Apr 19, 2024

Thơ mới hiện đại VN

Thơ QUANG HY
Quang Hy * đăng lúc 10:50:18 AM, Apr 01, 2009 * Số lần xem: 2217
Hình ảnh
#1

Chia Tay Nơi Phi Trường

Mắt em trong tối nhạt nhòa .
Gió đêm xao động như hoà nỗi đau .
Phi truờng chìm nặng nỗi sầu .
Anh về bên ấy nghe xao xuyến lòng .
Vẫy tay nhưng mắt hoen tròng .
Bước thêm một bước thấy lòng thêm đau .
Dáng em nghiêng nhẹ cúi đầu .
Như vương hờn tủi như sầu chút duyên .

Quang Hy
2001


Đi Karaoke Nghe Đêm Trường Sơn Nhớ bác

Đi karaoke với đám bạn bè.
Trong lần về Sài Gòn lúc cuối thu.
Tiếng ai đó ngân lên bài nhạc cũ.
Giọng bình thường vì tuổi quá năm mươi.
Nhưng giọng kia so hơn hẳn với lời.
Nó biểu hiện sự tầm thường khôn xiết.
Tôi không giận hay hờn gì bạn hết.
Chỉ buồn cho tủi nhục kiếp người ta.
Nếu sống hèn xin đừng có sinh ra.
Làm tủi nhục đến tổ tiên giòng giống.
Đã đành rằng vì miếng cơm cuộc sống.
Phải theo thời nương gió để ngoi lên.
Nhưng xin dành một chút cho bạn hiền.
Đừng dìm bạn vào những điều giả dối.
Nếu cam tâm sống một đời tăm tối.
Xin giữ lại những gì còn sáng ở trong tim.

Quang Hy

Uống Rượu Trong Đêm

Đêm nay uống rượu dưới ngân hà
Quê người đất khách chỉ mình ta
Men rượu đắng cay như hận nước
Bao giờ tổ quốc hết phong ba

Sẽ có một ngày khải hoàn ca
Đất nước thanh bình ngập sắc hoa
Men rượu sẽ ngon hơn mật ngọt
Ta lại cùng nhau ngắm ngân hà

Quang Hy - 2004


 




 

 


Khóc Mẹ
 

Có nỗi đau nào hơn thế này.
Ngoài kia trời lạnh gío đông bay.
......
Mẹ đi mãi mãi không về nữa.
Thôi hết còn đâu lúc sum vầy.
Không nỗi buồn nào như thế này
Âm dương cách biệt kể từ đây.
Mẹ về với Phật vui cực lạc.
Riêng con vẫn thấy xót lắm thay.


Khóc Bạn  

Như thế cũng xong một kiếp người.
Bôn ba xuôi ngược đã mòn hơi.
Tay trắng ngày xưa, giờ tay trắng.
Đa tài mệnh bạc khổ cả đời.

Còn nhớ hôm nào anh đến tôi.
Hai đứa cùng nhau nói chuyện đời.
Rượu uống bao nhiêu cho hết khát.
Đêm ngắn tình dài khó cạn lời.

Thế rồi ngày tháng cứ dần trôi.
Hai đứa hai bang khác phương trời.
Thư từ không thấy nhà chẳng biết.
Vẫn nghĩ có ngày gặp lại thôi.

Mới đó mà hơn bốn năm rồi.
Hôm qua có khách đến nhà chơi.
Kể nghe câu chuyện buồn thê thảm.
Về một nhà thơ mới qua đời.

Đất như sụp đổ bạn tôi ơi.
Nhà thơ bạc mệnh mới qua đời.
Lại chính là anh người tôi mến.
Thật quá bất công hỡi đất trời.

Nhìn dòng thơ cũ luống ngậm ngùi.
Tử sinh hai cõi cách đôi nơi.
Chát đắng trên môi tuôn dòng lệ.
Thôi thế là thôi một đời người.


Khóc Người Tình

Cánh én cô đơn nửa cuộc đời .
Một lần gãy cánh hỡi tình ơi .
Dấu mãi nỗi đau vào cõi nhớ .
Hồn chết sau lưng những nụ cười .

Ngày tháng buồn trôi trong dĩ vãng .
Mộng đẹp mỏng manh đã vội tàn..
Đời hẳn chìm dần trong tàn tạ.
Với nỗi xót xa mất thiên đàng.

Định mệnh mang ai đến với đời .
Nàng là hạnh phúc của đời tôi .
Quên hết nỗi đau trong qúa khứ .
Đời anh sẽ đẹp bởi em thôi .

Không giàu và cũng chẳng cao sang .
Bên em cuộc sống vẫn huy hoàng .
Em ơi anh muốn nhiều kiếp nữa .
Mãi được yên vui ở bên nàng .

Em ốm đi qua mấy tháng rồi .
Đời ta đang đẹp bỗng chơi vơi .
Phải chăng định mệnh đang ghen tức.
Chúa ơi xin Chúa giúp em tôi .

Đã mấy ngày rồi ai lang thang .
Giáo đường sao luôn thấy bóng chàng ?
Ta ngỡ đang đông trong mùa hạ .
Sợi chỉ đong đưa trước kéo vàng .

Nước mắt ai rơi xuống cuộc đời .
Gẫy thêm cánh nữa giữa trùng khơi .
Rơi rơi rơi mãi vào vực thẳm .
Vĩnh biệt ngàn thu đoá hoa trời .

Quang Hy

Biển Berkeley Một Chiều Đông

Mây đen lớp lớp trùng trùng.
Sóng xô rung động cả vùng không gian.
Gió gào như khóc như than.
Biển trời mây gió mênh mang nỗi sầu.
Hải âu trên sóng về đâu.
Xa xa mờ ảo bóng cầu Kim Môn.
Bên kia vịnh Cựu Kim Sơn.
Trời chiều lòng khách cố chôn nỗi buồn.

Quang Hy 2-2009


Khoảng Cách Của Trái Tim

Anh đứng bên đây cầu
Bên kia nhà em đó
Nhớ làm chi cho lòng khốn khó
Yêu làm gi` cho đời đau khổ
Con rạch ngang trong khu ruộng vắng tanh
Như cố ngăn một hy vọng mong manh
Nước mờ nước đục
Bèo trôi bèo dạt
Chục cây tre vài trăm sợi lạt
Là những gì nối liền,
khoảng cách của đôi tim

Quang Hy 9/2008

***

Nhớ Đà Lạt.

 Đã lâu lắm không về thăm Đà Lạt.
Thành phố thân thương thuờng ngập sương mù.
Nhớ rừng thông già trong gió vi vu. .......
Nhớ thác nhớ đồi nhớ hồ nhớ suối.
Nhớ những đồng hoa chìm dần vào tối.
Trong hoàng hôn buồn Đà Lạt vào đông.
Nhớ hoa anh đào ánh nhạt màu hồng .
Mimosa với sắc vàng rực rỡ.
Hoa cẩm chướng như cô nàng mừng rỡ.
Trong ngày xuân mặc áo mới đi chơi.
Thược dược kia như tranh nói thành lời.
Đua sắc thắm với đoá hồng sang cả.
……….
Đà Lạt ơi sao bây giờ xa qúa.
Mấy mươi năm rồi tóc đã điểm sương.
Có bao giờ  ta gặp lại người thương?


 

 

Quang Hy -1/2009

 

 

*
Cảm tác sau khi đọc trường thiên lục bát của Huệ Thu.

Giọt sầu nhỏ xuống thành thơ.
Rung tâm động phách giấc mơ não nùng.
Bắc phương người muốn xưng hùng.
Nam phương thiếu phụ đứt từng tiếng tơ.
Còn ai để đợi để chờ.
Còn ai đưa đón mà mơ ước nhiều.
Mùi hương hoa huệ trong chiều.
Quyện theo gió thoảng hiu hiu nỗi buồn.

Quang Hy 12/2008

**

Thăm Kim Tự Tháp Chichen Itza

Ngồi đây bên những điêu tàn.
Dường như vẫn thấy hung tàn thưở xưa.
Giết dân chỉ để cầu mưa.
Máu người vô tội đã vừa giếng sâu.
Đền xây trên những đầu lâu.
Tháp xây bằng những dãi dầu của dân.
Ác thần dù giỏi bội phần.
Cũng không làm nổi một lần mưa rơi.
Can qua dịch hoạ tơi bời.
Chỉ trong khoảnh khắc mệnh trời đổi thay.
Người còn đây đất còn đây.
Vàng son ngày ấy giờ đây chốn nào?
Bạo tàn oán khí mờ sao.
Là nguồn huỷ diệt biết bao thành trì.

Quang Hy 12/2008

***
Cách Mạng

Con hỏi bố thế nào là cách mạng
Khó trả lời câu hỏi đó con ơi
Không cách chi trong chỉ một đôi lời
Giải thích đưọc hai từ kinh khủng đó
Quê hương ta bao năm rồi nghèo khó
Đó là nhờ cách mạng đã thành công
Biềt bao người đau khổ con biết không
Họ được thế là nhờ ơn cách mạng
Cách mạng là làm thay ngôi đổi hạng
Cách mạng nghĩa là đổi trắng thành đen
Chàng thư sinh xưa chỉ biết sách đèn
Nay bùn đất đã kín che thân thể
Đời vốn tươi nay trở thành ô uế
Những gì ô uế lại biến thành tươi
Khuôn mặt tuổi thơ biến mất nụ cười
Âm quen thuộc của các em là sụt sịt
Anh bán dưa nay trở thành chủ tịch
Đưa nhà thơ đi học tập trồng rau
Mẹ già thèm có được một quả cau
Làm sao kiếm khi ngăn sông cấm chợ
Cách mạng làm cho bao người mất vợ
Nước chẳng còn thì nhà cửa còn sao ?
Cô sinh viên kia duyên dáng năm nào
Nay vật lộn kiếm ăn từng bữa một
Con người ta biến ra từ khỉ đột
Đó là lời xác định cách mạng ta
Dân tộc lầm than tan cửa nát nhà
Tất cả đó là nhờ ơn cách mạng
Con yêu ơi xin chớ nghe cách mạng
Nó hại đời hại nước hại nhân dân
Bố khuyên con trăm vạn triệu ức lần
Thà là chết chứ đừng theo cách mạng

Quang Hy
07/2008

Một người bạn vừa kể cho tôi nghe là sau 36 năm cộng sản đã thừa nhận là việc tấn
côngmùa hè đỏ lửa 1972 tại Quảng Trị là 1 sai lầm. Họ điều động 40 ngàn quân chủ lực
bao gồm các sư đoàn tổng trừ bị nổi tiếng như 308 sư đoàn điện biên, sư đoàn 3 sao
vàng, sư đoàn thép, Các sư đoàn bộ binh: 304, 320, 324 và 325, sau được tăng cường
thêm 312. Họ tập kết tại bờ phía bắc sông Thạch Hãn và đang đêm đồng loạt vượt
sông. B52 của Mỹ đã liên tục rải mưa bom xuống và kết quả 35 ngàn cộng quân đã tử
trận trong chỉ 1 ngày. Sư đoàn thép đã thực sự bị xoá tên sau chiến dịch này. Hàng năm
nhiều người thân tìm đến bên bờ sông cúng bái. Xúc động, tôi làm bài thơ này.

Dòng Thạch Hãn

Bốn vạn hùng binh kéo qua đây
Một trận mưa bom xác chất đầy
Tham vọng cuồng chinh chìm theo nước
Bao nhiêu mộng đẹp biến thành mây
Hết chiến tranh rồi mẹ tìm thây
Bên dòng Thạch Hãn nước mắt đầy
Xương trắng con tôi chìm đáy nước
Hận ai gây họa đến nỗi này

Quang Hy 9-2008

 

 



 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.