Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (303)
 

Qua cầu

Quen nhau bằng những vần thơ
Dẫu chưa gặp mặt vẫn chờ vẫn trông
Ước ao có dịp tương phùng
Để ta mình được đi chung cây cầu
Gió bay xua hết nỗi sầu
Áo ta giữ lại bền màu thắm duyên…

TH


Qua Cầu

Từ độ trăng tan phủ bóng đời
Mang buồn trống vắng nẻo chơi vơi
Màu thu cứ mãi ôm hồn hận
Tức tưởi cuồng phong, cánh rã rời!

Đêm lạnh vo tròn bao nỗi nhớ
Dạ sầu vương vấn chuyện xa xăm
Thôi rồi một thuở xanh màu lá
Vàng võ từ đây dưới ánh tầng

Vai gầy, tim héo gánh lo toan
Đại lộ nào đâu, chỉ lối mòn
Khấp khểnh, gồ ghề, chân trĩu nặng
Dưới bầu chầm chậm kéo hoàng hôn

Bao lần cố vượt để sang sông
Một thoáng mà thôi, nước lại ròng
Dang dở ước mơ niềm vọng tưởng
Tím lòng lữ khách ngóng trời đông!...

Anh tập làm thơ để giải khuây
Vơi sầu cánh gãy một loài bay
Bởi không làm gió vào khung lộng
Thì cũng thay sương nhỏ tháng ngày…

Dưới vầng trăng sáng hồn yêu gặp
Anh cảm, anh thương một mảnh tình
Em quét lá vàng nơi góc quạnh
Còn anh đứt sợi, khát âm thanh

Anh cũng như em, cũng ước ao
Một ngày nào đó được cùng nhau
Bàn tay đan nắm qua cầu đá
Về đến vườn xanh uống rượu đào!...

NTS