Apr 25, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Tân Thanh Thời Cổ Tích / Bài Thơ Hư Cấu
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 10:35:53 AM, Sep 03, 2018 * Số lần xem: 776
Hình ảnh
#1


           


Tân Thanh Thời Cổ Tích


Cây trụ điện không đi...mà ngày mới cứ tới, những con nhện chới với kéo tơ trong gió đùa...

Tơ đứt từng đường tơ, nhện kéo đường tơ khác...và,  gió hình như đang giạt đám mây thưa cuối trời?

Ngày đầu tuần chắc vui?  Vài bóng người qua ngõ. Có người mặc áo gió, họ bọc gió đi đâu?

Tôi nghĩ tới mùa Thu sắp trùm cây trụ điện...Tôi nghĩ tới tổ yến trên vách núi Phú Yên...

...Nghĩ tới ai làm duyên, má hồng làm thêm nhớ cây đa vàng cổ độ, Quê Hương quán dọc đường...

Một chút gì dễ thương, chắc là thơ sắp hiện với áo dài lưu luyến em về con ngõ trưa...

*
Sáng nay tôi làm thơ bởi vì em muốn thấy cái dòng thơ tôi chảy nó mù khơi thế nào...

Sáng không thốt tiếng chào Good Morning thường bữa như lòng tôi đã hứa...Sao sáng nay tôi quên?

Nối tiếp vận là Em cho câu thơ vừa viết, cho bài thơ ngũ tuyệt, một chữ Em thôi nha?

Một ngày mới đang qua...
Dấu chân ngà để lại
Tự hỏi sao con gái hay để con trai buồn?
...bởi khi lìa ngó ý, tơ lòng cứ còn vương...(*)

Thơ đó, thơ Đoạn Trường, Tân Thanh thời Cổ Tích...

Trần Vấn Lệ

(*) Thơ Nguyễn Du:
Tiếc thay chút nghĩa cũ càng, dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng!



Bài Thơ Hư Cấu

Sáu giờ chiều hết nắng...lại sắp sửa đổi giờ!  Bật đèn lên làm thơ, người nửa mơ nửa tỉnh!

Còn mùa Hè, chưa lạnh nhưng đã gió hiu hiu. Vài chiếc lá đăm chiêu sẽ bay vèo mai mốt?

Thơ...bắt đầu ngộp ngộp. Nàng Thơ bắt đầu buồn?  Đó, cái ngọn cái nguồn của...trường thơ hư cấu?

Người làm thơ ở đậu, làm thơ là làm chơi...mà giả buồn làm vui, vẫn nghĩ mình có tội!

Ai làm thơ xin lỗi cõi đời đâu, bao giờ?  Mình nửa tỉnh nửa mơ...làm thơ như thế đó!

*
Sáu giờ chiều, ngang ngõ, xe chạy đã bớt dần.  Mình vẫn ngó xa xăm, chờ mong ai chi nhỉ?

Ánh đèn vàng chung thủy với cái màu hoàng hôn...thế mà cũng hoảng hồn "lạc hà dữ cô vụ...".

Nghĩ phận người lữ thứ cũng lẻ loi như cò...dù chung một chuyến đò, cô đơn từng mỗi khách!

Bài thơ chưa chấm hết, bỗng muốn dừng giữa chừng, nói nhỏ nhẹ với lòng: Thơ làm chơi, thôi đủ!

Hôn nàng Thơ, đi ngủ.  Mới mà...ngày nửa đêm!  Phải chi thơ là em, anh hôn em thắm thiết...

Trần Vấn Lệ


 

 



Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.