Hình như có nắng lên rồi. Tôi đi mở cửa nhìn trời. Nhớ em. Hình như nắng chưa muốn lên, em trong sâu thẳm chưa quên một ngày…
Vẫn còn mấy hạt mưa bay. Con hummingbird vừa xoay cánh tròn. Không hoa nào nở trong vườn. Bình minh như vậy là buồn, ôi chao!
Hình như tôi nghe ngực đau. Trái tim, lá phổi, nao nao, buồn buồn. Thơ không phải nước trên nguồn, tôi hiu quạnh quá nhai mòn chữ chơi!
Hình như tôi nói với trời, với mây mấy đám đầu hồi rưng rưng. Ờ mưa đi chớ vội dừng, cửa tôi sẽ khép cho lòng tôi đêm!
Tôi vào giường dỗ giấc thêm. Ngoài hiên mưa nhỏ giọt huyền diệu thay! Tôi thương, thương quá câu này, bỗng dưng buột miệng mà ngày hóa khuya!
Em đi mãi nhé đừng về. Con sông trăm bến mấy lìa mấy ly? Ngàn năm sau mộ phẳng lì, ôi non nước cũ, mới thì bao lâu?
*
Quê Hương tôi những ngôi lầu. Quê Hương tôi những cây cầu bủa giăng. Ai ngồi vọc nước đêm trăng, vớt tôi lên với tuổi Xuân bao giờ…
Trần Vấn Lệ