Apr 18, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Hoài Thương Chốn Ấy ... & Cho Người Nằm Lại Đèo Ban
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt * đăng lúc 12:31:47 AM, Apr 03, 2016 * Số lần xem: 1055
Hình ảnh
#1

Hoài Thương Chốn Ấy Các Anh Nằm

                     Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

Tôi viết bài thơ từ phương xa
Bài thơ không dán con tem
Gởi qua bưu điện
Nhưng nó sẽ đi thật nhanh
Theo ngọn gió bay.


Đây lời thiết tha,
Gói chân tình cho người nằm lại
Sau cuộc binh đao, lòng tự hỏi:
Sao không cùng được chết, nằm kề nhau,
Như đã từng kề vai dưới chiến hào một thời lửa đỏ.

Giờ trôi dạt phương này xa xôi quá,
Nén nhang tàn theo gió cuộn bay xa
Giấc thiên thu anh yên nghỉ xứ Biên Hoà,
Từng hoang phế một thời sau khổ nạn,


Những nấm mồ hoang
Tháng năm rêu phong, hoa dại choán…
Bao nhiêu lâu hương khói phải lạnh tanh,
Bao nhiêu lâu không được viếng thăm
Cấm đủ điều…còn nói chi nghĩa tử.

Sống hiên ngang…
Chết chẳng hề bị quên lảng,
Nằm âm thầm nhưng đồng đôi chẳng lảng quên,
Từ anh thương binh
Thân thể không còn nguyên,
Và bè bạn hướng về anh
Bằng tình thương trân quý,
Tình chiến hữu, bao năm rồi anh nhỉ
Mãi khắc sâu trong tận trái tim. 

Tôi ở phương xa, còn chi để làm tin,
Nhờ xem những tấm hình với hàng mộ bia
trong ngày xuân đến.


Tình chiến hữu mặn mà vô bờ bến,
Nhìn nghĩa trang mắt ướt đẩm viền quanh,
Tôi viết bài thơ một ý chân thành,
Không gởi đi, chỉ đọc khi gió thoảng,
Và tin chắc là anh nhận được bên kia.


Hạ Thái  Trần Quốc Phiệt

(Cảm tác khi xem tấm hình thương phế binh
VNCH/Saigòn đi tảo mộ Nghĩa Trang Biên Hòa)

       

                

Cho Người Nằm Lại Đèo Ban

                Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

Người nằm lại ngàn thu nẻo ấy
rừng thâm u đá dựng dốc cheo leo
xa thật rồi …không quên được niềm đau
khoảnh trời riêng đèo Ban dốc sỏi.

ngõ bản làng Mường Cơi, Mường thải
hắt hiu chiều Yên Hạ, Phù Yên
người mằm lại khép giấc tịch miên
với lạnh lùng triền hoang sỏi đá
bờ lau lách u hoài rừng hoang dã
tiếng quốc trầm khắc khoải tháng ngày trôi
giữa Sơn La trùng điệp núi đồi
vang vọng hồn oan sông núi… 

Đi xa rồi xót thương người nằm lại
nấm mồ hoang cỏ uá phủ niềm đau
địa danh nầy sẽ ghi lại ngàn sau
là chứng tích cho đời đời còn được biết… 

Bao bất hạnh trước giờ ly biệt
lời trối trăn câu nguyện ước không cùng
đành nhắm mắt xuôi tay là hết
mang niềm đau theo vào cõi chết
hận thù, đói rách, buốt lạnh, tù sai…
vùi thân nong không có quan tài
manh chiếu rách làm hành trang cõi mới. 

Người nằm lại nối hồn thiêng sông núi
tù Sơn La, nghĩa địa đèo Ban
địa danh xa rồi cũng dần quen
như vẫn sống với hoa ban từng độ nở
như vẫn sáng tựa màu hoa trắng sữa
như vẫn thơm giữa hoang dại núi đồi

Xa thật rồi thương nhớ lắm các anh ơi!  

 

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

(Viết cho những bạn tù phải chết trong các trại thuộc liên trại 2 Sơn La.

sau 1975)

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.