Còn Ba Tuần Nữa

Còn ba tuần nữa...là Tết, em ơi!

Đào nở hết rồi, Đà Lạt sao nhỉ?  Anh, lòng chung thủy mà sao em buồn?  Hoa đào em thương, còn anh, em ghét?

Năm nay buồn thiệt, nhuận chi cho dài?  

Mới tháng Mười Hai, hoa đào đã nở!  Năm mới...bỡ ngỡ...Năm mới, hoa mai vì ai vì ai vàng như trăng sáng...thì mình lãng mạn đi nhặt trăng, nha!

Anh nói rồi mà:  Em Hoa Bất Tử!  Immortel, đó...không bao giờ tàn!  Tôi chỉ yêu nàng!  TchyA (*) nói và người ta hỏi:  "Nàng đó là ai?"

TchyA bay về trời Đâu Suất.  Ở đâu xứ Phật, em, kìa từ bi.  Gặp em mấy khi trên đời đâu nhỉ...Em có nghĩ vậy...thì đừng ghét anh!

*

Đà Lạt mình xanh, màu xanh của núi.  Đà Lạt chìm nổi ôi sương mù xưa!   Năm nay hoa mơ vàng mờ con mắt!  Hoa mai hay mật rót vào môi em?  Anh hỏi chim xanh, chim xanh mắc cỡ.  Anh hỏi em nhớ không nụ hôn đầu,  hoa cẩm tú cầu, mười lăm em hái, một thời con gái em biết làm duyên!

Hồi đó em hiền như triền con dốc...Khi không em khóc:  Hết ghét anh rồi...

...mà mình xa xôi, đầu trời cuối biển!  Đà Lạt xao xuyến, năm nhuận, năm nay, hoa đào gió bay.  Hoa đào gió bay...

*

Em ơi bàn tay của em năm ngón!  Anh nói có muộn?  Thương em vô cùng!  Anh nói như khùng - thương em điên dại.  Bàn tay con gái, ngón nào cũng thơm...Bàn tay dễ thương đẹp như tháp bút.  Tết này anh chúc:  Em Vẫn Ngày Xưa...

Em hiền hậu đưa bàn tay năm ngón.  Dĩ nhiên anh chọn ngón nào nhẫn trao...

Ngàn năm qua mau.  Mình đi bước chậm.  Cuối đường xa lắm, bắt đầu mùa Xuân, bắt đầu là trăng nhuộm vàng mai nở...Biết thương là nhớ vì em Quê Hương!  Anh ngó đại dương mà rơi nước mắt. Em, anh, xa thật, Trời ơi Trời ơi!

*

Ba tuần nữa thôi...anh về có kịp?  Nhìn em tiền kiếp...Quê Hương Quê Hương!

Trần Vấn Lệ


(*) TchyA là bút hiệu của nhà văn Đái Đức Tuấn.  Ông cũng có làm thơ.  Ông có bốn câu tuyệt tác:  "Em đi từ đó phòng anh vắng / Bút rỉ hồn tan sách bụi nhàu / Mực bỗng khô khan tim bỗng héo / Can tràng bỗng rạn vết thương đau".  Ông có người yêu tên là Alice.  Bút hiệu của ông, có người đoán là Tôi Chỉ Yêu Alice; cũng có người gặp ông trơ trọi rồi nghĩ rằng ông muốn xác định Tôi Chẳng Hề Yêu Ai.  Ông sống rất kín tiếng, ông mất mộ nằm ở đâu không ai biết.  Quê ông Thanh Hóa, ông di cư vào Sài Gòn sau tháng 7 - 1954... Ông chuyên viết Tiểu thuyết đường rừng...hay hơn Lan Khai.


  Em Mãi Mãi Con Gái Mãi Mãi Là Vầng Trăng


Năm Con Gà, năm nhuận, đào nở sớm tự nhiên!
Giống như em có duyên...Đà Lạt nhờ em...Đẹp!

Anh chúc em Ngày Tết vui nha vui thật vui
Anh biết em có người yêu em yêu mãi mãi

Em mãi mãi con gái mãi mãi là vầng trăng
soi sáng cõi thế gian, mượt mà tà áo lụa...

Em cũng là ngọn lửa sáng lên mỗi bình minh
Em làm chim trên cành hót lời chào ngày mới...

Năm nay Tết chưa tới mà đào đã nở rồi
Chắc chắn Tết vẫn tươi vì hoa đào còn nở...

Và em là nỗi nhớ của anh cuối trời xa!
Em ơi trời bao la, anh yêu em cũng thế...

Năm nhuận thì Tết trễ mà sẽ không trễ tràng
Anh hái nụ hoa vàng đền cho em sau Tết!

Hoa vàng nở mãi miết:  Trái Tim anh của em!
Mình sẽ lên Lâm Viên...hoa duyên em cài tóc!


Có thể là em khóc.  Hạnh Phúc:  trời mưa bay
Cảm ơn nhé năm nay hoa đào đang nở,  đó...

Trần Vấn Lệ