Mỏng Mỏng.

sáng- tối
nắng/ gió cùng đường
mưa đà chưa khuất bóng dường
ủ ê
thấy trong máu những bộn bề
những hương
phấn
những bội thề- trước/ sau
chữ “thương tâm” còn đỏ au
bốc nắm cơm
vò
nát- lau mặt đời
mới đó người đâu ngời
ngời
tiếng chén khua lan tới trời thì
vang
dưới đống xương khô
xóm/ làng
ở
ai cũng rình rang hàng lộng
hoa
lũ bò sống trong thái hoà
gặm các trường đoạn mù
loà- vọng âm
thề
tôi giữ thói xin xăm
vài thiên thu nữa lăm lăm dao kề
chữ quê- ối
chữ mê mê..
..
vương ngọc minh.