Apr 26, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Chuyện Thời Gian/ Vang Bóng Một Thời / Một Bài Thơ Của Lệ
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 11:55:20 PM, Jun 24, 2018 * Số lần xem: 601
Hình ảnh
#1

 


                                

 

  Chuyện Thời Gian

Hôm nay, Sinh Nhật người con gái
Tôi nhớ từ khi nàng mười lăm
Tôi nhớ từ khi nàng tóc ngắn
Rồi dài như liễu rũ bên sông...

Tôi nhớ mà không có tặng quà
Bởi nơi tôi nhớ, ngõ đi qua
Bởi hai người chỉ mình tôi nhớ
Một mình tôi buồn đi ngắm hoa...

Nàng không biết tôi tương tư nàng
Thơ tình tôi chép dẫu ngàn trang
Nàng đâu có thấy mà yêu quý
Mà đáp lại lời tôi mến thương...

Rồi năm mười bảy, nàng đâu mất
Rồi chiến tranh tàn dây kẽm giăng
Kẻ Bắc người Nam nhìn lấm lét
Sơn hà thống nhất vẫn ly tan...

Hôm nay Sinh Nhật người tôi nhớ
Nhắc lại cho lòng tuổi rất xưa
Nhắc lại hàng năm cho nhớ tiếp
Quê người tôi được sống trong mơ!

Có khi nào đó người ta nhớ
Đường đạn xé lòng những bóng đêm
Đường của sao rơi trên biển lớn
Đường đi lưng cá chạm lưng thuyền...

Coi như mất hút người yêu quý
Thì lấy ngày sinh, nhớ để dành
Đà Lạt nhớ ơi ngày mãi mãi
Phấn thông vàng mượt lá thông xanh!

*
Bài thơ Sinh Nhật, tôi làm thế
Từ tuổi Xuân xanh tới tuổi tàn
Tới lúc tim khô lòng dạ héo
Bút cùn mực cạn...tại thời gian...

Trần Vấn Lệ


Image result for trang hinh dong images

  Vang Bóng Một Thời

Nàng giương cái dù đỏ
che mưa chậu cúc vàng
mặc mưa ướt tóc nàng
còn hơn là ướt mắt...

Nàng vào mái hiên núp
nhìn mưa và nhìn hoa
mưa trong trời bao la
mưa trong hồn bát ngát...

Nàng cất nhẹ tiếng hát
Tình Xa ôi Tình Xa
rồi hai mắt nàng nhòa
mưa hành lang ai biết?

Gió mùa Thu lạnh thiệt!
Ai cấm nàng khóc đâu?
Người đi đã Thiên Thu
Hoa cúc vàng cứ nở!

Nàng đứng hoài chỗ đó
nhìn mưa gió hành lang
mười năm đã mười năm
nàng vân vê tà áo...

Mưa nặng hạt rào rạo
Cái dù đỏ gió nghiêng
Hoa cúc vàng cười duyên
rồi bắt đầu tơi tả...

Chuyện gì cũng chuyện lạ
tôi để vào thơ tôi
để tôi nhớ một thời
cái bóng vang mưa gió...

Mắt nàng từng giọt nhỏ
mưa trong lòng tôi sao?
Mưa trong lòng, ôi chao
vườn cau không thấy Ngoại...

Tất cả rồi mãi mãi
còn đóa hoa phù dung
nghĩ em đã sang sông
giương cái dù màu đỏ...

Trần Vấn Lệ


Image result for trang hinh dong images

  Một Bài Thơ Của Lệ

Tôi nhớ Thầy Mãn Giác...mới đó, bao nhiêu năm?  Hồi nao tôi ở gần / thì Thầy đi chùa Núi.  Tôi nhớ câu tôi hỏi:  chừng nao Thầy trở về?  Thầy Phước Toàn im khe, quay lưng vào phương trượng.  Los Angeles quá lớn / vẫn nhỏ hơn cái lồng / nhốt biết bao tấm lòng / nhốt biết bao không khí!  Tôi vuốt dài sợi chỉ / cứ tưởng vuốt thời gian / chợt thấy cây nhang tàn / chợt tôi rơi nước mắt!

Thầy Chùa cũng chạy giặc!  Thầy Giáo đi lang thang!  Nhớ quá Bùi Thị Xuân, nhớ quá Adran...trường nào ngói cũng đỏ, chừ cờ đỏ che mưa...tay ngà nào che nắng?  Tôi nhớ học trò lắm.  Thầy nói: "Nhớ Chùa Xưa!".  Thầy Mãn Giác có một câu rất thơ:  "Mái Chùa che chở hồn Dân Tộc".  Thầy đã làm tôi khóc / ngày Thầy về phương Tây...Thầy nằm xuôi đôi tay...Thầy nhắm nghiền đôi mắt.  Trên đầu Thầy là Phật.  Trong phòng Thầy khói nhang...

Mới đó bao nhiêu năm?
Mới đó...là ngàn năm!
Không gì không xa xăm / dẫu đó là đuôi mắt!
Không gì không bằn bặt / khi chiếc thuyền nhổ neo!

Thầy Mãn Giác đăm chiêu khi nhắc về quá khứ, nhắc lại thời còn nhỏ / tu ở chùa Huyền Không.  Thầy cũng nhắc con sông / Hương Giang nước xanh biếc / soi bóng người biền biệt / mười bảy tuổi, của tôi...Rồi Thầy nhìn xa xôi.  Bây giờ...trên bức ảnh:  hai con mắt hiu quạnh / một Quê Hương xa mờ...

Tôi đọc khẽ câu thơ "Mái Chùa che chở hồn Dân Tộc".  Tôi dừng lại một phút làm tiếp câu tiếp theo "Chuông mõ ngân nga tiếng thở dài...".

Tôi dừng lại một phút làm tiếp câu tiếp theo "Chuông mõ ngân nga tiếng thở dài...".  Bạn đọc nhé, đây bài - một bài thơ của Lệ!

Trần Vấn Lệ
Image result for trang hinh dong images

           
 


 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.