vọng âm


    1.
    đâu đó
    trong giấc mơ đỏng đảnh
    có tiếng thủy tinh vỡ giòn giã
    âm thanh sắc nhọn cắm vào nỗi buồn
    nỗi buồn đã âm thầm dịch chuyển
    theo một trật tự khác

    2.
    những bức tranh tường
    chếnh choáng một màu vang đỏ
    trên cành cây hoang tưởng
    giăng mắc tiếng ca não nề
    trong ám ảnh phù du

    3.
    ráng chiều rực rỡ
    rướn cong
    bờ dốc đứng
    chặn đường về
    một mùa hoa oải hương

    4.
    đêm vô tình
    trôi trên một dòng sông đen
    bình minh bất ngờ
    đón dòng dung nham tuôn trào từ nỗi nhớ
    của đóa hoa tình phai

    5.
    ngày ta về với biển
    những con sóng lừng lững
    xô nghiêng đại dương
    sự cuồng nộ vỡ ra thành tiếng khóc
    bờ cát quặn đau
    con còng gió không còn nơi ẩn náu

    NP phan


See the source image

    biến khúc tiêu cầm

    rồi cũng đến cái ngày ta gác kiếm
    muốn học đòi theo gã Lệnh Hồ
    tiêu cầm nọ tha hồ mà tung tẩy
    ở trong lòng chỉ có mỗi Thánh Cô

    mà nghĩ lại: cầm thì ta chẳng thạo
    tiêu thì em chưa đụng tới bao giờ
    khúc tiếu ngạo thôi đành đợi đó
    quanh quẩn chỉ còn dăm bảy vần thơ

    ta chẳng thể học đòi Trương Vô Kỵ
    mãi đắm chìm trong đôi mắt mỹ nhân
    bao bí kiếp cũng đành xếp xó
    minh chủ võ lâm gã cũng chẳng cần

    ta không thể nào đêm đêm ngước mặt
    sao ở trên trời không dễ đếm đâu
    nhịp tim ta, ta còn không đếm được
    đếm làm sao triệu triệu tinh cầu

    ta chỉ muốn nhẹ nhàng buông bỏ
    mặc kệ thế gian mắt trắng môi chì
    chén rượu này rồi thêm chén nữa
    mỗi chén là mỗi cuộc thiên di

    thì thôi vậy, cuộc đời vẫn thế
    một sáng mai hồng tiếp nối một hoàng hôn
    mưa rồi nắng, đất với trời vẫn thế
    đâu phải mình ta giữa cõi vô thường

    NP phan



See the source image
 
   mộ khúc

    1.
    treo giấc ngủ lên trên cành đêm
    thêm chiếc khăn choàng đen
    ngày dịu dàng lên tiếng

    2.
    vo tròn tiếng cười
    ném vào giữa lằn ranh sinh tử
    sững sờ giọng hát thoát thai

    3.
    đóa hồng bị bỏ quên
    đỏ thẫm một màu buồn
    rưng rức khóc trong đêm nguyệt thực

    4.
    bóng râm của hiện tại
    đã che mất lối đi về của giấc mơ
    như một minh chứng của sự xâm lăng

    5.
    cơn bão đã tàn
    cuộc vui khởi sự
    nước mắt của sự lặng im đòi trả giá

    6.
    uốn cong niềm vui làm cung
    lấy nỗi buồn làm tên
    tôi nhắm vào đích của cuộc hành trình

    7.
    đã từ lâu
    con sơn ca không còn hót nữa
    bởi tiếng đồng vọng của suối nguồn đã tắt

    8.
    những lằn roi định mệnh
    quất vào đám đông
    khi không còn một sự lựa chọn nào khác

    9.
    khúc bi ca đã lặng
    nhưng lời ai oán vẫn còn vọng trong hư vô
    đợi ngày tiễn biệt

    10.
    chỉ còn lại sự đợi chờ
    khép nép bên niềm hy vọng mỏng manh
    trong một đêm bầu trời đầy sao

    NP phan