Nov 25, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Củ Khoai Lang Dương Ngọc
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 12:04:17 AM, Jan 18, 2011 * Số lần xem: 1999
Hình ảnh
#1

 

Tôi thích dạo chơi nghĩa trang, nơi tôi có nhiều bè bạn.  Nơi tôi có những buổi sáng khóc mờ con mắt tới trưa.  Nơi tôi có những bài thơ đốt thay cho nhang cho khói.  Chao ôi nghĩa trang tôi nói “em ơi ráng đợi anh nha!”.  Chao ôi nghĩa trang bao xa mà sao ít người thăm viếng? Mai tôi, nằm đây, chết điếng, đợi bè đợi bạn, ai thăm?  Tôi nghĩ chi mà xa xăm, thế gian biết bao đuờng rẽ, dương gian dù còn nắng hé, người ta còn vui, còn chơi…

 

Chỉ tôi, một kẻ lạ đời, thường ra nghĩa trang…đi mõi, đi giữa lũ người không nói chỉ đong đưa cỏ thay lời…Nhiều khi tôi xếp chân ngồi, bật cười (cũng không ra tiếng).  Tôi giống người ghiền á phiện nhìn mây tơ tưởng khói bay…Nghĩa trang lớp lớp cỏ dày,  gió nhẹ giữa ngày đứng sững, tôi bứt đi vài ba cọng nghe lòng mình như hao hao…Nghe lòng mình thật thế sao?  Em cười cho anh nghe với.  Cho tháng cho ngày em đợi anh về như con bướm kia…

 

Em ơi anh nói anh về với em hay là Non Nước với con đò xuôi hay ngược trên đường đi đó Thời Gian!
 

Nghĩ tới một ngày nghĩa trang, thẳng lưng và tôi nằm ngửa, mặt trời mặt trăng soi mộ soi lòng tôi mấy biển khơi.  Em ơi em ơi em ơi cho anh củ khoai Dương Ngọc, cho anh một lần em khóc bên bờ Dương Thế mình xa…

Trn Vn L

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.