Apr 24, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Màu Thu / Tùy Bút Trưa
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 04:25:21 PM, Jun 20, 2020 * Số lần xem: 451
Hình ảnh
#1
#2
#3

  

 

   
   
   Màu Thu


Trời như nhuốm màu Thu.  Mà chưa phải mùa Thu.  Chẳng qua là sương mù báo hiệu những ngày mưa giông bão...

Bởi bây giờ tháng Sáu - cái đòn gánh thời gian hai đầu là năm tháng!  Có thể gãy nửa chừng, có thể đi tới chốn.  Có thể là giai đoạn.  Có thể là hoang mang.  Có thể là ngổn ngang trăm ngàn tơ mối nhện...

Đêm qua ra bờ giếng thấy sao rơi, buồn buồn.  Sáng nay thấy mù sương, hứng sương từng giọt lệ...Sao con nhện buồn thế?  Nhện chờ giăng mối ai?  Thêm những chiếc lá bay, mùa Thu chưa phải vậy!  Tóc em dài ai chải?  Nói đi em, đi em!

Tôi thức trọn một đêm, sáng ra nhìn thời tiết...Tóc em hoài xanh biếc, lá vàng tại lá vàng!  Lòng tôi vẫn rộn ràng thuở nào mùa Xuân mới đã xa rồi vời vợi, sẽ vẫn là Xuân mới tôi chờ có được đâu?  Lòng ao nông hay sâu?  Không đo tôi không rõ.  Nhưng lòng giếng mờ tỏ những đốm sao chợt sa...

Chưa bao giờ em la "Thơ anh sao kỳ cục".  Em cho tôi hạnh phúc, những bài thơ cô liêu! Em cho tôi tình yêu giãi bày không cần thiết!  Hôn bàn tay em thiệt, một lần tưởng như mơ...

Em đi qua chuyến đò ngang con sông tháng Sáu...rồi người ta sẽ giấu em trọn đời của anh!

Con sông nào cũng xanh.
Phù sa nào cũng đỏ.
Hết gọi em là Nhỏ, đời thơ không lớn khôn!

Lát nữa chắc nắng giòn, ngọn dừa thương em lắm!  Cầm tay em muốn cắn mà thôi đành Thiên Thu!

Trần Vấn Lệ



       

        Tùy Bút Trưa


Gió lặng, dòng sông lặng lẽ trôi, thản nhiên mây cứ đứng trên đồi, hình như mây có đang nhìn xuống những con bướm vàng bay có đôi?

Ờ lạ, tại sao không bướm đỏ, bướm xanh, bướm trắng, bướm muôn màu?  Chỉ hoa là có muôn màu sắc, hoa chắc giống người có trước, sau?

Nếu mây mà cũng bay như bướm, có lẽ trưa Hè không lặng im?  Gió sẽ rung rinh đưòng ngõ trúc, giỡn đùa đây đó những con chim?

Chim xanh, chim đỏ, chim xam xám cũng mất đâu rồi trưa bao la...Gió lặng buồn sâu con mắt nhớ, hình như xa lắm nước non nhà?

Trưa Hè ở Mỹ không ve gọi, cũng chẳng nghe gà gáy buổi trưa, chỉ có đồng hoa là nở rực, nhớ màu nắng cũ rất là xưa...

Màu nắng ngày xưa trắng áo dài từng hàng con gái áo bay bay...Tự dưng tôi nhớ cây khuynh diệp giăng nhớ nhung từng mỗi nhánh cây...

Tự dưng tôi nhớ trường xưa quá, trưa thẳm hành lang thẳm thẳm buồn, cô giáo ra hiên nhìn nắng rụng bên thềm mấy giọt nắng vuơng vuơng...


Trần Vấn Lệ




 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.