Chén Rượu Tiễn Em
Cầm tay rót chén rượu mời
Lời anh chưa tỏ liễu cười cợt trăng
Mai về đất Mỹ buồn chăng ?
Nhớ quê em khóc anh dằn lòng đau
Đường xa vạn dặm , áo đào
Cố gìn giữ lấy kẻo nhàu áo quê
Đường làng , đất đỏ , con đê
Bàn chân in dấu đi về qua ngang
Đêm trăng gánh nước giếng làng
Anh kéo em đổ trăng vàng chia hai
Lời thề đêm ấy chưa phai
Trăng vàng một nửa ngày mai theo chồng
Rượu đưa anh tiễn chén nồng
Mùi hương của đất nỗi lòng của anh
Cầu trời về ấy yên lành
Nữa vành trăng khuyết anh đành chịu thôi
Đêm tháng 8
Vân Huỳnh
***
Nhớ Thương
Ta nhớ nàng , ta rơi nước mắt
Biết nàng còn nước mắt để nhớ ta
Nhớ nàng ruột xót lòng xa
Thương ta nàng khóc gấp ba bốn lần
Phải đâu cách trở ngăn sông
Gần nhau gan tấc mà lòng đớn đau
Khuya nằm gối lẽ chiêm bao
Bước qua cái giậu vòng rào nhà em
Bởi cha bởi mẹ , hai bên
Giận nhau lại cấm kêu tên chùng mình
Lạy trời ta nợ ba sinh
Hai bên cha mẹ thuận tình cùng nhau
Bên nhà em đứng cửa sau
Nhìn sang cửa trước lệ trào nhớ thương
Vũng Tàu tháng 6
Vân Huỳnh