Apr 22, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Bao Giờ Dân Nước Việt Có Nụ Cười Trên Môi / Không Bỗng Dưng
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 01:39:49 AM, Jun 10, 2018 * Số lần xem: 669

 

 

See the source image

   

 Bao Giờ Dân Nước Việt Có Nụ Cười Trên Môi

Không ai ngờ thằng bé / mới lên mười tuổi thôi / mà biết nói...nghẹn lời:  "Trời ơi Trời mất nước!".  Nó nói rồi nó khóc, nghĩa là nó không cười.  Nghĩa là nó...nghẹn lời:  "Ba Đặc Khu sắp mở...để có tiền trả nợ / xây Biệt Phủ, Trời ơi!".

Ba nó đổ mồ hôi / cả ngày đi làm mướn.  Mẹ nó được sung sướng / làm oshin cho chồng.  Nó khóc thiệt hay không?  Hứng đi kìa, nước mắt!  Hứng đi kìa, Tổ Quốc...Minh Châu cõi Trời Nam!

Bài thơ đầy dấu than / bẻ thẳng từ dấu hỏi.  Bạn ơi bạn đừng đợi / tôi nói nó con ai.  Thằng bé là Tương Lai / mà Bây Giờ thấy muộn / mà bây giờ hết muốn / mình lớn lên làm người.  Bạn ơi, bạn đâu rồi?  Bạn đi vào sòng bạc?  Rồi bạn sẽ chết nát...như Du Khách Việt Nam...đang hai con ma hoang / ở Casino Circus Circus? Ở Las Vegas?  Ở cái nước US? Ở cái nước mỹ miều / cả thế giới đều yêu / bởi vì nó Độc Lập / bởi vì nó Hạnh Phúc / bởi vì nó Tự Do!

Ôi tôi đang làm thơ / hay tôi đang làm giặc?  Tôi đi sao chưa thoát / Tình Tôi Yêu Quê Hương?  Ôi Quê Hương Quê Hương / Bộ Xương Hình Chữ S / tiền nhân tôi đã chết / tới tôi...thằng tàn binh!

*
Tôi nhìn tôi, thấy mình / thật thua xa thằng bé.  Nó còn nhỏ tuổi thế / mà ý thức phận người / mà thấy như lạc loài / trong đời đầy Biệt Phủ.  Mẹ Cha nó lam lũ / đóng thuế tròn phận dân!  Chỉ có nước Việt Nam / quan chức thành Ông Địa / sống không cần đếm xỉa / đến đau khổ của dân.  Những ngôi nhà thênh thang / những xe hơi láng bóng /  những chân dài thiệt nóng / những Đặc Khu Đặc Khu... Chín chín năm Thiên Thu / hai chữ chỉ một nghĩa.  Dân biểu tình mặc kệ...ai biểu bây làm dân?

...nếu mà tôi được nâng / thằng bé lên tới trán / tôi nhủ lòng tôi "gắng / nâng cháu lên trên  đầu!".   Chín chín năm Thiên Thu!  Một ngày cũng Vĩnh Biệt!  Bao giờ dân nước Việt / có nụ cười trên môi?

Trần Vấn Lệ




  Không Bỗng Dưng

không bỗng dưng mà nhìn dòng nước chảy
không bỗng dưng mà nhìn nước triều lên
chim bìm bịp kêu đâu, tìm chẳng thấy
bỗng dưng buồn - một nỗi buồn không tên!

chim bìm bịp vì sao kêu khi nước thủy triều?
rặng bần dọc bờ sông vì sao mà liêu xiêu?
gió hoàng hôn khi ngày tắt nắng
ai có người yêu mà không nhớ người yêu?

nhớ thì lấy khăn điều quấn cổ
giả đò làm quân tử được không?
thời buổi nay biết ai bày tỏ
tấm lòng xưa cổ tích muôn trùng!

em là con chim xanh vừa bay ngang vườn
cái bầu cau đang ra trái non
còn Ngoại nhỉ, mình theo, lững thững
sau mái tóc Bà bạc trắng khói sương...

Nhớ quá đi khói lam chiều tím
Nhớ nước mình có luật Đặc Khu
chín chín năm sau, ba đời, ba thế hệ
cuộc biển dâu, thương quá Nguyễn Du! (*)

cõi người ta mờ mờ mịt mịt
cõi người ta...con nít cũng buồn
huống gì tôi đang nhìn nước chảy
nghe bìm bịp kêu...đau đớn, hoàng hôn!

Trần Vấn Lệ 


(*) Thơ Nguyễn Du:

Trải qua một cuộc biển dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng!




 

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.