EM TỪ LỤC BÁT BƯỚC RA
 
 
 
 
 
 
https://www.luanhoan.net/SachVietNam/ThoToanTap/pdf/2_LuanHoan_EmTuLucBatBuocRa.pdf

Nam Chi (Đặng Tiến) - Nguyễn Đông Giang – Hoa Thi – Ninh Phước –
Song Thao – Cao Thoại Châu – Nguyên Thảo – Phan Bá Thụy Dương –
Hoàng Xuân Sơn – Nam Dao – Phan Ni Tấn ND – Song vinh – Châu Văn –
Đoàn Phế Quí – Phan Xuân Sinh – Đinh Cường – Thanh Trí - Đức Phổ -
Vivi - Diễm Châu – Hoàng Lộc - Bắc Phong – Phan Thị Trọng Tuyến –
Huệ Thu – Quan Dương – Mạc Phương Đình – Trang Châu - Trần Huiền Ân –
Lưu Nguyễn - Trần Mộng Tú - Đặng Hiền – Nghiêu Minh - Hạ Đình Thao –
Sương Mai - Thiếu Khanh - Phạm Nhã Dự - Trần Hoan Trinh - Lại Quảng Nam –
Đỗ KH – Hoàng Lê - Ngọc Bích - Trần Gia Tĩnh Tâm – Lê Hân.

Là tên một tập trường thiên lục bát (2600 câu) của Luân Hoán. Câu này được lấy từ một bài thơ của Lê Hân trong tập Tình Thơm Mấy Nhánh.
Những đoạn thơ dưới đây của 42 tác giả đã vui tay, sau lời mời của Luân Hoán. Vì có giới hạn với 3 câu, nên đa số đã chấp hành nghiêm chỉnh theo yêu cầu.

Luân Hoán xin thành cảm ơn, và mời đọc những những câu lục bát tốc hành thật xinh xắn này.

em từ lục bát bước ra
lạc cửa lạc nhà lạc chợ lạc sông
phất phơ phơ phất cỏ bồng
biết ai ai biết có không dặm về

Nam Chi (Đặng Tiến)
Orleans, France 18-12-2008

em từ lục bát bước ra
em mang guốc mộc, nõn nà bàn chân
em đẹp như tiên giáng trần
thảo nào Luân Hoán nợ nần văn chương
Kiều mười lăm năm đoạn trường
còn em tỉnh ruội, tỏa hương cho đời
em từ lục bát rong chơi
em từ Luân Hoán thở mời tao nhân

Nguyễn Đông Giang
San Jose USA

em từ lục bát bước ra
khép nép, lí lắc, thướt tha, lạnh lùng
tuy không là siêu vi trùng
không là bạch phiến, coi chừng dễ lây
vũ trụ trong mảnh mình dây
câu thơ có buộc được ngày thanh xuân ?

Hoa Thi
Idaho USA

em từ lục bát bước ra
gặp anh tán tỉnh đâm ra thất thần
rồi từ cái chỗ thất thân
em còn cái xác tối tăm mặt mày
cũng may còn chút phước này:
anh dành riêng mấy ngón tay giải sầu

Ninh Phước
Québec Canada

em từ lục bát bước ra
liến ngang ngó dọc bắt tà ma anh
câu thơ con chữ loanh quanh
còn anh trốn giữa xuân xanh em rồi ?

Song Thao
Montréal Canada

em từ lục bát bước ra
thấy đời dâu bể cùng ta bước vào
nổi chìm còn biết lam sao
vì câu lục bát đành liều thôi em
một câu ngời lúc rạng đông
câu kia tối lại dị thường bóng đêm
ngắm mình ngơ ngác trong gương
câu thơ đánh mất còn vương những gì

Cao Thoại Châu
Long An Việt Nam

em từ lục bát bước ra
đường quen bóng mẹ bên nhà chờ mong
buổi chiều nắng phủ bên sông
dài thêm bóng đợi em lòng tha hương
em từ lục bát soi gương
tóc chưa kịp sấy dặm đường gió bay
giữ hương quê nội trên tay
còn đây nỗi nhớ bóng ngày khuất xa

Nguyên Thảo
Houston USA

em từ lục bát bước ra
giang tay ôm đọt nắng tà cuối đông
tóc mây theo gió bềnh bồng
cất cao lời hát gọi hồn cỏ hoa

Phan Bá Thụy Dương
California USA

em từ lục bát bước ra
ngày ta quýnh quáng la cà cùng thơ
hỡi ơi sáu, tám cơ đồ
vì đâu biến dạng vào thô nhám này
giờ chim vẫn hót trên cây
hay thanh đã nghẹn giữa bầy chia xa
kêu thương vọng tiếng hằng hà
cho sáu tìm tám mặn mà thủy chung

Hoàng Xuân Sơn
Laval Canada

em từ lục bát bước ra
bỏ xiêm áo, hái bông hoa vô thường
eo ôi, cái cõi đoạn trường
ngựa hoang vó đạp đứt cương một đời
gió ơi cơn gió lưng trời...

Nam Dao
Québec Canada

em từ lục bát bước ra
uốn éo, gật, nẩy, hất, xà sung thiên
chân giậm, tay vỗ liền liền
khiến thơ anh cũng nổi ghiền sung theo
nghe đàn vuốt nhạc vèo veo
cái câu hưng phấn níu theo vào lòng
mỏi thì xin tựa bềnh bồng
nhìn em khiêng cả núi sông vào đời

Phan Ni Tấn N.D
Toronto Canada

em từ lục bát bước ra
mũi kim sợi chỉ nâng tà áo bay
tình thơ hải ngoại heo may
bút nghiên bàn chữ ngón tay thở dài
cũng may, may được chốn này
thơm hoa kết nụ níu ngày qua đêm
em từ lục bát bước lên
đời theo sáu, tám ấm êm nhọc nhằn

Song Vinh
North Carolina USA

em từ lục bát bước ra
hai bàn chân, cặp nhũ hoa mở đường
bước mềm theo những mùi hương
tìm người trả lại xương sườn thuở xưa
đất trời có nắng có mưa
nhân sinh có những thiếu thừa cần nhau
thơ lận lưng, thơ gối đầu
thật ra chưa đủ để hầu hạ em

Châu Văn
Đà Nẵng việt Nam

em từ lục bát bước ra
dáng tiên ẩn hiện một tòa thiên nhiên
mong manh mờ ảo ba miền
khiến người thơ chợt nằm nghiêng gieo vần

Đoàn Phế Quí
Misssissauga Canada

em từ lục bát bước ra
dáng thanh tân rộ chút tà huy bay
mở lòng ra giữa cõi này
đón em nguyệt lặn sương bay tối trời

Phan Xuân Sinh
W.Tawakoni USA

em từ lục bát bước ra
ham nhìn, quên nặn màu ra vẽ rồi
thì thôi, đợi lúc em ngồi
đừng quên vén yếm rạng ngời dáng em

hs Đinh Cường
Virginia USA

em từ lục bát bước ra
cùng người thi họa khúc ca giữa vời
bổng trầm mấy nét chơi vơi
dặm dài dặm ngắn thay lời bổng bay
rượu đời chưa uống mà say
bóng mình mà ngỡ bóng ai chập chùng
hồn hoang giữa cõi khôn cùng
ngã nghiêng đếm bước trôi từng niềm đau

em từ lục bát bước ra
hay từ cánh lá loài hoa sắp tàn
dưới trăng một đóa đài trang
áo bay trắng xóa tơ vàng thoảng hương
em khoe hưng phấn vô thường
xiêm y hé mở quỳnh nương rạng ngời
môi em vừa điểm nụ cười
mắt em vội khép cho đời tiếc thương

hs Thanh Trí
Sacramento Cal USA

em từ lục bát bước ra
niệm câu thần chú yểm bùa thi nhân
tim hồng vướng nụ trầm luân
bởi mê lục bát anh trần thân anh
hỏi ai cho thấu ngọn ngành
em ra lục bát anh đành thủy chung
nhốt tình vào cõi mê cung
săm soi suốt kiếp vẫn không chán chường
em là lục bát cô nương
tung hô em há anh rường cột anh

Đức Phổ
USA

em từ lục bát bước ra
hiện thân thiên sứ sáng lòa ánh trăng
em nhìn tôi – tôi đóng băng
bởi tôi phàm tục – vĩnh hằng là em

hs Vivi
USA

em từ lục bát bước ra
hồn thơ áo lụa thướt tha gợi tình
trần gian một cõi u minh
sắc không huyền hoặc bóng hình liêu trai

Diễm Châu
USA

em từ lục bát bước ra
còn anh ở cõi ta bà ngó vô
em từ lục bát bước ra
hiên sân anh đã mùa hoa cải vàng

Hoàng Lộc
USA

em từ lục bát bước ra
áo dài lụa bạch đôi tà gió bay
yêu người mình hạc xương mai
thơ anh viết thảo mấy bài lót chân
Vào chùa hoa sứ trắng sân
nhặt lên một đóa ân cần gởi trao
môi em thắm nụ hoa đào
hồn anh trong giấc chiêm bao la đà

em từ lục bát bước ra
làm ngây ngất cõi thi ca diệu kỳ
vì em con gái nhu mì
anh yêu tha thiết từ khi tỏ tình
yêu em nhan sắc tôn vinh
câu thơ làm kiệu cung nghinh em ngồi
đời như gió thoảng mây trôi
tình sau ảo mộng vẫn bồi hồi tim

Bắc Phong
Toronto Canada

em từ lục bát bước ra
quát to một tiếng làm ta hết hồn
xin em đừng giận mất khôn
thương em ta giữ nụ hôn làm bằng

em từ lục bát bước ra
đấm ta một quả khiến ta té nhào
ể mình tim cũng xôn xao
Tú Uyên mới gặp đã ... sao Giáng Kều ?

em từ lục bát bước ra
hôn anh một cái sáng lòa châu thân
hỡi ơi người ngọc mong chờ
hôn thêm cái nữa cho mơ hóa nàng

Phan Thị Trọng Tuyến
Paris France

1.
em từ lục bát bước ra
bước đi đâu cũng như là... đứng yên .....
buồn không ai để bắt đền
thì thôi đứng nép mái hiên nhìn trời

mây bay thấp, đã mưa rồi
nghĩ thương Lục Bát không rời châu thân
mở câu sáu chữ ân cần
khép câu tám chữ thấy gần mà xa!
ai bày bậu muốn bỏ ta
có nghe đau đớn thịt da bao giờ?
ai bày đêm ngủ không mơ
để nghe vầng trán nhăn tờ Hoa Tiên!
leo lên cây bưởi mà chuyền
giống như chim sẻ, chắc duyên vô cùng?

hỡi ơi cây bưởi cây bòng
cây Tầm Xuân nữa, ai lòng tương tư?
tay tôi hứng mấy giọt mưa
gội câu Lục Bát, ai chờ ngâm nga?
em từ Lục Bát bước ra
dẫu bên hiên đứng... coi là xa xăm!
coi là em đã biệt tăm
trải thơ Lục Bát, anh nằm ngủ đi!

một mai mai một còn gì?
còn thơ Lục Bát, ta thì còn nhau!

2.
em từ lục bát bước ra
cái duyên văn tự không là nợ duyên
Nguyễn Du từng tạt cõi tiên
muôn năm hiu quạnh hai miền âm dương
cái hay của khúc đoạn trường
là câu lục bát vui buồn quyện nhau
"trải qua một cuộc bể dâu"
từ câu lục đó nối cầu cho thơ
một ông Luân Hoán bây giờ
trăm pho ngàn quyển không ngờ không nghi
thơ ông mãi mãi xuân thì
ai từ trang giấy có đi cũng về
ông ân cần, ông mải mê
gọt chơi chữ nghĩa không dè văn chương
hãy dành hai tiếng cảm ơn
cho thơ lục bát nếu còn...cho tôi
nghĩ tôi : một ý khứ hồi
từ trong lục bát ra rồi lại vô
nói mà chơi, nói mà mơ
cái duyên văn tự, bơ vơ , thưa chàng

Huệ Thu
12-8-2008 USA

em từ lục bát bước ra
hồn nghiêng lật sấp theo tà nắng xiêu
chênh chao tôi nhập bóng chiều
theo em lặng lẽ nắm liều câu thơ
vịn tay nâng dắt ven bờ
tôi loay hoay với hững hờ em trao
đến khi nắng biết phai màu
mới hay tôi đã úa sầu từ khi

Quan Dương
USA

em từ lục bát bước ra
ngẩn ngơ lối gió nắng sà ngõ mây
tóc bồng rối cả ngàn cây
nghe xưa rụng cả tháng ngày xanh xao

Mạc Phương Đình
USA

em từ lục bát bước ra
nghe thơm trong gió mùi hoa ân tình
xuân hồn từng giọt chân xinh
anh còn sẽ nhớ rập rình bay theo

Trang Châu
St.Laurent Montréal Canada

em từ lục bát bước ra
trăng khuya chưa dậy tiếng gà lạnh sương
nửa trời đông chí nam phương
đã nghe xuân một hào dương trở về

Trần Huiền Ân
Tuy Hòa Việt Nam

em từ lục bát bước ra
đứng ngơ ngác giữa cõi ta cõi người
mời em lên ngựa, về trời
rượu hồng đã rót, người ơi hòa bình
thơ là hơi thở hồi sinh
một đời thơ đã hiện hình chân dung
nuôi thơm chùm kỷ niệm chung
cảm ơn thiên Lý đã cùng có nhau

Lưu Nguyễn
Laval Canada

em từ lục bát bước ra
bóng em nghiêng xuống bóng ta cuối ngày
ta hồn nhiên mở vòng tay
ôm ngang, chiếc bóng đã bay mất rồi
buồn vào bảy chữ dạo chơi
gặp em đứng đó mỉm cười vu vơ
bàn tay em thả câu thơ
cong năm ngón lại thành tờ ngũ ngôn

Trần Mộng Tú
USA

em từ lục bát bước ra
đêm nay xuân bỗng mặn mà chiều em
cho dù sức khỏe hơi mềm
lần sau xin hứa sẽ đền đêm qua

Đặng Hiền
USA

em từ lục bát bước ra
bỏ quên trâm lược với hằng hà duyên
hậu thân nhuộm chút trược phiền
thoảng mùi sen nở trên triền thiên di
em là lục bát bước đi
mang theo hạt bụi sá gì phần căn
yêu là gìn giữ nợ nần
là em lục bát với vần tình tang
em từ lục bát bỏ ngang
hậu liêu ta nhớ xuống hàng phố xưa
lăm le chút nắng chút mưa
ta hôn lên khói thấy vừa em xinh
em là lục bát ngã nghiêng
dìu em trở lại lối tiền đình xưa
nhìn con bướm ngủ đọt dừa
hai đứa bát lục cũng vừa hóa thân

Nghiêu Minh
Washington DC USA

em từ lục bát bước ra
mừng nguyên xuân đến nhà nhà thân thương
tôi đi gió lộng bên đường
cũng không nguôi được nỗi buồn hôm qua

Hạ Đình Thao
Phước Lâm Việt Nam

em từ lục bát bước ra
vẫn ta xuôi ngược bôn ba đường trần
mộng nào chẳng mộng phù vân
yêu em ta đã một lần ngu si

Sương Mai
Fair Oaks California USA

em từ lục bát bước ra
lòng xưa hóa mới tình xa hoa gần
câu thơ nào cũng sang xuân
cánh hoa nào cũng dành phần sớm mai
tóc tơ nuôi mộng đêm dài
gừng cay muối mặn nối bài ca dao
khi cùng đăm đắm nhìn nhau
em thành ánh sáng ngấm vào mắt anh

Thiếu Khanh
Sài Gòn
(cho mình yêu dấu 40 năm sau)

em từ lục bát bước ra
vườn không bỗng nở trăng và dáng thơ
từ em lục bát bước vô
nhân gian chợt ảo bên bờ thiên thu

Phạm Nhã Dự
USA

em từ lục bát bước ra
đọc xong thấy nhớ cả ta cả mình
nhớ thời cắp sách thư sinh
nhớ cố nhân thuở si tình làm thơ
nhớ trời Huế đẹp và mơ
nhớ đêm Vỹ Dạ trăng mờ lang thang
nhớ Đà Lạt nhớ Nha Trang
nhớ Sài Gòn thuở lang bang phố phường
thả thơ trên mỗi con đường
ôm thơ như thịt như xương của mình
mê thơ như gái mê tình
xem thơ như bóng như hình thiết thân……
bỗng dưng nhớ bạn xa gần
bạn xưa quen, bạn phục thầm tài thơ
bao nhiêu bè bạn làm thơ
bao nhiêu bè bạn bây giờ ở đâu
bao nhiêu nước chảy qua cầu
và bao nhiêu cuộc bể dâu rối bời !
người cuối đất, kẻ cùng trời
một thời phiêu bạt, một thời điêu linh
vắt tim chiết máu thi nhân
dệt nên những áng thơ văn ngọc ngà
mỗi người thơ một bông hoa
mỗi lời thơ một ngợi ca nguyệt rằm
đẹp như lụa thơm như trầm
tỏa hương theo gió cho tình bay xa…..

em Từ Lục Bát Bước Ra
bỏ đi có nhớ thơ ta thơ mình
ơi chàng Luân Hoán đa tình
đã nghe lòng nhớ bóng hình kim lan ?
ơi chàng Luân Hoán đa đoan
mau tìm trả lại bóng nàng vào thơ
kẻo nàng thơ khóc bây giờ ….

Trần Hoan Trinh
Đà Nẵng Việt Nam

em từ lục bát bước ra
sao đi đi miết, quê nhà đã quên ?
tranh cùng năm tháng đảo điên
tại gia tóc trắng ưu phiền đã hay
(dịch từ Đỗ Mục)

em từ lục bát bước ra
tương tư nỗi nhớ lật qua đôi đường
sớm mai trâm rũ qua gương
góc xuân ai biết ai thương ai hoài
(dịch Tiết Đào)

em từ lục bát bước ra
cười sao cho nổi trong ta chén quỳnh
biệt ly tâm nến hữu tình
thay người nhỏ lệ ru mình sáng đêm
(dịch Đỗ Mục)

Lại Quảng Nam
Sài Gòn Việt Nam

em từ lục bát bước ra
cái bằng cái trắc mượt mà tấm thân
so le sáu, tám chần dần
dù sao cũng vẫn một vần có đôi

Đỗ KH
USA

em từ lục bát bước ra
bàn chân còn đượm hương hoa ruộng vườn
thoang thoảng hơi thở cải lương
câu hò Huế, Quảng vấn vương theo cùng
em ngây thơ, em ngại ngùng
hình như là mẫu số chung thuở nào
tổ tiên em từ ca dao
sinh sôi từ giọt máu đào Việt Nam

Hoàng Lê
Đà Nẵng Việt Nam

em từ lục bát bước ra
ta từ lìa cửa lià nhà chưa yên
sơn hà ,xã tắc miếu đền
từ đi lòng há nguôi quên hỡi trời !

đã là mấy chục năm rồi
bây giờ từ chốn quê người, thương thân
lòng quê vẫn nỗi ân cần
hương đồng cỏ nội vẫn gần chẳng xa

câu thơ lục bát và ta
à ơi ! tiếng vọng vang xa thuở giờ
vẫn nghe trong những giấc mơ
hồn quê lãng đãng vào bờ cõi tiên

cánh chim lìa tổ bay chuyền
cánh bay liền cánh cõi duyên hòa cùng
quyện mùi hoa bưởi hoa bòng
thơm hương lục bát hoa lòng riêng tư

ngoài hiên lất phất tuôn mưa
câu thơ lục bát gió đưa sau nhà
em từ lục bát bước ra
thấy như gần gũi quê nhà xa xăm

từ ta đi tưởng biệt tăm
theo ta lục bát tần ngần bước đi
hỏi ta còn giữ được gì?
tròn câu lục bát ắt thì còn nhau

mây Tần theo gió về đâu ?
ngâm câu lục bát lòng sầu nhớ quê..

Ngọc Bích
USA

em từ lục bát bước ra
nghe qua câu sáu tưởng là ca dao ....
lời thơ như muốn mở đầu
cho ngàn sau những nhánh sầu mọc lên
ai đem câu sáu bắt đền
để câu tám nép một bên mà buồn
mây dồn theo giọt mưa tuôn
chảy theo lục bát cho hồn đong đưa
đêm nằm mơ đẹp trời mơ
ai từ lục bát bất ngờ bước ra
cầm câu sáu tám ngâm nga
ai làm cho cánh sao sa lưng trời
nhớ ơn lục bát một đời
để cho mình viết ngàn lời mộng mơ
từ áo the dặm câu hò
đến đôi guốc mộc gõ thơ xuống đời
mở câu sáu gọi nụ cười
khép câu tám đẩy đưa mời mọc nhau
trời mưa ướt cả mái đầu
xin đừng dội ướt nửa câu thơ buồn
xa thơ Đường Luật bình thường
mà xa lục bát nhớ thương không bờ
ta vì lục bát đi vô
gặp ai từ đó tình cờ bước ra
cũng đành như kẻ lạ xa
nhưng còn lục bát còn là tình thân!

Trần Gia Tĩnh Tâm
USA

em từ lục bát bước ra
bốn bề hơi thở Nguyên Sa dịu dàng
giường đầy hoa đã ngấm sang
thịt da khi đổi y trang mỗi ngày
trái tim đồng lõa ngón tay
nở thơm trên thỏi sáp bày bên hông
máu không trở lại chính tâm
mà bên ngực trái bềnh bồng mùi hoa

em từ lục bát bước ra
cõng ông Bùi Giáng xuề xòa ngả nghiêng
thả mình xuống cỏ, điềm nhiên
vẽ hình, vẽ ảnh, triền miên vẽ tình
em từ ca sĩ, minh tinh
từ cô thôn nữ bên đình viễn mơ
từ Kiều, từ cả Mông Rô
hiện thân là một nàng thơ mượt mà

em từ lục bát bước ra
ai sau lưng giống như là viên Linh
bỏ cà sa để theo tình
mấy hồi chuông động tâm linh Niết Bàn
cúc hoa nở lạnh hiên vàng
dâng lời chúc biệt nồng nàn níu chân
em đi hồn bóng phân thân
dáng thơ rụng xuống cõi trần mọc hoa

em từ lục bát bước ra
bàn chân Nguyễn Bính lân la theo cùng
hương đồng phấn nội về chung
váy lãnh quấn nái gió lồng tỏa hương
chiếc tằm em rớt bên vườn
bướm vàng tha gởi vào nguồn ca dao
tương tư là bệnh thanh cao
một đời yêu đủ thành sao sáng lòa

em từ lục bát bước ra
tay hương vén tóc liếc qua mái đời
tôi ngồi trong chiếu thơ tôi
những câu sáu tám ngút hơi yêu đời
vịn Cung Trầm Tưởng dạo chơi
theo Huy Cận ghé vào nôi nắng sầu
cùng Hoài Khanh ngồi bên cầu
nhìn mây vuốt ngực lắc đầu trốn em
cùng Luân Hoán nằm trùm mền
sợ rơi giấc nhớ mất em bất ngờ
cùng trăm ngàn vạn nhà thơ
đón em từ lục bát vào thế gian
(Tình Thơm Mấy Nhánh)

Lê Hân
SanJosé USA

mời đọc tập
Em Từ Lục Bát Bước Ra
ở phần Thơ Việt Nam (phần thơ toàn tập)


https://www.luanhoan.net/SachVietNam/ThoToanTap/pdf/2_LuanHoan_EmTuLucBatBuocRa.pdf