ðể em thương nhớ để tôi tủi sầu

Ðã bao trống vắng đêm thâu
Cung đàn lỡ điệu nhịp cầu chênh vênh
Trăng non lẻ bóng buồn tênh,
Gíó khuya hiu hắt, đầu ghềnh đơn côi
Phận tôi bèo bọt nổi trôi
Phận em là cả một trời kiêu sa
Ðời em mộng thắm như hoa
Ðời tôi còn lại chỉ là lẻ loi
Nhưng em mãi mãi trong tôi
Nụ hôn đắm đuối đầu đời em trao. /.

Saigòn, 1965.

89._ LẶNG LẼ

Chờ em
sóng nước vỡ bờ.
Mong em
thác réo ỡm ờ trên cao.
Yêu em
chẳng biết lẽ nào.
Dù cho gió bão
có gào
cách ngăn.
Chiều tà
trăng úa buồn tênh.
Quạnh hiu
nỗi nhớ
chênh vênh một mình.
Bâng khuâng
ngọn gió vô tình.
Xót xa
tiếc
nuối
chữ tình ngẩn ngơ!
Yêu em
anh
lặng lẽ
chờ.
Ôm mình
thương nhớ
thẫn thờ
mộng du. /.
(1965)

90._ NHỚ NHUNG ÐẦY.

Ðêm dài gió nhẹ cuối hiên tây,
Lơ lửng trên cao một bóng gầy.
Anh ở chốn này đầy trống vắng,
Em đi ngoài ấy có gì hay?
Dòng thư ngày cũ không còn nữa,

Hương sắc đêm nào vẫn ngất ngây.
Vận nước đôi ta đành cách biệt
Mình anh ở lại nhớ nhung đầy. /.

(TN, 04/82)

91._ MỖI ÐÔ THU VỀ

Mỗi độ
Thu về
anh nhớ em.
Nhớ sao nhớ quá
nụ hôn
mềm.
Nhớ em
chiều xuống
buồn
gia giết.
Chiếc lá vàng
Rơi
quạnh quẽ
thêm.
Phải chi
thu trước
ta
đừng biết.
Ðừng có quen nhau
đừng
nói thêm.
Những lời
ân
ái
lời tha thiết.
Có lẽ đâu
hoài
anh
nhớ em. /.

(11/23/01)

93._ DƯ VI...

Một thoáng
mơ về
những ngày qua.
Hương vị
ngọt ngào!
nỗi xót xa!
Thời gian
đâu
tàn phai sắc thắm?
Mộng ước
bay
về
chốn đã xa!
Gợi niềm thương nhớ
trong
xa vắng!
Trống vắng bây giờ
phủ
xác ta!
Hương vị mặn nồng
ngày xưa ấy!
Mãi mãi
vẫn là
hương sắc hoa. /.
001

97._ CHIỀU CÔ THÔN.

Bóng chiều phủ xuống đồng xanh
Chim trời sải cành bay nhanh nẻo về.
Từng đòan mục tử đường quê
Theo nhau nối bước đi về cô thôn.
Gió chiều gợn sóng mạ non
đòng đòng con gái lúa còn nhấp nhô.
Ðỉnh trên mây trắng lững lờ
xa xa ráng đỏ khuất bờ đê cao.
Một đàn cò trắng bay vào
đáp nhanh xuống đám xanh màu lúa non.
Cánh diều lướt gío cuối thôn,
cất cao tiếng sáo véo von đưa tình.
Mấy con bê bú xinh xinh,
chạy sau vú mẹ một mình no nê.
Tranh nhau lấn bưóc đi về,
nhà ai lối nhỏ đã kề cận đây.
Khói lam rộn rã bay bay,
lửa vàng bếp ấm vui tai reo mời.
Chuông chùa vọng lại nơi nơi,
Vang vang theo gió chiều trôi yên bình. /.

Saigon, 1963

99. TẶNG EM HAI CHỮ...

Nhớ xưa lúc tuổi còn xanh
Bên nhau ta quyết xây thành yêu đương
Cùng nhau đi suốt dặm đường
Cùng nhau hạnh phúc yêu thương trọn đời
Ai ngờ Con Tạo dở hơi!
Gây nên sóng gió cuộc đời điêu linh
Hết rồi cuộc sống yên bình
Quê Hương tan nát phận mình quản chi
Tội gì anh bị bắt đi?

Cùng bao đồng đội từ khi giặc về
Quê Hương vận Nước thảm thê
Nhà nhà tan nát tứ bề cùm gông
Cuộc đời như sụp hầm chông
Thân anh tù tội chẳng mong ngày về
Phận Em sao quá não nề!
Vai em nặng gánh mọi bề truân chuyên
Con thơ em mải nhủ khuyên
Mẹ già em vẫn không quên phụng thờ
Thân anh năm tháng nhục tù
Phận em năm tháng xuân thu thế nào!?
Thay anh em vẫn nêu cao
Dạy con đèn sách khi nào em quên
Nuôi con tần tảo truân chuyên
Nuôi chồng em giữ một niềm tuyết trinh
Suốt đời cuộc sống điêu linh
Một thân em chịu một mình em lo,
Cuối sông, lặn lội Thân Cò
Tảo tần kiếm sống chăm lo nuôi chồng.
Chồng thì ‘’Cải tạo’’ mút mồng
Ngày đi thì có còn không ngày về
Mẹ già con dại miền quê,
Nhọc nhằn nhẫn nhục mọi bề vun lo
Anh đi con bé dại khờ
Anh về con đã tuổi thơ lớn dần
Mẹ hiền em thật xứng danh
‘’Vợ Hiền’’ hai chữ anh dành tặng em...

(Ngày hiền mẫu 2001)

103. CHIẾN SĨ VÔ DANH.

Cả đời vì Nước đã hy sinh,
Chẳng nghĩ thiệt hơn đến phận mình.
Giết giặc vùi thây nơi hỏa tuyến,
Diệt thù vong mạng chốn điêu linh.
Một lòng bảo quốc son son sắt,
Một dạ an dân nghĩa nghĩa tình.
Tận tuỵ âm thầm không kẻ biết,
Cả đời vì Nước đã hy sinh. /.

30/4//003 (Nhân lễ khánh thành tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ tại Westminster)

104. XIN GÓP MÔT BAN TAY

Ôi khủng khiếp lửa bùng lên dữ dội!
Ôi kinh hoàng khói tỏa khắp không gian.
Niềm kiêu hãnh của năm châu thế giới
Ðã bao năm cùng tuế nguyệt trơ gan
Bỗng sụp đổ trong giây phút ngỡ ngàng
Chỉ vì bọn quá bạo tàn cuồng tín
Ðem thù hận gieo bao điều tang tóc

Gây cảnh chia lìa tử biệt sinh ly.
Bao cuộc sống đang huy hoàng rực rỡ
Bỗng phút giây cuốn hút với hư vô
Vợ mất chồng, mẹ mất con nức nở
Ôi Twin Towers kiêu hùng ngày đó
Là biểu tượng nền văn minh thế giới
Nay chỉ còn trong tiếc nuối đau thương
Có phải chăng tất cả lẽ vô thường?
Ôi New York, Washington, nước Mỹ,
Ðất nước này cũng là chính quê tôi!
Ðã bao năm nới vòng tay rộng mở
Ðã bao ngày che chở kiếp ly hương
Tháng năm dài đùm bọc đời tạm bợ
Sống xa nhà, mong gầy dựng tương lai
Nuôi lý tưởng chờ một ngày trở lại
Dựng Cờ Vàng trên khắp nẻo Quê Hương!
America! õõI owe you my lifeõõ
Nỗi đau người cũng nát cả tim tôi
Chính vì tôi đã từng đau như thế
Kể từ khi giặc Cộng cướp quê tôi
Cũng gieo khủng bố, kinh hoàng khắp chốn
Cũng giết bao người vô tội khắp nơi
Ôi khủng bố hay Cộng Sản cũng thế
Cũng như nhau, cũng quỉ dữ hung tàn:
Lấy chém giết, lầm than làm nền tảng
Gieo đau thương tang tóc, giữ quyền uy
Chính vì thế gây kinh hoàng nước Mỹ
Phá tan đi những biểu tượng văn minh
Phá tan đi những dấu hiệu hòa bình
Cả thế giới bàng hoàng trong đau xót
Cả loài người lương thiện thót tâm can
Nên cùng nhau tìm cách phá hung tàn
Từng hang ổ của những loài quỉ dữ
Dù khó khăn, hao tốn, với gian nan
Cũng quyết tâm thực hành cho bằng được.
Chín một một, ngày đau thương tang tóc
Chẳng bao giờ ai quên được hôm nay!
Tuổi đã già, ta cũng góp bàn tay
Cùng các bạn ta sẵn sàng chiến đấu!
Sắt thép bê tông, sụp đổ hoàn toàn
Khó có gì xô đổ được quyết tâm!

(9/25 /01)

105._ CHÚNG MÌNH ... CÙNG CHUNG...

Hải ngoại từ nay chẳng có ANH (1)
Diễn đàn đành thiếu bóng Thi Nhân: (2)
Văn tài sắc bén đau hồn giặc,
Thi tứ vạch trần đám hại dân.
Ðất Nước ngập chìm trong thối nát,
Nhân dân lặn hụp giữa nghèo nàn.
Chúng mình một nhóm chung mơ ước,
Quyết dụng văn chương dẹp bạo tàn. /.

12/02

(1) Ðường Sơn Ðỗ qúi Sáng vừa mất ngàỷ 30/11/02.
(2)diễn đàn:Tờ Hải Ngoại Nhân Văn là diễn đàn văn học nghệ thuật của người Việt hải ngọai do Hồ Công Tâm và bạn hữu thực hiện.

107. LẼ BẤT DI

Năm chin tuổi đầu Anh vội chi,
Âm dương cách biệt phải chia ly.
Mộng to dang dở sao đành tránh,
Chí cả chưa thành nỡ bỏ đi?
Sắc sắc không không là thế đó,
Sinh sinh tử tử sự huyền vi.
Yên lòng thanh thản mà đi nhé,
Sống gửi thác về lẽ bất di. /.

Nhân ngày giỗ thứ 100 Đướng Sơn- Đỗ Quý Sáng, 3/10/003

108._ CHÚC THO CHA

Nay mừng Phật giáng độ ta
Hào quang chiếu rọi sáng choang cảnh nhà
Thung huyên vừa đến tuổi già (1)
Cháu con chúc thọ Ông Bà hưởng vui
Mừng thêm phước lộc dồi dào
Tuổi thọ đến tám chín mươi vuông tròn.
(Ðoạn này của Hy Nhân Trần Hưng Hiền,thân phụ của tác giả,gợi ý).
Nhớ xưa tuổi hãy còn non
Anh em đều được vuông tròn dưỡng nuôi
Ðệ huynh nam nữ đủ mười
Mỗi người mỗi vẻ tốt tươi khác gì
Hoa kia đang độ xuân thì
Nết na như sắc, thảo hiền như hương
Cùng nhau hưởng một tình thương
Bao la như biển đại dương dạt dào
Núi kia dù có muôn cao
Công cha cũng ch?ng khác nào non xanh
Nghĩa Mẹ mang nặng sinh thành
Chắt chiu tháng tháng để dành cho con
Cho con từng chút ngọt bùi
Cho con hết cả cuộc đời thanh xuân
Lại cho đủ mọi ân cần
Lại mong con được xứng thân với đời
Ðến khi khôn lớn thành người
Còn mong gây dựng lứa đôi vừa lòng
Tưởng rằng ngày tháng thong dong
Bao nhiêu mộng ước cũng mong thực hành
Nào ngờ Con Tạo đành hanh
Bắt ta phải chịu phong trần mới nghe
Nhưng ta vốn sẵn thế gia
Phong trần cũng mặc thế gia giữ bền
Lại thêm tích đức tu nhân
Ăn chay bố thí tụng kinh niệm trì
Vì vậy tật ách qua đi
Cháu con đầy đủ như khi thuở nào!
Mặc dù có chút hư hao
Âu là cũng tại thế nào đó thôi?
Xuân nay đã đến đây rồi
Cháu con đầy đủ, tuổi trời mừng Ông
Bảy mươi cùng với núi sông
Ðúng là chữ Thọ Trời Phong đó mà! (2)
Lệ cổ tục, thói quê nhà
Ðáp đền chữ hiếu gọi là lòng con
Thành tâm nâng chén rượu nồng
Chúc mừng Cha Mẹ tăng thêm tuổi trời
Bảy mươi rồi đến mười mươi
Cho tròn con số chúng con thỏa lòng
Dám xin cạn chén rượu nồng. /.
Trưởng Nam kính chúc.

Sàigòn ngày 8/2/1990.

(1)Cha Mẹ.
(2)Thọ Khảo Thiên Phong
(4 chữ này do một ông bạn người Hoa tặng Bố, trước khi ông ấy đi Mỹ)

110. VU LAN NHỚ MẸ !

Vu Lan trước con làm thơ
Nguyện xin Chư PHẬT phù hộ Mẹ yêu
Mẹ con nay tuổi đã chiều
Cúi xin Bồ Tát ban điều thọ khang
Ai dè vật đổi sao tan
Năm nay mùa hiếu Mẹ con mất rồi!
Mẹ ơi con đã mồ côi!
Mất Mẹ con phải nơi nơi một mình,
Mất Mẹ con mất bình minh,
Mất Mẹ con chịu điêu linh dặm trường.
Mất Mẹ con mất tình thương
Bao la như biển đại dương dạt dào
Mẹ ơi chin chữ cù lao *
Con chưa báo đáp phần nào nghĩa sâu
Mẹ ơi giờ Mẹ nơi nao?
Con như giữa cảnh chiêm bao mơ màng
Hôn con Mẹ thốt dịu dàng
Nhìn con âu yếm hai hàng nhẹ rơi...
Ru con Mẹ khẽ ru hời,
Con như có cả khung trời mộng xưa
Một làn gió thoảng nhẹ đưa,
Tỉnh ra con thấy bơ vơ trước mồ

Một mình nơi mộ cỏ non,
Mơ hồ Mẹ vẫn bên con dịu dàng
Nào ngờ sự thật phũ phàng
Bên con chỉ có chiều tàn buông nhanh
Ánh dương khuất lấp qua mành
Màn đêm phủ xuống vây quanh đời mình
Ai gây ra nỗi tử sinh?
Ðể cho mẫu tử dứt tình từ đây.
Tình mẫu tử tìm đâu thấy
Chung quanh con chỉ dẫy đầy quạnh hiu
Bóng chiều phủ xuống buồn thiu
Một mình đơn lẻ biết đâu nẻo về
Mẹ ơi đời thực thảm thê
Con không có Mẹ mọi bề đơn côi. /.

(mùa VU LAN Canh Thìn, tháng 8/2000)
* Công lao nuôi con khó nh†c cûa cha mË. Chín chữ: SINH: sinh rata; CÚC: công nuôi nấng ta thành người; VŨ: ơn vuốt ve trìu mến; SÚC: công bú mớm; TRƯỞNG: công nuôi lớn; DỤC: công dạy dỗ nên người; CỐ: công chăm nom săn sóc; PHỤC: tùy theo tính nết mà dạy bảo; PHÚC: công giữ gìn bảo bọc ta
CÙ LAO; CÙ: nhọc nhằn; LAO: vất vả.
112._ KHÓC CHA!

Ôi thôi! Bố mất mất rồi!
Mặt trời rụng xuống đời tôi còn gì!?
Bố ơi! Sao Bố vội đi!?
Cho lòng con trẻ khúc bi đoạn trường
Cuộc đời những lẽ vô thường
Nhưng lòng con vẫn đau thương ngập tràn.
Cha hiền sớm mất than ôi!
Con đành chịu tiếng mồ côi với đời
Linh hồn Cha có hay chăng tá
Nỗi niềm con từ lúc biệt ly
Một mình ngồi lặng hằng giờ
Ngậm ngùi nhớ đến ấu thơ từng ngày
Con những mưốn mơ màng giấc mộng
Ðời thơ ngây êm ái thuở xưa
Xót thay trong lúc đang mơ
Con nào ngờ được có giờ biệt ly.
Tình phụ tử tìm đâu thấy nữa
Chỉ vì kia ngọn lửa vô tình
Vô tình đốt cháy thân hình
Vô tình đốt cháy mối tình thiêng liêng
Cũng vì Ðất Nước ngửa nghiêng
Nên tình phụ tử tạm thời chia xa
Ai ngờ Trời nổi phong ba
Ðể tình phụ tử cách xa thật rồi!
Cha ôi con tỏ một lời
Công ơn sinh dưỡng suốt đời khắc sâu.
Chắp tay con nguyện một câu
Cầu xin Tam Bảo độ trì cho Cha
Nguyện xin Ðức Phật DI Ðà

Từ bi tiếp dẫn Cha về Tây Phương
Khấu đầu lạy trưóc di hình
Xin Cha chứng giám thâm tình lòng con. /.
Ngày 30/11/2001 tức ngày 16/10, Tân tỵ
Trưởng Nam ai khấp!

113._ CHÚT QUÊ HƯƠNG VA EM

Thấm thoát hai bảy năm qua,
Nhớ mồ mả
Nhớ quê cha
Nhớ chiều ráng đỏ
Nhớ trưa mưa dầm.
Nhớ con đường nhỏ bóng râm,
Những ai kẹp tóc,
Nhớ trâm em cài
Nhớ màu vàng cánh hoa mai.
Dưới trăng giặt lụa
Nhớ ai đêm rằm.
Nhớ sao con mắt lá răm,
Nồng nàn ánh biếc ngọt ngào môi trao.
Nhớ hàng cau
Nhớ vườn trầu
Nhớ lần em tới
Nhịp cầu em qua.
Nhớ đồng lúa chín mượt mà,
Nhớ khóm trúc
Nhớ tre làng
Nhớ ao rau muống
Nhớ hàng chè xanh.
Nhớ con đường cũ loanh quanh,
Nhớ hàng liễu rủ mong manh dáng kiều
Nhớ lời ca
Nhớ sáo diều
Nhớ trưa nắng hạ
Nhớ chiều mưa đông.
Vọng nhìn qua biển mênh mông,
Nhớ dòng sông
Nhớ nước sông
Nhớ em ngượng ngập
Nói không nên lời.
Nhớ điều e ấp vành môi
Che nghiêng nón lá
Mắt mời trao duyên.
M?i hay một kiếp thuyền quyên!
Cô đơn bóng xế,
Mái hiên dáng buồn.
Trời mưa ướt cánh chuồn chuồn,
Nhớ môi em ngọt
Chiều buông chân ngày
Nhớ hoài gò má hây hây,
Xây bao mộng đẹp
Ôm hòai trong tay
Nhớ cánh đồng đám cò bay,
Nhớ Em mắt biếc
Nhớ tay thêu thùa
Nhớ ruộng lúa
Nhớ nương khoai
Nhớ ai dệt cửi
Nhớ ai nuôi tằm.
Nhớ cây đa cổ đầu làng,
Nhớ quán nước
Nhớ cô hàng
Nhớ lời em dặn
Nhớ điều Mẹ ru.
Con diều cao vút vi vu
Nhớ đồng cỏ
Với đàn cò
Với con bê nhỏ
Con bò nhơi nhơi.
Chuông chùa vang vọng nơi nơi,
Tù Và hú gọi ngh? ng?i ?ón v? (1)
Câu kinh tiếng mõ a ê
Hồi chuông cảnh tỉnh
Sinh linh mê lầm.
Bây giờ cách biệt xa xăm
Nhớ tất cả
Nhớ thật nhiều
Nhìn về quê Mẹ
Trăm chiều xót xa
Thời gian lặng lẽ trôi qua. /.
(Mùa thương nhớ 2002)

(1) Một loại kèn làm bằng sừng trâu, kêu vang rất xa. Dùng để báo giờ báo động trong làng, mỗi khi có việc khẩn cấp.

114. LẠY CHA THA THỨ¬ CHO CON

Khi xưa Cha dạy con rằng:
Chữ trung chữ hiếu con hằng ghi tâm
Chữ trung yêu nước Việt Nam
Quê Hương sông núi con Rồng cháu Tiên
Yêu dân con Lạc Cháu Hồng
Ấy là chữ hiếu tỏ lòng với Cha
Thế rồi Ðất Nước can qua
Làm trai con quyết xông pha chiến trưòng
Trải qua khắp các nẻo đường
Chỉ mong thấy ??? Quê Hương yên bình
Nào ngờ chinh chiến điêu linh
Nhà tan Nước mất phận mình lao đao
Thân tù tội đáng là bao!
Chỉ thương tất cả đồng bào khổ đau
Chẳng qua bạn phản bội nhau
Bao nhiêu cay đắng đổ đầu dân ta
Chúng con người lính Cọng Hòa
Làm sao thua được bọn ma vô thần!
Ngày nay mất N?óc tan nhà
Cha ơi con thật sống mà hổ ngươi! (1)
Khi xưa có lỗi cùng Người
Nhà tan Nước mất rõ m??i tại con,
Cha ơi tha thứ cho con!
Ðể con có thể lòng son tỏ tường
Lạy Cha xin hãy xót thương
Chí con đã quyết chọn đường con đi:
Quyết tâm diệt lũ cuồng si
Phá tan quỉ Ðỏ lòng thì mới yên
Một phần tạ lỗi cùng Cha
Một phần tạ lỗi Dân ta đó mà
Cha ơi thật sự xót xa!
Thân con người lính chẳng thà chết hơn!
Sống trong tủi nhục căm hờn
Ngoảnh trông TỔ Quốc ngập chìm đớn đau
Cha ơi con biết làm sao?
Vai mang trách nhiệm bảo toàn Non Sông
Văy mà Trách Nhiệm chẳng tròn
Nhà tan Nước mất ngậm hờn bao năm!
Bởi vì lệnh đã ban hành:
Phải buông súng xuống, chờ dành àn giao (2)
Ôi bao nhục nhã nghẹn ngào
Con tim chất uất lệ trào máu tuôn!!
Hai sáu năm ngậm nỗi buồn
Vì lòng càng xót càng thương dân mình
Bao năm chịu đựng nhục hình
Người mình chỉ giết người mình mà thôi!!
Trời ơi ngó xuống mà coi
Quê tôi tràn ngập khắp nơi lao tù
Dân tôi chúng bảo kẻ thù
Chúng không giết được bỏ tù là hơn
Chết r?i chúng vẫn căm hờn
Bao nhiêu nghĩa địa luân phiên chúng đào
Mồ chôn chiến sĩ anh hào
Chúng không tha thứ chúng đào xới lên (3)
Thật là quả lũ bất nhân
Xác thân tử sĩ trăm phần đớn đau.
Trời cao có biết vì sao!?
Cùng chung nòi giống nỡ nào... ác ôn!!
Lạy Cha tha thứ cho con,
Tại con sai sót nên nông nỗi này!!.../
(những ngày tháng tư đau đớn, 4/17/01)
(1) Xấu hổ, tiếng miền trung phần
(2) Ðúng 11giờ trưa ngàỷ 30/4/75, TổngThống bất hợp hiến Dương Văn Minh Ra lệnh toàn quân buông súng, để bàn giao cho Việt Cộng.
(3)Việt Cộng sau khi vào miền Nam đã đào phá bỏ đi nghĩa trang Quân Ðội Biên Hòa, Mạc Ðĩnh Chi Saigòn, và các nghĩa trang khác.

115._ CHÚC MỪNG CHÁU THUÝ HIỀN

Nhận được hồng thiệp của bạn VŨ TRUNG HIỀN, báo tin lễ vu quy của con gái Anh.
Tôi có mấy vần thơ chúc mừng cho cháu như sau:
Chúc mừng hai cháu HIỀN - TRIỀU,
Nên duyên cầm sắt như điều ước mong.
Các cháu gia thất thành thân,
Bác nâng chén rượu góp phần chung vui.
Thiết tha bác chúc đôi lời
Trăm năm hạnh phúc như lời Chúa ban!
Sức khỏe các cháu an khang
Tiền tài danh vọng lại càng nhiều hơn!
Luôn luôn tâm hiệp ý đồng
Cùng nhau vun đắp cây trồng quả ngon.
Trời cho rồi sẽ có con
Tông đường nối dõi đẹp lòng Mẹ Cha
Mẹ Cha rồi cũng sẽ già
Các cháu tiếp tục lệ nhà phát huy.
Có câu õõphu xướng phụ tuỳõõ
Tuy xưa nhưng cũng đủ vừa với ta.
Gia đình cần nhất chữ Hòa
Hòa chồng Hòa vợ cả nhà luôn vui.
Những khi sóng gió ai xui
Bình tâm phân giải bằng lời dễ nghe.
Chớ nên lời lẽ nặng nề
Mình nghe không được, người chê càng nhiều.
Chồng giận thì vợ làm lành,
Ðến khi vợ giận thì anh làm hòa
Ðó là lý lẽ tầm thường
Giữ cho hạnh phúc kỷ cương gia đình.
Các cháu phải nhớ đinh ninh
Công ơn Cha Mẹ dưỡng sinh từng ngày.
Bây giờ cháu được thế này
Ấy nhờ Cha Mẹ công dày xiết bao.
Các cháu luôn nghĩ thế nào
Sống cho phải đạo dâu hiền rể ngoan.
Trước là được tiếng con ngoan
Sau là sống để làm gương con mình.
Cuộc đời luôn ánh bình minh
Vui, buồn, hay, dở, tự mình tạo nên
Gia đình phải giữ lấy nền
Việt Nam luôn mãi nếp nhà Việt Nam. /.

116. G?P L?I B?N HOC CŨ

Trái đất,
sinh ra,
vốn!
thật tròn!
Bạn,
thời,
chung lớp,
thuở,
còn son.
Sóng gió,
cuộc đời,
phân tán mỏng.
Ðau!
Thương!
Vùi!
Dập!
Tưởng chẳng còn!
Thời gian,
chầm chậm,
trôi!
trôi mãi!
Bằng hữu,
n?m xưa,
Hãy!
Hãy còn!
Gặp lại nhau,
đây!
nơi đất khách.
Hạnh phúc,
nào!
hơn!
tuổi ch?m ?ông.
1999 lúc gặp lại các Bạn th?i Trung H?c.

117._ CẦU XIN

Cảm ơn Ðức PHẬT từ bi,
Ta bà xuống thế độ trì chúng sinh.
Mở ra Tứ Diệu Ðế Kinh
Giúp cho quần chúng vô minh theo đường.
Tất cả đều lẽ vô thường
Ðừng ham những chuyện vấn vương tơ tình
Ðó là nghiệp chướng vô minh
Ðưa ta vào cõi tử sinh luân hồi.
Cuộc đời quá ngắn đấy thôi
Hãy mau sám hối tu thôi kẻo là.
Ðường về Lạc Quốc còn xa
Hãy mau mau niệm Di Ðà thường xuyên.
Niệm đi sẽ được bình yên
Tâm bình ta sẽ biết mình là ai
Niệm Danh PH?T TỔ NHƯ LAI
Cầu Xin thế giới muôn loài đều tu
Tu đi mới thoát vòng tù
Tử sinh sinh tử xuân thu luân hồi. /.

118. CHẲNG THANH ĐÔI*

Tuổi thơ thoắt đã quá xa rồi,
Nhớ tết ngày xưa khoái nhất xôi!
Nhí nhảnh tìm nhau khoe áo mới,

Tung tăng em đến thoảng hương giồi.
Lễ chùa khấn PHẬT chung mơ ước,
Tíu tít bên nhau suốt những hồi.
Chiến trận anh đi hoài chẳng dứt,
Đôi ta vì thế chẳng thành đôi… /.
04/003 *Xem phần phụ lục

119. NHỮNG LẠNH LUNG*
Nhũng lúc ta nhìn tấm áo nhung,
Khiến ta lại nhớ kẻ ngàn trùng.
Bao giờ gặp được người xưa ấy,
Để khỏi đơn chăn với lẻ mùng.
Nhớ trước xum vầy âu yếm thế,
Quên nay cách biệt cảnh lao lung.
Lời xưa gắn bó nguyên còn đó,
Vọng chốn xa xăm trống nhịp thùng
Vọng chốn xa xăm trống nhịp thùng
Nỗi riêng theo nhịp trống khua chung.
Vài giây đối diện sầu tê tái
Mãi mãi biệt ly nhớ một vùng.
Nạn nước thôi đành chung mắc nạn,
Phận mình riêng chịu cảnh mông lung.
Còn đâu cái thuở xa xưa đó,
Chỉ có vây quanh những lạnh lung…!
Quí Mùi 25/2/003. * Xem phần phụ lục

120._ TU

(Trả lời bạn BẢO MINH)

Gương dùng để soi rõ mặt
Rõ được bề ngoài sự thật phô ra
Nhưng gương chẳng giúp được ta
Soi cho thấu đáo cái Ta trong đời.
Thân này vốn sẵn tanh hôi
Ðều do ngũ uẩn trong đời tạo nên
Tâm vọng tưởng vốn làm nền
Sinh bao nghiệp chướng quyện vào khó ra.
Lại thêm cái khẩu chánh tà
Thị phi, phải quấy, gây ra sự tình
Soi gương thấy rõ mặt mình,
Tự mình mới sửa được mình mà thôi.
Tự tôi mới giúp được tôi!
Ý luôn chánh niệm từng thời sết na.
Cái thân ngay thẳng thật thà,
Phải luôn tự giác, giác tha mới hòng
Khẩu luôn đúng đắn sạch trong,
Nói lời từ ái mát lòng người nghe
Tự tu hành quả Bồ Ðề
Mới mong thoát được để về Tây Phương
Mãi tu mới thoát vô thường...!

2001.

121. VINH HAI BÀ *

Nén nỗi đau thương tận đáy lòng
Chị Em cương quyết trả thù chung.
Nữ nhi giờ cũng tay cung kiếm,
Thề với Trời kia trả nghĩa chồng.
Một trận thư hùng tan xác giặc,
Ba năm giữ vững nước non Hồng.
Oán thù nay hết không vương bận,
Bỏ áo chinh y khoác áo rồng. /...

(Mùng 6/2 năm tân tỵ,) * Xem phần phụ lục

130. SỚ TỤNG KERRY

Hỡi tên Hànội John Ker
Khi xưa mi đã một lần nhổ ra
Ngày nay vì muốn vinh hoa
Mi liền liếm lại thật là ‘’đẹp thay’’?
Đi đêm với lũ mặt dày
Hại dân tao đến thế này, vừa chưa?
Ta nghĩ mi sống bằng thừa
Bạn mi mi phản mi chừa thứ chi!
Rồi ra mi được ‘’nâng bi’’
Mi quên tất cả mi lì mặt ra
Mi ham chút bả vinh hoa
Danh dự mi đạp, lương tâm mi vùi,
Mi đành nhắm mắt làm đui
Để cho lũ Vẹm đưa dùi dẫn mi
Đâm lưng chiến sĩ một khi,
Những người chiến đấu cùng mi thuở nào.
Huy chưong mi quẳng qua rào
Bây giờ lượm lại ‘’anh hào’’ nêu cao
Bình phong tranh cử rêu rao.
Lừa mị những lũ lương tri tối mù
Hỏi mi mi dối quanh co
Để mi muối mặt làm trò mị dân
Thôi thôi mi hãy dừng chân
Còn lại nửa cuối để thân an bình.
Tốt nhất về giúp vợ mình
Hái cà chua để mưu sinh trọn đời.
Công danh đã quá ‘’rạng ngời’’
Tay sai cho giặc hại người được chi
Làm người phải biết nghĩ suy
Hám danh sẽ bị hủy đi một đời.
Khuyên mi thôi chớ vẽ vời
Tổng Thống nước Mỹ đâu thời của mi.
Người dân rất biết suy bì
Chẳng lẽ họ lại bàu mi, khùng à!
24/10/004. Trước thềm bàu cử TT Mỹ

131. ĐỌC ‘’CON ONG VIỆT’’

Đọc ‘’CON ONG VIỆT’’ thật là hay
Nọc độc xem ra đáng bậc thày.
Chích bọn buôn dân sùi bọt mép,
Châm thằng bán nước ngã lăn quay.
Đồng thanh, vội vã chào ra mắt,
Đồng khí, lẹ làng góp tiếng đây.
Đất Nước độc tài giày xéo mãi,
Đành dùng ngòi bút thế dao phay. /.
14/3/004 (24/2giáp Thân)


133. TA LUÔN MỘT MÌNH

Bâng khuâng đứng lặng hằng giờ,
buồn trông con nhện giăng tơ gieo sầu
Xa em xa quá thật lâu
Biết đâu Hiệp Phố mà Châu mong về
Thời gian đằng đẵng lê thê
Vẫn không là thuốc gây mê đời mình
Trách ai sao khéo vô tình,
Biết ai thương nhớ mà mình nhớ thương.
Thu về trời lấp hơi sương,
Lá rơi theo gió buồn vương bóng chiều.
Vây quanh tịch mịch cô liêu
Tâm tư nặng trĩu bao nhiêu giọt buồn
Bao nhiêu sầu vấn tơ vương
Người đâu hay biết ta luôn một mình. /.
Saigon một thời Hoa Mộng, 1967

134. MẶC BAY
Hai em mẹ chết năm rồi *
Chỉ còn chút Bố, sống đời mồ côi
Đang mơ ngày tháng êm trôi
Trong tình phụ tử, nghèo thôi_kệ đời
Nhưng sao khổ quá…Trời ơi!
Anh em côi cút mà…Trời không thương!?
Anh em còn chút dựa nương,
Vậy mà họ nỡ họ buông đạn thù!
Cũng đành ôm hận nghìn thu,
Để đời con trẻ mây mù từ đây!
Ai gây nên nỗi oan này?
Cho đời bao kẻ đắng cay, ngậm hờn.
Chỉ vì nhà nước yếu hèn,
Dân đen nên vẫn bị chèn khắp nơi.
Từ biên giới đến biển khơi,
Nước tôi bỗng hóa thành nơi nước người!
Ngậm cay đắng nuốt tiếng cười.
Đắng cay cũng lắm, hổ ngươi càng nhiều.
Bốn nghìn lịch sử hùng kiêu,
Thời nay băng hoại tiêu điều vì sao?
Chỉ vì ‘’trí tuệ đỉnh cao’’,
Con đường ‘’X ã nghĩa’’ nhiều sao, nhưng mù.
Định hoài mà ‘’H ướng’’vẫn lu
Nên càng ôm lấy kẻ thù mà soi,
Chỉ mong dựa vững chỗ ngồi,
Để còn có thế có thời ép dân!
Cướp dân đen chẳng tần ngần
Kẻ thù lấn lướt thì lần không ra!
Hỡi ai ơi ngó Nước Nhà!
Dân mình bị giết chẳng tha cho về.
Nhà nước vẫn cứ ‘’ngô nghê’’
Phản đối chiếu lệ ‘’lề mề’’, mặc bay,
‘’Ta còn mắc bận đón thày,
Liên hoan, tiếp đón ta bày, thày sơi
Chỉ mong Thày ‘’luôn ghé chơi’’
Cho tình ‘’H ữu nghị’’ ‘’đời đời bền lâu’’.
Chớ để Thày giận, Thày rầu,
Thày ‘’dạy bài học’’ ta hầu không xong.
Lưng ta uốn mãi, rày cong,
Chân không đi thẳng, quì mong hiến quà.
Ta mong hiến trọn nước nhà,
Ta xong nhiệm vụ, nhận quà vinh thân.
Dân ư? Dân chết mặc dân,
Nghèo dốt Dân chịu! Vững chân ta ngồi’’
Vì thế ngồi mãi chẳng thôi,
Đứa nào phản đối bị chơi tù liền,
Án tù với tội ‘’ điệp viên’’
Còn ‘’ta’’ thì sống như Tiên trên trời.
Thế là vẫn vững chỗ ngồi,
Mặc người chống đối, mặc người chê bôi…
Thôi thôi hãy dứt đi thôi!!
* Hai anh em con của một ngư dân ở xã Hoằng Trường, huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa, mới bị mồ côi mẹ năm ngoái. Năm nay laị bị mồ côi cha, khi cha của hai em là Trần Hùng, mới bị Hải Quân TQ vô cớ sả súng sát hại hôm 8/1/005 cùng với 8ngưòi khác. Ngoài ra có 8 người khác bị bắt đi về giam tại đảo Hải Nam.


136. ĐÊM QUA TÔI MƠ

Ðêm qua tôi mơ gặp lão Hồ
Râu lão cùn, tóc lão trụi lơ
Răng nhấp nhánh nhô ra hai cái
Giống như là hai cái răng nanh.

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Ñaàu coù söøng, khoaùc chuoãi soï khoâ
Tay hai lóng vung cao lưỡi hái
Lưỡi thè lè đỏ loét eo ôi!

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Chân lão còn hai khúc xương khô
Vai phất phới tung bay cờ máu
Dấu ‘’búa liềm’’ cắt cổ dân tôi!

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Run lập cập lão hét thật to:
Ôi giá quá bay ơi r ét quá
Cóng tao rồi bay nỡ sao bay!

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Lão nặng lời lão hét thật to:
CHINH! GIÁP! HỮU! Bay đâu cứu giá!
Nỡ lòng nào bay cứ làm ngơ.

Bay sung sướng thân tao cóng giá
Bay rượu chè đĩ điếm thả ga!
Bay tham nhũng xây nhà xây ấp
Sống cuộc đời trên xác dân ta.

Bay rút bòn xương máu dân đen
Khi tao sống tao theo ông Mác
Chết đi rồi hòm kính bay phơi
Tao chết rồi lấy xác tao chơi!

Khi tao sống dân đang nheo nhóc
Tao chết rồi dân vẫn ngắc ngư
Bao ‘’nghị quyết’’ tao trao bay hết
Sao bay còn theo Mỹ theo Tây?

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Lão thẹn thùng khép nép co ro
Bao năm tháng nằm phơi hòm kính
Khác gì nào con cá rô khô.

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Lão ngại ngùng than vãn nỉ non
Ôi đau quá làm sao bay biết
Tao một đời lăn lóc van xin.
Tao cả đời tôi tớ Mao Nin.

Khi tao chết bay phao láo khoét
Rằng thì là tư tưởng cùa tao.
Tư tưởng ấy ông Mao ông Mác.
Thày một đời tao quyết noi theo!

Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Lão cằn nhằn khóc rống thật to:
Khi tao chết bay phao khoác lác
Có chó gì tư tưởng tao đâu.

Tư tưởng tao ông Mao ông Sít
Cả cuộc đời tao kính tao tin
Thôi bay hỡi! bay bêu tao mãi!
Có mốc gì tư tưởng tao đâu

Chuyện đạo văn tên tao sáng rỡ
Tự bốc mình tao viết từ lâu.
Trần Dân Tiên, tên tao đấy chứ
Viết về mình ai viết hơn tao!

Tao đang còn ấm ức trong tim:
Chưa đem hết quê hương dâng hiến
Cho quan thày vĩ đại Nga Hoa
Nên tao chết nằm trong hộp kính
Mà lòng này vẫn thấy chưa yên.

Thôi bay hỡi, đừng bêu tao nữa.
Sống như tao một kiếp sống thừa
Dưới suối vàng tao trốn, lang thang
Chính vì tao, một đứa con hoang.

MẸ VIỆT NAM tao không dám bái
Sợ vua Hùng tao trốn đi luôn.
Thôi bay hỡi đừng bêu tao nữa
Cả lũ mày rồi cũng như tao!

Trốn làm sao đi đâu cho thoát
Võng lưới trời lồng lộng vung cao
Thoát thế nào hạt cát chẳng qua.
Thôi bay hỡi, thôi kêu tao bác
Bác chó gì phá nát giang sơn!
Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Lão gục đầu có chút ăn năn
Giương đôi mắt thê lương hối lỗi
Tự trói mình đứng trước nhân dân
.
Đêm qua tôi mơ gặp lão hồ
Lão mọp quì trước mắt nhân dân:
Xin sám hối, ta xin sám hối
Ta thực là một lão ma cô.

Ta chỉ là một lão tội đồ
Ta chính là tội phạm quê hương
Tội tày đình thật khó dung tha
Xin thống hối, ta xin thống hối
Mong được về lòng đất quê Cha!

Ta hôm nay, một kẻ tội đồ
Trước bàn thờ TỔ QUỐC VIỆT NAM:
Ôi Sông Núi Linh Thiêng sang suốt
Phán một lời quang chính anh minh:

Mi là tên tội đồ Tổ Quốc,
Mi hăng say xung phong bán nước,
Bán Quê Hương, tàn sát giống nòi,
Hình phạt nào cho xứng tội mi.

Thôi để đấy đèn Trời soi sang
Tôi của mi thiên cổ khó dung
Tội của mi Lịch Sử, sau cùng,
Tội của mi NHÂN DÂN sẽ phán. /.
(1997).

137. GIẬN MÌNH*

Bể dâu âu cũng trò dâu bể
Tóc đổi thân tàn thấm nỗi đau
Gấm vóc giang sơn u uẩn quá
Tình Thương Hồng Lạc nhuốm màu nâu
‘’Dư đồ’’ rách nát ai người vá
Nòi giống Hùng Vương cảnh lửa dầu
Thao thức canh trường buông tiếng nấc
Giận mình chẳng thiết ngắm trăng thâu.

15/6/2004 *Xem phần phụ lục

138. HAY CẠN CHÉN LƯU VONG*

Anh mời cạn một chén lưu vong
Phải uống cùng anh để rõ lòng
Anh hỡi bao năm sầu mất nước
Nào ai tâm huyết dám mà hòng

Phải cạn cùng anh tỏ nỗi lòng
Bao năm biệt xứ vẫn hằng mong
Có ngày gặp được người tri kỷ
Cùng đứng bên nhau quyết một lòng

Phải cạn cùng anh để tỏ lòng
Tuy rằng phải uống chén lưu vong
Vẫn hằng ấp ủ ngày hưng quốc
Kẻo giống Rồng Tiên nhục tổ tông

Anh mời cạn một chén lưu vong
Phải cạn, nếu không lại mất lòng
Đất Nước điêu linh từ dạo đó
Ngại gì một chén rưộu lưu vong

Thì uống anh ơi chớ ngại ngùng
Cạn đi để tỏ mối tình chung
Cùng chung mơ ước ngày hưng quốc
Dẹp lũ cộng nô nước sẽ hùng

Cảm ơn anh một chén lưu vong
Hãy uống cạn đi vững một lòng
Tay nắm tay ta cùng đứng dậy
Vai kề vai giải cứu Non Sông

Ngày mai thắng lợi hết tha hương
Đất Nước không còn cảnh thảm thương
Hoan hỷ người người cùng cạn chén
Khải Hoàn rạng mở khắp Quê Hương

Camthành,20/9/005
*Xem phần phụ lục

139. MỪNG NGÀY HỌP MẶT

Nay đã đến ngày ta gặp ta
Mừng nào hơn nữa ta bên ta
Tháng ngày xa cách đầy thương nhớ
Giây phút trùng phùng lắm thiết tha
Tâm sự vơi đầy đem xả hết
Nỗi niềm chất chứa cứ tuôn ra
Dịp này duy nhất trong năm đấy
Tình bạn luôn luôn mãi đậm đà./.
(July 2nd/005, ngày hằng năm các bạn học cũ HNC, lớp A3, niên khóa 58-65 gặp nhau)

140. NHỚ NHÉ NGÀY NÀY SANG NĂM

Bạn nhé ngày này năm tới nữa
Bọn mình lại gặp khắp gần xa
Cho lòng thương nhớ thỏa mong ước
Để những nỗi niềm chẳng nhạt nhòa
Cuộc sống riêng tư cần bảo trọng
Giữ gìn sức khỏe tuổi về già?
Dịp này duy nhất hằng năm đấy
Nhớ nhé ngày này vẫn thiết tha
(July 5th, chia tay sau cuộc họp)

141. NGHỀ CỦA CHÀNG

Đào mả cuốc mồ chẳng gớm tay
Ấy là nghề cũ đảng lâu nay!!
Huênh hoang ‘’giải phóng’’ đảng hằng cuốc (1)
Nhục nhã "Vượt biên" đảng xúi cày (2)
Chính sách ‘’đảng ta’’ là thế đấy
Chủ trương ‘’đổi mới’’ có gì thay
Nếu mà không thế sao là đảng
Cộng Sản Việt Nam, vẫn thế này

(1) Khi chiếm trọn miền Nam, CS đ ã cho đào toàn bộ nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi Saigon
Và nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà.
(2) Dấu tích người Việt vượt biên bỏ nước ra đi là một điều sỉ nhục cho CS Hà nội. Vì vậy chúng đã gây sức ép lên nhà cầm quyền Nam Dương và Mã Lai Á khiến các nước này phải cho đục bỏ đi toàn bộ những Bia Tưởng Niệm những nạn nhân đã bỏ mình trên biển, mà người Việt Hải Ngoại đã được chính quyền địa phương tại các đảo mà họ đã được cứu vớt trước đây như đảo Bidong, Galăng…cho phép dựng lên để kỷ niệm và cám ơn chính quyền địa phương.

142. LIỆNG CỐNG…

Khoe hoài xác thối càng thêm thối
‘’Lộng kiếng’’ lâu rồi liệng cống thôi!!
Lẻo mép lừa hay xương chất núi,
Ngoa mồm mị giỏi máu thành ngòi.
‘’Thiên đường xã nghĩa’’ dân lòi…ấy,
‘’Trí tuệ đỉnh cao’’ đảng bám ngôi.
Mau hãy quẳng đi cho rảnh lối,
Để lâu nhục mãi khó mà bôi!!
10/10/005

143. KHẢI… MỸ DU

Bọn mi múa mép lại khua môi,
Đắc chí hợm mình tưởng nhất rồi.
Trị nước vét vơ đảng bỏ túi,
Cai dân thu góp đảng ngồi xơi.
‘’ Đánh cho mĩ cút’’ ôi oai quá!
Đón Mỹ rước về…chẳng khó coi!!
‘’ Đuổi Mĩ’’ to mồm ‘’giành độc lập’’
Chắp tay dựa Mỹ nói sao trôi!!?

25/6/005, ngày Khải đến WA

144. CẢ ĐỜI ĐI…ĂN MÀY

"Đỉnh cao"chuyên xách bị ăn mày,
Lão Cáo ngày xưa đã ngửa tay.
Lạy lục ông Mao, ban cố vấn,
Van xin ông Xít, phát quan thày.
Hiến dâng đất biển, thân nô lệ,
Vét sạch dân lành, xác ngất ngây!!
Quyết vái Hoa Kỳ xin núp bóng,
‘’ Đỉnh cao’’vẫn tiếp đi…ăn mày!
20/6/005

145. HÃY LÀM ĐI

Còn chờ gì nữa đợi gì nữa
Các bạn thanh niên đứng dậy đi!
‘’Rường cột nước nhà’’ mau cứu khốn
Sức tài Phù Đổng chóng phò nguy .
Dẹp nhanh ‘’chuyên chính’’ non sông nhớ
Quét sạch độc tài Tổ Quốc ghi.
Chậm trễ vô thần tàn phá hết,
Thời cơ đã đến hãy làm đi. /.
11/10/005

146. TỐNG CỔ ĐI

Mau hãy vùng lên tống cổ đi,
Để hoài Việt Cộng nước tàn suy!
Cai dân chính sách ngu dân hóa,
Trị nuớc độc tài nước tất nguy.
Cán bộ cướp ngày dân rách nát,
Đảng viên tham nhũng nước hàn vi
Cộng nô còn mãi đau Hồng Lạc,
Mau hãy vùng lên tống cổ đi!!
3/11/005

147. HẮN LÀ TÊN BẤT LƯƠNG

Hắn thật đúng tên Trần bất lương
Một bầy dâm tặc Hồ tiên phuông
Nơi hang Pắc Pó, Hồ chơi quịt,
Tại chốn lâm trường, Lương đớp lường.
Trị nước gom vào bầy ác điểu,
Cai dân chia đủ lũ thuồng luồng.
Bao lâu bọn hắn còn cai trị,
Đất Nước ta đầy cảnh thảm thương!!
Camthành, 18/11/005

148. MAU CHÓNG CỨU NHÀ NAM

Thanh niên! Mau chóng cứu Nhà Nam,
Chớ để Cộng nô chúng phá tàn!
Trị quốc bán dần thân Tổ Quốc,
Cai dân buôn hết đám dân bần.
Thiếu nhi xuất khẩu câu tiền ngoại,
Phụ nữ buôn ra nhử háo dâm.
Nước Việt tương lai: thôi hỏng bét
Thanh niên! Mau chóng cứu Nhà Nam!!
Camthành, 20/11/005

149. VUI GÌ XUÂN ĐẾN

Vui gì xuân đến hỡi ai ơi,
Quê Mẹ dân ta khổ quá trời!!
Xuân đến càng thêm sầu mất nước,
Tết về càng thấm nỗi ly bôi.
Tà quyền càng lúc càng hung bạo,
Gian đảng càng lâu càng tệ tồi.
Khắp chốn nhân dân như tội phạm,
Vui gì Xuân đến hỡi ai ơi!!
Trước thềm Xuân Bính Tuất, 1/2/006

150. CHUNG VAI GÁNH VÁC

Con đường phục quốc lắm cam go,
Dầu giãi bấy lâu chốn hải hồ.
Hận lũ vong nô thờ ngoại thuyết,
Thù bầy phản quốc phụng già hồ.
Quyết mài bút thép phang gian Đảng,
Nguyện chuốt ngôn từ choảng Cộng nô
Tâm huyết trọn đời xin góp sức,
Chung vai gánh vác cứu cơ đồ!!
3/01/006

151. HOAN HÔ SINH VIÊN Đ/H CẦN THƠ

Hay quá! Sinh viên các bạn tôi,
Đến rồi! Đúng lúc đến đây rồi!!
Đồng thời! Tất cả trong toàn quốc,
Nhất loạt! Khắp cùng cả nước ơi!
Thuyền thợ! Đình công theo tiếng gọi,
Công nhân! Ngưng việc đáp lời mời.
Mọi nơi mọi giới! Không sinh hoạt,
Cộng sản, thế là đã hết thời. /.
2/01/006.

Có truyền đơn và Cờ Vàng Quốc Gia, xuất hiện tai Đại Học Cần Thơ kêu gọi chống Cộng vì CSVN đã bán đất bán biển cho Trung Cộng

152. THÔI ĐÀNH... LẠI HẸN!!

Xuân về vui thú có gì đâu
Tết đến càng thêm thấm nỗi sầu!
''Cải cách ruộng nương'' hằn thống khổ
Hiến dâng đất biển vết bầm đau
Bao năm ''Xã Nghĩa'' trên ngôi cả
Chúng nhận dân mình dưới vực sâu
Ngước mắt trông vời nơi Cố Quận
Thôi đành... lại hẹn đến xuân sau!!
29/1/2006, mùng một Tết Bính Tuất

153. CÁC GIỚI VÙNG LÊN

Đồng bào các giới vùng lên nhé
Tiếng gọi non sông đã đến hồi!
Đại học Sinh viên bao khắp chốn
Học sinh cả nước rải cùng nơi
Công nhân lao động trực đầy khắp
Kỹ nghệ công thương ứng đáp lời
Vận chuyển thuyền buôn không chạy nữa
Thế là Việt Cộng phải nhường thôi

154. SINH VIÊN ĐÁP LỜI

Sông Núi kêu gào bấy đến nay
Sinh viên đại học đáp lời này:
Cần Thơ đứng dậy kêu toàn quốc
Hà Nội Sàigòn tiếp tục ngay
Đà Nẵng Hải Phòng nhanh hưởng ứng
Nam Ninh Thanh Hóa chớ nên chày
Thanh Niên vùng dậy công nhân tiếp
Cộng Sản Việt Nam đã đến ngày
Mw, ngày 3/1/006

155. ‘’THI BÁ’’…THÌ RA…

Cứ ngỡ nước ta đà được mở
Thương thay lắm kẻ hãy còn mơ!!
Xun xoe khúm núm, quay về nước
Lạy lục van xin, xuất bản thơ!*
Quì gối miệng thề, không chống đối
Cúc cung dạ hứa, sẽ tôn thờ
Phải chăng ấu trĩ hay danh lợi
‘’Thi Bá’’ thì ra cũng thế cơ??

*Theo tin các báo trong nước thi nhà tho DU TỬ LÊ đã về nước nhờ nhà thơ Nguyễn liên Châu đại diện cho ông để xuất bản cuốn thơ tình DTL mà nhà xuất bản Văn Nghệ TP HcM đã đồng ý XB…

156. KÊU GỌI ĐẢNG CS VN

Này này Cộng sản Việt Nam ơi
Muốn sống ngưng ngay đảng trị tồi!
Tổng tuyển cử bầu ra quốc hội
Đa nguyên đa đảng chung cùng ngồi
Soạn ra hiến pháp Việt Nam mới
Các đảng đưa ra ứng cử người
Tổng Thống toàn dân quyền lựa chọn
Dân chủ Tự Do áp dụng thôi!!
15/1/2006

157. KÊU GỌI TỔNG ĐÌNH CÔNG

Đình công toàn quốc tổng đình công
Kêu gọi đồng bào quyết một lòng
Các giới khắp nơi ngưng hoạt động
Sinh viên cả nước quyết xung phong
Nông dân khắp chốn nguyền theo bước
Quân Đội phá tan mọi ngục gông
Vận chuyển các nơi ngưng tại chỗ
Đình công nhất định tổng đình công!!

158. TIẾP TỤC TRANH ĐẤU*

Cướp nước bấy nay chúng gặp thời,
Dối gian lừa mị quen lâu rồi.
Nước Nhà chúng cũng đem dâng hiến,
Hành Thiện nếu cần chúng bán thôi!
Phục quốc bao người đang khắc khoải,
Lưu vong tỵ nạn sẽ chuyền hơi.
Người ơi tiếp tục đường tranh đấu
Cướp nước bấy nay chúng gặp thời. /.
19/9/004 *xem phần phụ lục

159. ĐẢNG CỨ PHÂY PHÂY*

Đảng trị độc tài rễ mọc sâu
Coi dân như cỏ rác, như lau
Moi hầu chẳng sợ dân lòi ‘’bác’’
Móc họng đâu gờm máu đổ ngầu
Trị Nước luật rừng chơi xả láng
Cai Dân vét trước lại cào sau
Dìm cho Đất Nước ngoi không nổi
Đảng cứ phây phây chế đủ màu
15/9/2005
*Xem phần phụ lục

160. ChẲNG THỐT MỚI CỪ*

Càng nghĩ ta càng lại thấy hư,
Nước Nhà như rứa tính răng chừ ?
Bao năm biệt xứ đời như thiếu,
Mấy bữa hồi hương kiếp tựa dư.
Huynh đệ chi binh tan hết cả,
Đồng bào máu mủ họp thêm đừ.
Thôi thì cứ giữ im như rứa
Chẳng thốt người ta nghĩ mới cừ?!!
12/10/2005 * xem phần phụ lục

161. MAI TA VỀ *

Tội lỗi bọn Hồ khó thứ tha
Xéo giày, cắt hiến, bán sơn hà!
Cơ trời sắp tới mau xua quỉ,
Vận Nước gần kề chóng đuổi ma.
Kiến thức trau dồi nơi xứ lạ,
‘’Kinh bang tế thế’’ chốn quê nhà.
Mọi người chung sức xây đời mới
Đất Nước thanh bình rộn tiếng ca.
23/11/2005 *xem phần phụ luc

162. GIÀ HỒ GÂY TỘI *

Đau khổ bao trùm nước Việt Nam
Ấy do tội lỗi lão Hồ làm
Ra đi học lắm điều tai ác
Về lại gây nhiều nỗi oán than
Áp đặt độc tài dân khốn khổ
Dựng xây Xã nghĩa nước điêu tàn
Thiên đường Cộng Sản là như thế
Nghèo dốt lầm than nước chịu oan!
Mw, 30/10/005 *xem phần phụ lục

163. MAU ĐỨNG DẬY*

Bao nhiêu nhục nhã phủ Nhà Nam
Do lũ Cộng Nô chúng đã làm
Vô sản thực thi dân khốn khổ
Độc tài chuyên chính nước lầm than
Cai dân chúng bắt dân nô lệ
Trị nước chúng dìm nước úa tàn
Đứng dậy mọi người mau đứng dậy
Giải dân cứu nước thoát niếm oan
30/10/2006 *Xem phần phụ lục

164. VÙNG LÊN DIỆT CHÍ MINH*

Tôn Giáo niềm tin giữ vững hình
Phen này nhất định giải trừ tinh
Liên Tôn đoàn kết Đảng lo sợ
Giáo lý phổ trùm đảng thất kinh
Tôn giáo kết đoàn đảng sẽ loạn
Đấu tranh bất động nước thanh bình
Thời cơ đã chín chờ gì nữa
Phải đứng vùng lên diệt Chí Minh!!
14/1/2006, *xem phần phụ lục

165. VÙNG LÊN ĐỔI ĐỜI*

Cái Đảng đầu trâu chẳng phải người
Quen dùng bạo lực để chèn hơi
Cướp ngày một lũ không cần đạn
Thổ phỉ một bầy thích lắm mồi
Dân chúng trong ngoài đà gióng tiếng
Cộng nô chúng nó chẳng tin Trời
Thời cơ đã tới! Con dân Việt!
Ta hãy vùng lên để đổi đời!!
26/11/2005 *xem phần phụ lục

166. GIỮ VẸN LÒNG SON*

Có ngại gì đâu tuyết với sương
Cho dù cay đắng vẫn ngoan cường
Câu thơ cố giũa đau hồn Cộng
Luận lý vững vàng chẹn bất lương
Chí nguyện xả thân cùng tám hướng
Tâm nguyền gan mật trải mười phuơng
Lời thề hưng quốc còn nung nấu
Vẹn giữ lòng son với cố hương
MW 25/11/005 *xem phụ lục

167. QUỐC GIA RÉO GỌI*

Bấy lâu gọt giũa mấy vần thơ
Mất súng thay thơ cũng chẳng ngờ
Nhiệt huyết bao năm từng ấp ủ
Hùng tâm chờ dịp thỏa niềm mơ
Độc tài quyết chống dù sa thế
Chuyên chính chẳng theo dẫu thất cơ
Chiến hữu Quốc Gia! Mau đứng dậy
Diệt tan Việt Cộng giữ nguyên cờ
Mway 2/12/005 *Xem phụ lục

168. MAU SỚM ĂN NĂN*

Tồi tệ nào hơn lũ đảng này
Độc tài chuyên chính đúng là bay
Cai dân sắt máu dân oằn chịu
Trị nước u mê nước chẳng thay
Tham nhũng quốc gia, ngân khố mỏng
Ăn mày thế giới, túi bay dày
Tội đà ngập mắt làm sao dấu
Mau sớm ăn năn dân nhẹ tay
12/12/2005 *xem phụ lục

169. DIỆT HẾT CỘNG NÔ*

Long Phụng lạc bầy: Long Phụng bay
Đười ươi soán chiếm: Đười ươi say
Nhân dân đồ thán: Nhân dân hận
Đất Nước điêu tàn: Đất Nước cay
Chuyên chính độc tài: Chuyên chính giết
Vô thần lỗi đạo: Vô thần đày
Con Hồng cháu Lạc: Mau vùng dậy!
Diệt hết Cộng nô: Nuớc thái lai!
13/12/2005 *Xem phụ lục

170. TỐNG CỔ ĐẢNG ĐI*

Lệ đã khô nhưng vẫn nghẹn lời
Quê Hương nghèo khổ lắm người ơi!!
Tứ thời chẳng áo, lưng đưa chịu
Bát tiết không cơm, bụng vẫn rồi!!
Dân chủ đảng kềm như của đảng
Tự do đảng kẹp mãi không thôi
Không chờ được nữa dồng bào hỡi
Tống cổ đảng đi! Khổ sẽ vơi!
15/12/2005 *Xemphụ lục

171. CHỚ ĐỂ THUA*

Cho dù chẳng phải bọn ganh đua
Trận cuối phải giành chớ để thua!
Cơ hội còn đây cơ hội chót
Nếu không ta chắc chẳng còn mùa!
Bao lần bỏ lỡ cơ may vuột
Mấy lượt đành buông lệ tiễn đưa
Cứ để Cộng nô cai trị mãi
Chẳng bao giờ thấy lại Xuân xưa!!
19/12/2005 *Xem phụ lục

172. ĐỒNG TÂM QUANG PHỤC*

Đành rằng nay tóc đã thay màu
Quê cũ xa hoài mãi tận đâu
Tâm huyết vẫn mơ ngày phục quốc
Chí thành chẳng ngại bể hay dâu
Đồng bào tình nghĩa luôn ghi nhớ
Tổ Quốc công ơn vẫn khắc sâu
Người hỡi đồng tâm quang phục nhé
Đừng chờ, đừng đợi chớ mong cầu!!

Midway 22/12/2005 *xem phần phụ lục

173. TỈNH TÁO VẠCH RA*

Thời nào cũng thế chánh chen tà
Tỉnh táo vạch ra bọn phản cha
Theo đóm ăn tàn đâm chiến sĩ
Nhổ rồi lại liếm nhục gia gia
Đổi chiều cuốn gió theo quân cộng
Trán bóng mặt dày bám quỉ ma
Một lũ xu thời quân cẩu tặc
Bọn này tận diệt nhớ đừng tha
Ngày 1/12/2005 *Xem phụ lục

174. NHI NỮ… THỜI XÃ NGHĨA*

Nỡ nào còn cất giọng du dương
Mở mắt mà xem nỗi đoạn trường!!
Thân gái được trưng nơi hộp kính
Khách mua cứ đến từ muôn phương
Còn trinh, xinh đẹp cho ‘’xài ‘’ trước
Không được, trả lui tiếp tục… chường!!
Nhi nữ Việt Nam thời…’’Xã Nghĩa’’
Tệ hơn loài vật, có ai thương!!?
22/12/2005 *xem phụ lục

175. ĐUỔI CỘNG ĐI*

Trơ trọi mình ta giữa xứ người
Thương nhà nhớ nước cảnh dầu sôi
Hết thời dân chủ, đồng bào hỡi
Còn mộng tự do, Đất Nước ơi!!
‘’Định hướng- thị trường’’, hoài chẳng có
Thiên đường xã nghĩa, mãi không thôi!!
Đồng bào ơi! Hãy vùng lên nhé
Đuổi Cộng đi cho lệ hết rơi!!
26/12/2005 *xem phụ lục

176. HẬN LY XỨ*

Đông về lữ khách lạc riêng tôi,
Quạnh quẽ cô đơn giữa đất trời!
Xứ lạ Tự Do khoe ngập mắt,
Quê nhà tù tội dấu không vơi!
Nhớ hoài thuở trước thân sum họp,
Tủi mãi bây giờ phận lẻ loi!
Người hỡi cùng nhau đuổi Cộng nhé
Hận sầu ly xứ mới nguôi nguôi!
26/12/2005 *xem phụ lục

177. VIỆT CỘNG QUÊN NHỤC*

Nghìn năm Bắc Thuộc mãi truyền thanh
Việt Cộng nhục này quên rất nhanh.
‘’Bành Trướng Bá Quyền’’ toan chiếm đất,
Phô trương kinh tế định bôi ranh.
Vô thần Hànội, thân nô lệ,
Bái lạy Bắc Kinh, phận súc sanh.
Chúng sẽ dâng luôn đất Nước Việt
Cầu xin ngồi mãi bóc dân mình!!
27/12/2005 *xem phụ lục

178. MÓN BÁN DÂM*

Thân gái Việt Nam món bán dâm,
Nghe lời ‘Tổ Chức’’xếp hàng hàng:
Lấy chồng ‘’Xây mộng’’, thân đoan chính
Gá nghĩa tàn mơ, phận loạn luân!!
Nhục nhã giống nòi, Em gánh vác,
Vinh quang nhà nước, Đảng ôm mang.
‘’ Đỉnh cao trí tuệ’’, ôi! Cao quá!
Cao quá nào nghe tiếng oán thầm!!
27/12/2005 *xem phụ lục

179. CỜ MÁU… BÚA LIỀM*

Thực tế nào như những giấc mơ,
Toàn dân oằn oại dưới màu cờ!
Sắc hồng nhuộm máu dân vô tội
Liềm búa đập đầu kẻ thất cơ.
Từ lúc Đảng về già ảo não,
Ngay khi có Bác trẻ tàn thơ.
Vậy mà nhiều gã còn đang mộng,
Cầu cạnh van xin được lạy thờ!
Ngày 8/1/2006 *xem phụ lục

180. TÂM MANG HOÀI BÃO*

Phận lưu vong âm thầm trống vắng
Bước lạc loài sầu nặng đôi vai
Viễn phương canh cánh đêm dài
Lênh đênh bèo nước mơ hoài cố hương

Kiếp phong trần yên cương lẻ bóng
Đời hải hồ phận mỏng chinh nhân
Nam nhi trong cỏi hồng trần
Thân mang hoài bão quyết tâm quay về
18/1/2006 *Xemphụlục

181. ĐẾN NGÀY CỘNG NGOẺO*

Đến ngày Cộng ngoẻo có bao điềm
Toàn quốc tận lòng diệt lũ điên!
‘’Xã Nghĩa’’ tham tàn, tin chấn động,
‘’Đỉnh Cao’’man rợ, tiếng loan rền
‘’Thanh niên Phù Đổng’’! Mau xông tới
‘’Phụ nữ diệt tăng’’! Chóng tiến lên
‘’Bần cố nông’’! Đồng lòng đạp cộng!
Mới mong xã tắc sớm bình yên!!
16/1/206 *Xem phụ lục

182. ĐẢNG ĐEO VÀNG*

‘’Kách mệnh’’ Đảng thù kẻ lắm tiền,
Khích lừa ‘’bần cố’’ nổi cơn điên!
Nâng lên đấu tố Địa – Hào – Trí
Đè xuống tung hô giới thợ thuyền!!
Cờ Đỏ triệt tiêu người ái quốc
Búa Liềm nuôi sống Đảng như tiên
Công – Nông phò Đảng, nguyên vô sản
‘’Chuyên chính’’ Đảng đeo vàng dính liền
18/1/2006 *xem phụ lục

183. CHÚC MỪNG NĂM MỚI (ĐOAN NGƯỜI QUỐC GIA)*

ĐOÀN ngũ hàng hàng thơ lẫn văn

NGƯỜI traukẻ chuốt diệt tà nhân!
QUỐC gia bồi dưỡng nòi dân tộc
GIA huấn phô trương giống hữu thần
CHÚC bậc anh hùng mau thắng giặc
MỪNG người chiến sĩ chóng phò dân
NĂM mòn tháng mỏi chờ thay đổi
MỚI lật bạo quyền Nước sẽ an!

29/1/2006 *Xemphụlục

184. QUYẾT TÂM PHỤC QUỐC*

Quốc gia chính nghĩa vốn hiên ngang
Cộng đảng gian tà kiếp dã tràng.
Cai trị bạo tàn, thê lẫn thảm
Điều hành tham nhũng, phũ và phàng.
Toàn dân chờ đợi thời cơ đến
Nhất định rủ nhau quyết xuống đàng.
Lật đổ tà quyền xây chính đạo
Quyết tâm phục quốc chết đâu màng!!
Ngày, 2/2/2006 *Xemphụ lục

THÀNH THẬT TRI ÂN CÁC BẠN ĐỒNG TÙ
NGUYỄN MẬU TÙNG
LÊ VĂN TẤN
ĐINH THẾ HƯNG
Nhờ các BẠN giúp một tay, gia đình chúng tôi mới đến được bến bờ Tự Do này!!

THA NHÂN

Track 6 -



 

Track 6 -

 

Bác lại còn đem dâng đất biển

 

Đời Anh đã đổ bao xương máu
Để thấy đồng bào rách tả tơi

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.