Apr 19, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Tình Yêu Trôi / Trông Anh / Nhỏ Lòng
Nguyễn Thành Sáng * đăng lúc 02:36:49 PM, May 24, 2016 * Số lần xem: 1242
Hình ảnh
#1

Tình Yêu Trôi

Xuân, hạ, thu, đông, bốn cảnh mùa
Luân chuyền, chuyển mãi tự ngàn xưa
Qua theo ngày tháng bao thay đổi
Phủ sắc trần gian chẳng đợi chờ!

Tình yêu! Lẽ sống của con người
Mấy độ theo thời cũng thế thôi
Lúc ấm nồng nàn, khi ảm đạm
Rồi buồn lặng lẽ nỗi chơi vơi

Hôm nào lóng lánh dưới trăng xanh
E ấp cuốn mình bên gối anh
Em nhớ, em yêu, anh có hiểu?
Vắng ai khắc khoải mỗi đêm canh

Những chiều quạnh quẽ nhìn thu chết
Vọng hướng chân trời dõi bóng ai
Ngắm ánh hoàng hôn dần đổ xuống
Nỗi niềm thương nhớ! Gió heo may!...

Thế mà bỗng chốc rồi thay đổi
Mộng kết tơ tình lại đứt dây
Một thoáng thổi qua cơn gió nhẹ
Cũng làm nhăn nhúm cánh hoa lay

Em kéo vầng mây để phủ tôi
Cho từng sương nước phải ngừng trôi
Dưới trời oi bức ngàn cơn nóng
Một chút tan dần, nước bốc hơi

Tôi níu trăng vàng tỏa sáng ai
Em lơ, em đẩy ánh trôi bay
Quay về hướng tối, hờn than thở
Đen kịt thế nầy! Sao ở đây!...

Giữa ấm xuân về lại réo thu
Để tình thơ mộng gói sầu ưu
Cho đường rẽ lối từ hôm ấy
Hai chữ yêu nhiều biến viễn du

Chao ôi! Đẹp lắm biết bao nhiêu
Đâu nỡ giăng tơ lại nhổ cành
Chiếc bóng thời gian luôn chuyển hóa
Trăng vàng mới ló, sớm tàn canh…

Đêm đen có kẻ đứng bên đồi
Dõi mắt đưa về tận chốn khơi
Một áng mây mờ đang lững thững
Từng cơn gió đến thổi dần trôi!

Nguyễn Thành Sáng



Trông Anh

Từng hồi gió thoảng lay cành lá
Khuya vắng cô đơn tối mịt mùng
Lặng lẽ thức thao tình mộng tưởng
Nghe lòng vương vấn chuyện tình chung!

Em lạnh, em trông anh có hiểu
Tơ lòng đã kết được bao nhiêu
Niềm thương, nỗi nhớ đong đầy quá
Để lắm thu bay dưới ráng chiều

Chiếc bóng khuya nay em đợi ai
Từ nơi xa tít cuối chân mây
Trăng thơ gói trọn, hồn thương gửi
Giờ vắng, phương nầy dạ lắt lay

Gió ơi! Đừng thổi! Buốt lòng ta
Tình ngỡ thấy gần nhưng quá xa
Đôi nhịp tim yêu hòa một ánh
Mà đời hai ngả, biến mơ hoa!

Những khi không gặp thấy chơi vơi
Khắc khoải nhớ ai dạ thấy sầu
Một chuỗi thu hồn nơi chốn lặng
Âm thầm lá rủ dưới mưa ngâu

Giờ nầy chốn ấy, mảnh xa xôi
Thả giấc êm đềm bên gối thơ
Có biết nơi đây em thức đợi
Hồn lang mộng ái tự bao giờ

Dẫu biết đường dài, ta kết ước
Mà sao vẫn mãi giá hồn em
Cho luôn dõi mắt về xa vợi
Và áng mây buồn phủ bóng đêm!

Nguyễn Thành Sáng



Nhỏ Lòng

Ra đi để lại mối tơ vương
Vò võ năm canh khóc đoạn trường
Gió mộng ưu buồn xuôi đổi hướng
Trăng tình thảm đạm ngược quay phương
Cô đơn lặng lẽ trôi dòng tưởng
Quạnh quẽ âm thầm nhỏ lệ thương
Tan tác trưa hè, rơi đoá phượng
Đêm tàn lạnh lẽo, giọt sương buông!

Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.