Đêm Bản Đôn

1.
Đêm Tây Nguyên Tây Nguyên
Gió đại ngàn rào rạt
Sâu thẳm giữa rừng thiêng
Tiếng mang vừa kịp tác.
  
Ầm ào Sêrêpôk
Uống nước nguồn sông cha*
Ngậm sửa bầu sông mẹ**
Ngược dòng thuở sinh ra.

Tưới xanh bao mùa rẩy
Nương đồi trẩy mùa hoa
Pơ lang tươi rực đỏ
Thấm duyên tình đôi ta?

Qua bao miền đất đỏ
Cầu treo nối đôi bờ
Bằng lăng vừa thay vỏ
Tiếng gà rừng lắc lơ.

Nơi cùng trời cuối đất
Lắm thác lại nhiều ghềnh
Nước tung trời thành khói
Mơ gặp làn suối tiên.

2.
Đêm Tây Nguyên Tây Nguyên
Bập bùng bên bếp lửa
Rộn ràng tiếng cồng chiêng
Mềm đôi tay em múa.

Ché rượu cần thơm ngát
Ngô khoai vùi lửa hồng
Bùi trong lời em hát
Rừng khuya bạt gió ngàn.

Reo vui cùng bến nước
Bản tình ca Ê Đê
Đi trên thuyền độc mộc
Thơm trắng đồi cà phê.

“Anh lên nương hái củi
Sao lại đi một minh?
Em cà chua chín mọng
Sao cũng đi một mình?”***

Em xinh như hoa nở
Giữa sắc thắm đại ngàn
Tôi ngỡ mình quên mất
Tiếng cười đêm bản Đôn.
      
Đắk Lắc, tháng 8/2017
Nguyễn An Bình


*Sông cha(đực): Krông Knô
**Sông mẹ(cái): Krông Ana
*** lời bài tình ca của người Ê Đê