Apr 24, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Áo Dài Ơi Áo Dài Xưa/Ba Bông Margueritte/Biết Gọi Ai Bây Giờ
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 12:57:56 PM, Mar 14, 2022 * Số lần xem: 330
Hình ảnh
#1
#2

 


  

 


Áo Dài Ơi Áo Dài Xưa

Có thể là hình ảnh về 3 người, mọi người đang đứng và ngoài trời

Nhắm mắt nghe vi vu.
Mở mắt không phải gió,
Nhìn xa không thấy có
...chỉ áo dài bay bay...

Đưa tay không phải tay
mà lòng mình chao đảo,
thấy sân trường toàn áo
...không phải Bà Cai phơi!

Cái hồi đó, xa xôi,
tự dưng mình mơ tưởng:
những đứa em khôn lớn,
bây giờ thành...không gian!

Nhắm lại mắt, miên man,
gió thì thào khuynh diệp
nghe như đâu tiền kiếp
mình, Đà Lạt, dễ thương...

Các em ngày tựu trường:
áo dài bay từ cổng
đầy cả sân lồng lộng
gió mùa Thu nao nao...

Cái hồi đó hồi nào
bây giờ đây, biển sóng!
Bây giờ đây, hình, bóng
lẫn lộn trời mây sương!

Lẫn lộn buồn, hân hoan:
các em còn đó hả?
Đà Lạt mình hoa lá
áo dài ...buơm bướm bay!

Nhắm mắt tìm hai tay
mình từng lau bảng phấn,
nước mắt rơi không chậm
bỗng...một đóa hoa hồng!

Trần Vấn Lệ

 

Ba Bông Margueritte

Trong cái bình, bạn thấy Ba Hoa Cúc, phải không?
Trong nỗi nhớ nỗi mong, tôi có bài thơ mới...
Dù bạn không chờ đợi, ai cấm lòng tôi vui
Khi tôi nghĩ tới người tận đầu sông cuối biển?

Bạn là con chim én mang cho đời mùa Xuân!
Bạn là niềm bâng khuâng trong đời tôi chiều, sáng...
Có khi bạn tan tản như khói thuốc lá bay!
Dù không được nắm tay, tôi hôn người qua gió...

Qua ba bông cúc nở...trắng như áo dài xưa
Trắng như Đà Lạt mưa, mưa phùn những ngày Tết!
Đi, không là đi biệt!  Bạn ơi tôi đang về...
"Em có nghe tóc thề có bàn tay ai vuốt?"

Tôi nói với hoa cúc như nói với người xa
Có thể em đọc qua / bài thơ / hay không đọc,
Không ai cấm bông cúc nở tự nhiên như nhiên!
Có thể là tôi điên đọc câu Kinh của Phật...

Có thể em khóc ngất:  "Anh hôn em trong mơ!".
Buổi sáng đây, bây giờ / bên em là buổi tối
Mình xa nhau vời vợi / thơ anh vời vợi buồn,
Để em thấy mãi còn huơng hoa ngày tháng cũ!

Em ơi anh không giấu tiếng của trái tim nha!
Cho nó nở thành hoa cho em hôn trả lại...
Có thể môi em tái, anh nghĩ về mùa Đông
Em đi ra bờ sông thấy hoa bắp trong gió...

Thơ Trúc Thông cũng nở những câu buồn thật buồn!
Em ơi nước mắt tuôn trong bài thơ đầu tháng!

*
Tháng Ba trời rất nắng, người ta bệnh rất nhiều
(không phải bệnh Tình Yêu...mà bệnh vì hoa nở!)
Hàng năm mùa Nhung Nhớ tự nhiên về nhớ nhung!
Không gửi em bông hồng, anh gửi em bông cúc!

Vuốt em từng sợi tóc!  Tóc dài bao nhiêu năm?
Em ơi anh hỏi thăm gió từng chiều từng sáng...
Anh hôn em trên trán, anh hôn em bàn tay,
Anh hôn em chỗ này, anh hôn em chỗ nọ...

Ba bông cúc đang nở chỗ nào trong lòng em?
Anh có nghe tiếng tim của em đập trong ngực!
Anh có nghe em khóc mong manh chiều mong manh...
Mong manh chiều long lanh...

Trần Vấn Lệ

Biết Gọi Ai Bây Giờ


Tôi yêu người Chiêm Nữ
trên đá múa như hoa...
Chế Vũ

Biết gọi ai bây giờ / ngoài những người Thiển Cổ?
Nghe hồi âm:  Sóng Vỗ...âm thầm là âm thanh!

Nói, lòng nghe lạnh tanh / cả hai bàn tay trống!
Những chiều gió lồng lộng / xoáy nỗi buồn Thiên Thu!

Nước Non là cơ đồ!  Cơ đồ đầy bụi phủ!
Người Chiêm Thành dưới mộ, đứng dậy mà phủi đi!

Hay "Mấy Dặm Sơn Khê", thấy mình người-bất-lực?
Bạn bè đi đâu mất, mỗi người một cô đơn!

Trời muốn mình lớn khôn / trong nỗi buồn như thế!
Tháp cổ còn ứa lệ...huống gì đá sườn non!

*
Ôi hai chữ Lớn, Khôn, đời ai còn non dại?
Khi biết điều phải, trái, trời vẫn mây trôi, trôi...

Napoléon ngậm ngùi / cúi đầu về hoang đảo;
Cleopâtre thay áo / thấy mình rất tầm thường!

Lịch Sử còn thay chương, mây chỉ thay đỉnh núi!
Thiên Cổ ai chờ đợi / thơ về, dang cánh bay?

Chắc sẽ có, hôm nay / hay ngày mai ngày mốt?
Những cánh đồng thưa thớt...trơ trơ gò xuơng phơi...

Trần Vấn Lệ





 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.