Em về chốn cũ nhiều xa lạ
Nghe tim mình rướm máu thương đau
Anh ơi, hạnh phúc còn đâu nữa
Thực tế là em với nghẹn ngào
Anh đừng nhắc chuyện thề non hẹn biển
Em để tang một tình cảm qua đời
Câu thủy chung anh đổi bằng gian dối
Em bẽ bàng giọt nước mắt vừa rơi
Khi em đốt những thư tình anh gởi
Là lòng em đã cháy hết ước mơ
Anh đâu còn của riêng em nữa
Giữa đường đời anh ngoảnh mặt làm ngơ
Em lạc lõng giữa dòng sông trong phố
Anh nhấn chìm bao nỗi khổ đời em
Bờ vai sợi tóc buông hờn tủi
Nên kỷ niệm tràn theo bóng đêm
Chúng ta sống trên muôn ngàn vô lý
Đừng dối nhau mà che mặt làm người
Bởi quyền lực bạc tiền và tham vọng
Đủ giết người từ chót lưỡi đầu môi!
Trúc Thanh Tâm
( Châu Đốc )
****
Lửa Phù Đổng
Rượu chuối hột nhậu lai rai tình nghĩa
Mắm sống, cá linh thương lắm quê mình
Vui bên nhau quên một thời loạn lạc
Ác mộng hoài nên khó thấy bình minh!
Lẽ âm dương kiếp người đầy mầu nhiệm
Bức tranh đời kéo nét cọ viễn vông
Những nỗi đau làm trái tim rỉ máu
Cho Hồng Hà dậy sóng tới Cửu Long!
Người biết vinh khi đã từng chịu nhục
Hạnh phúc trong tay bị bán mua rồi
Nhìn bằng cấp mà tủi thân trí thức
Ta thấy mình sét đánh một lằn roi!
Nói yêu nước giữa làn tên mũi đạn
Nói đồng tâm nhưng chưa thấy đồng lòng
Hỡi, sức mạnh của Diên Hồng một thuở
Đánh giặc ngoài phải biết có giặc trong!
Thời đại bây giờ học cao, hiểu rộng
Sao cứ than đất nước thiếu nhân tài
Ta cân lại buồn vui và sinh tử
Mở ngân hàng đem danh vọng cho vay!
Hít không khí bị trúng nhầm gió độc
Người nói gì mà trời đất lên cơn
Men lối nhỏ thấy miền trăng cổ tích
Ninh Sóc sơn lửa Phù Đổng mãi còn!
Ba chín tuổi em, vòng quay chóng mặt
Sáu sáu tuổi ta, trải giấc mê dài
Cơn động đất cũng có ngày sẽ tới
Cánh chim bằng lựa chỗ đậu để bay!
Tháng 6. 2014
Trúc Thanh Tâm
( Châu Đốc )