Hôm Nay Tin Thời Tiết


Hôm nay, tin thời tiết, vẫn thêm ngày nóng thiệt, nhưng mặt trời không tròn...vì có chút mây vương!

Ngày Thứ Bảy dễ thương!  Hãy tin là đúng thế...ít ra mình có thể / đi chơi thăm bạn bè.  Nói, một mình, mình nghe / chắc không ai chờ đợi?

Đường đi nào cũng tới...mà không đi...không sao!  Nên ngọn bút lại trào, bài thơ mới lại có!  Coi như hoa đang nở!  Hoa lòng nở vì em!

Đó, một câu viết riêng cho bài thơ...có nghĩa, vì em là Yêu Quý, vì em mãi là Thơ!  Rồi...anh lại như mơ / một-ngày-Xuân-thắm-thiết.  Có, không, không cần biết, có em là đủ...rồi!

*

Thơ đi không khứ hồi.  Bao nhiêu thơ tôi gửi.  Bạn bè không ai nói...chắc không tới mắt ai?  Bấm delete là bay...khép từng ngày cánh cửa (dù bầu trời cứ mở / mà thời gian của mình...là Im Lặng, Làm Thinh, là Chữ Tình Mây Khói...).

Em, một mình em nói:  Em Chờ Anh Mỗi Ngày...

Một chút mưa bóng mây. Một chút mưa bóng mây.  Ước chi hôm nay vậy...và đêm trăng, chiếu trải, trăng khuyết trăng lại đầy!

Tin Thời Tiết hay hay / giống như trang tiểu thuyết.  Tôi nhủ thầm, nhủ miết / khi mình nghĩ tới ai, lòng mình trải ra đây, chữ mình thơm như gió, lòng bao la hoa nở, tình bao la em ơi!

*

Có một chút mây trời / đang bay ngoài cửa sổ...
Hai con hummingbirds nữa / đang xoáy cánh trong vườn...
Ôi người tôi nhớ thương, đọc bài thơ này nhé!


Trần Vấn Lệ


Art100x150

  Trời Vẫn Nắng Không Mưa



Gió thổi.  Cây rùng mình.  Rụng, nắng ôi là nắng!

Đó, trưa Hè thầm lặng.  Trời vẫn nắng, không mưa...Thỉnh thoảng chim bâng quơ, hót, não nùng, bay vút...Nắng như núi cao ngút / trút xuống đời lửa bom.  Những trái táo chín hườm / làm nhớ ghê má bé - cô bé từng e lệ / đứng bên thềm ngóng mưa...

Đó, như chuyện ngày xưa / bỗng về bay tóc gió, đôi vai gầy guộc nhỏ, tóc trùm xanh thời gian...Em à, anh miên man / nhớ em mười sáu tuổi, nhớ em tóc như suối / có tên là Đa Nhim, có tên giống giống em, giống như một loài chim / đậu trên cành nhãn hót...Chim thì thích trái ngọt, anh thì thích trái tim...của em không biết hỏi..."tại sao không chờ đợi / em một ngày tái sinh?".

Gió thổi.  Cây rùng mình.  Chao ôi câu thơ lạ / buồn hiu như chiếc lá...lá sen hồ Tánh Linh!  Em chắc cũng rùng mình...nếu bài thơ này đến / làm rối tơ nhền nhện, làm nắng trưa long lanh?  Làm em...chút nhớ anh, chút thôi nhiều biết mấy!

Ly cà phê đá khuấy / nắng dậy thì...Em mô?  Em đã qua bên bờ / con sông Hương bát ngát? Em đang đi chơi thác, thác Cam Ly nắng reo?  Hay em đang trên đèo / Mẹ Bồng Con à ạ? Em đang giống như Má / trưa Hè, võng, à ơi...

Vậy mà người bỏ tôi / để gió về lá rụng!

*

Ly cà phê đá nóng / khi đá tan mặt trời...Anh thấy có mây trôi / trong ly cà phê đá...anh thấy màu hồng má / của em...có đồng xu!  Ôi, anh thấy Thiên Thu / con chim trời mỏi cánh / bay mòn khu rừng lạnh / hiu quạnh chiều Liên Khương!  Có phải dốc Prenn, em dừng xe, chải tóc?

Ờ nhỉ nếu em khóc, bây giờ...mưa bóng mây!

Trần Vấn Lệ