Apr 25, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Hoa Mắc Cỡ,/ Trăm Nhớ Ngàn Thương/ Chuyện Vô Thường/Màu Thời Gian
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 02:16:40 PM, Nov 09, 2020 * Số lần xem: 1709
Hình ảnh
#1

 


  

 

       


Hoa Mắc Cỡ

Này em, mình lên đồi, minh hái hoa mắc cỡ để cho em thêm nhớ ngày mai anh đi xa...

...mà tưởng còn hôm qua, lần đầu em e lệ "Ai mà hôn tôi thế?  Tóc tôi dài kệ tôi!"

Em ơi cái bờ môi em giống như bờ giếng. anh làm con én liệng bay trong đời em nhen?

Hôm đó trời mông mênh tóc em mềm chi lạ có mùi thơm của sả ôi cái mùi Quê Hương!

Anh có đi muôn phuơng để một phương về lại hôn mãi người con gái suối tóc thề  lung linh!

Lá mắc cỡ màu xanh, hoa mắc cỡ màu tím, em làm anh chết lim ngày đầu em nhớ không?

Anh tự hứa với lòng tặng em hoa hồng trắng, trọn đời tình anh nặng...bằng trái tim người yêu!

*
Em ơi...đó, buổi chiều mình đi bên bờ suối, anh đưa em lên núi bước chân nai lao xao...

Em nghe anh nói "Nào!  Thơ Lưu Trọng Lư nhé!"  Em chớp mắt, e lệ, cây mắc cỡ đơm hoa...

Tất cả là Hôm Qua!  Tất cà là Yêu Quý!  Em của anh kiều mị diễm lệ như bình minh...

Trần Vấn Lệ




Trăm Nhớ Ngàn Thương

Trái tim màu đỏ:  yêu anh nồng nàn!
Trái tim màu vàng:  yêu anh nhiều lắm
Trái tim xanh thắm:  yêu anh cánh đồng
Trái tim màu hồng: yêu anh không kể...

Trái tim em vẽ tô màu gửi anh
Thích trái tim xanh mông mênh ruộng lúa
Thích trái tim đỏ hôn vùi ngực em
Thích trái tim vàng, em là vô giá...

Nhưng trái tim hồng chắc là là lạ
giống con diều thả bay trong giấc mơ
hôm qua tới giờ anh ngơ ngẩn nhớ
một rừng núi xưa bình minh thức dậy...

Dòng sông xanh chảy trôi trôi mây hồng
chin én lượn vòng tròn như trái đất
em dù vắng mặt vẫn thấy bình minh...
em cho anh tình của em ngày Hạ...

Chúng mình xa quá, biết gửi gì hơn?
Màu móng tay sơn của em chắc vậy?
Cái màu cho thấy tình em yêu anh
Có thể tím quanh viền môi anh nhớ...

Nụ hoa mắc cỡ nở trong tình đầu
màu tím tương tư màu tím tuơng tư
anh viết bài thơ trên tờ giấy tím
trăm năm kỷ niệm màu tím dễ thương...

Em ơi tóc thơm cho anh quỳ xuống
anh về có muộn em vẫn bình minh!
Anh gọi em Mình, trăm thương ngàn nhớ...
Hồng, xanh, vàng, đỏ...yêu em nồng nàn!


Trần Vấn Lệ


Chuyện Vô Thường

Mưa nắng, ngày mai...dạo của trời
Con người, mưa, nắng, có buồn, vui
Người vui thấy nắng...lòng nghe ấm
Kẻ khổ nhìn mưa, dạ rối bời...
Manh áo, miếng cơm...thường lận đận
Giàu sang, phú quý...vẫn lôi thôi!
Không ai ba họ đều vinh hiển
Cũng vậy...nào ai khó suốt đời?


Trần Vấn Lệ


Màu Thời Gian

Ôi mùa Đông!  Ôi mùa Đông!  Nhìn kia em, tuyết nở bông đầy trời.  Một màu xanh thật hiếm hoi là em tóc biếc cho người yêu em...

Ngày mùa Đông không nói thêm một lời chi nữa, êm đềm vậy nha!  Mình nhìn gần, mình nhìn xa, trời như thấp xuống chừa ta với mình...

Chừa ta một khoảng vô thanh, là im lặng để mà nhìn mắt nhau...Mẹ già cầm cai dao cau, nhớ thương đó chút tình nào cũng quê!

Con đi mà con không về!  Hết Xuân qua đã mấy Hè cũng qua...Mấy mùa Thu, mấy trăng tà, Đông kia nguyệt vỡ sao sa bốn mùa...

Mẹ già hạ liếp cửa chưa?  Ở đây tuyết đổ thì mưa quê mình...Lá trầu của Mẹ vẫn xanh giống em con mắt biển tình chao chao...

*
Bên lòng tôi cõi chiêm bao...
Triệu bông tuyết trắng một màu thời gian!


Trần Vấn Lệ

 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.