Giấc Mộng Tình Xuân
Gánh hết ân tình đổ xuống sông.
Lời thề câu hẹn bọt xà bông.
Cuộc tình bội bạc em Format.
Refresh dung nhan kiếm tấm chồng.
Face book khung trời trải ước mơ.
Yahoo trai đẹp sẵn chực chờ.
Thế giới thu về trong tầm mắt.
Em ngồi rà soát kiếm trai tơ.
Nga, Anh, Pháp, Mỹ, Đức, Trung Hoa...
Ái tình không phân biệt màu da.
Phen này em chọn anh Iraq.
Nghìn lẻ một đêm xứ lạc đà.
Chồng em trai đẹp nữa Á, Âu.
Mày cong, mi rậm , ánh nhìn sâu.
Mũi cao thẳng tắp làn môi mỏng.
Đốt lòng thiếu nữ với bộ râu.
Noel Giáp ngọ gặp mặt nhau.
Năm mới Ất mùi đến thật mau.
Khấp khởi,hân hoan mừng duyên mới.
Hạnh phúc từ nay đến bạc đầu.
Tết này vợ chồng về thăm quê.
Họ hàng ra đón tận bờ đê.
Gái làng ngưỡng mộ thầm ao ước.
Xem kìa chồng chỉ đẹp trai ghê.
Bỗng chốc bàng hoàng tan giấc mơ.
Năm cùng tháng tận vẫn nằm co.
Ngồi ôm Laptop lòng ngơ ngẩn.
Năm mới chưa sang chửa hẹn hò.
Mùa Noel Đến Sớm
Lạnh đủ vừa phơn phớt chút son môi.
Mắt long lanh nụ cười thêm tươi tắn.
Mấy bữa rày mặt trời đi đâu vắng.
Lạnh đủ vừa cho hai đứa thèm nhau.
Noel năm nay giục giã đến mau.
Chưa đến hai mươi đèn hoa tràn đường phố.
Như mọi năm anh hóa thân thành chàng ngố.
Thập thò đợi em góc tối giáo đường.
Lạy Chúa cho con xin lại chiếc xương sườn.
Đang quỳ trước mặt người dâng thánh lễ.
Tiếng kinh cầu lâm râm quên đi cuộc đời dâu bể.
Con xin người trao cô ấy lại cho con.
Bao năm qua con sống mõi mòn.
Chông chênh giữa đôi bờ tội lỗi..
Nhờ cô ấy con biết đâu nguồn cội.
Ấm áp buồng tim dừng bước giang hồ.
Bao năm rồi con cứ mãi ngây ngô.
Viết tên người còn ngập ngừng con chữ.
Đọc tên người miệng mồm còn ngắc ngứ.
Biết đến người qua cô ấy thế thôi !
Lạy Chúa con lớn rồi song còn mãi ham chơi.
Nhưng với tình yêu con một lòng chung thủy.
Dốc hết buồng tim không một lần suy nghĩ.
Tất cả vì con chiên Chúa! Chúa ơi!
Noel năm nay đến sớm thật rồi.
Giáo đường giọng chuông tưng bừng,rộn rã.
Một chút lạnh đủ ửng hồng môi má.
Ôm gọn tình yêu lắp bắp tạ...tạ...ơn người.
Biển Mộng
Em sung sướng ngã người trên bờ cát.
Sóng miên man,mơn trớn cặp chân trần.
Tóc buông lơi da thịt trắng ngần.
Lim dim mắt đắm mình nghe biển hát.
Ta choáng váng ! Rồi giả vờ rất thực .
Mắt nghiêng nghiêng rượt đuổi những chú còng.
Biển diệu êm nhưng sóng nổi trong lòng.
Ta trượt ngã văng đi lời nói dối.
Ta nằm lặng thay một lời sám hối.
Mắt nhắm nghiền sợ mất cảnh tiên sa.
Biển níu trời. Trời biển bỗng thăng hoa
Chỗ em nằm nắng chiều rơi lả chả
Chuyện thần tiên ! Hóa ra đời có thực.
Động Hoa Vàng xưa Từ Thức gặp tiên
Ta hồ đồ ,hậu đậu lỡ thiên duyên.
Ngơ ngẩn tiếc! Tập tành làm thi sĩ.
Dấu Xuân Đi
Xuân đến,xuân đi có vội vàng.
Bên thềm vương vải dấu xuân sang.
Cúc đã mãn khai, đào rớt nhụy.
Đầu song lấm tấm giọt mai vàng.
Tôi đứng nhìn xuân dạ ngẩn ngơ.
Ngập ngừng mây trắng, nắng giăng tơ
Vàng ươm trong nắng ,vàng trong mắt.
Chân bước dùng dằng một khách thơ.
Khách thơ ngồi đợi mùa xuân tới.
Đâu biết rằng xuân đã quá thì.
Con én bay theo tình duyên mới.
Còn rung rinh nắng dấu xuân đi.
Xuân chín xuân rơi ngày quạnh quẻ.
Bên thềm đêm trắng mộng tàn canh.
Con én bạc đầu quay trở lại.
Bẽ bàng mộng ước thuở đầu xanh.
Tượng Đá Tên Duyên
Không phải nàng Duyên trong thơ Nguyễn Tất Nhiên.
Em chỉ là Duyên nàng tiên hay mắc cở.
“Thà như giọt mưa” một đời lầm lỡ.
Mộng ước tan rồi Duyên còn mãi riêng ta.
Tiếng hát Duy Quang vút cao lồng lộng.
“Thà như giọt mưa” nước mắt Duyên rơi.
Thổn thức tim đau cảm động đất trời.
Cõi tạm trần ai xác thân hóa đá.
Chiều muộn công viên lối mòn xác lá.
Chân thấp chân cao chếnh choáng tận hồn
Thơ miên man buồn ngập bóng hoàng hôn.
Mỏi mệt gục đầu ôm chân tượng đá.
Buinguyenphong