Nov 24, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Từ Hoàng Hôn Tới Bình Minh / Những Câu Thơ Buồn
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 12:28:57 AM, Sep 06, 2015 * Số lần xem: 1008
Hình ảnh
#1

Từ Hoàng Hôn Tới Bình Minh

Mặt trời còn ở sau đồi, nửa chìm đã khuất, nửa ngồi buồn hiu.  Thưa em, lúc đó là chiều, nắng dù còn ít, nhớ nhiều của anh!  Nhớ nhiều, em, chiếc áo xanh, cái quần vải trắng…mà đành hoàng hôn!  Bao nhiêu miếng ngói ngôi trường, nhánh khuynh diệp ngả trên tường gió lay.  Nhớ nhiều, em, tóc em bay, hồi em mười bảy cái ngày em xa…Em xa, Trời ơi em xa…Xa nhau gió ít lạnh nhiều, lửa khuya tàn chậm, mưa chiều đổ nhanh (*).  Thơ Trần Huyền Trân lạnh tanh, sóng reo cuối biển đầu ghềnh nhớ nhung…

 

Mặt trời lúc đó còn không?  Thưa em, anh ở giữa rừng sắp đêm.  Nhớ em ngàn vạn nhớ em, ước mơ thấy ánh trăng thềm chút thôi, mà xa, mà xa, xa xôi, em xa chắc chẳng nhớ người ngó theo?  Có chăng thì lũng thì đèo, lạc trong gió tiếng đạn vèo Việt Nam!  Anh ngồi rồi anh sẽ nằm, súng làm gối mộng, tay cầm cái duyên, cái thời anh rất thanh niên, em thanh bình giấc mộng hiền Mẹ ru…Bao nhiêu mùa Hạ, mùa Thu, bao đêm rồi ngọn đèn dầu hắt hiu?

 

Mặt trời, lúc đó, em yêu, trăng mai đã hiện chân đèo rồi kia.  Nhiều đêm không cộng trừ chia, chỉ nhân thôi chuyện phân lìa đủ đau…Mơ màng thấy Ngoại vườn cau, thấy em Nam Phổ mắt chao chao hoài.  Em mười bảy tuổi không vơi, đầy thêm có lẽ tại trời tròn vo?  Tóc em ôi nước rẽ đò, anh hôn báng súng cứ ngờ hôn em.  Lục bình trôi, trôi, trôi êm, sông chia từng đoạn, rừng thêm cánh rừng.  Chim bay còn có lúc dừng, em theo chồng có mỏi chân bao giờ…Đọc giùm anh lại câu thơ: “Xa nhau gió ít lạnh nhiều, lửa khuya tàn chậm, mưa chiều đổ nhanh” (*).  Nói đi em, em nhớ anh, cho anh yên dạ ngồi nhìn bao la…

 

Trần Vấn Lệ  

 

(*) Thơ Trần Huyền Trân

 

*****

 

Những Câu Thơ Buồn

Có đêm trời không có trăng, chỉ sao lấp lánh rồi tàn tạ rơi, như hoa từng cánh rã rời, như tôi giụi mắt nhớ người trong mơ…

 

Có đêm trăng có mà mờ, sao như mực nhỏ trên tờ giấy hoa.  Những câu thơ buồn viết ra tưởng như nước mắt ai hòa mực trôi…

 

Có đêm gió cũng chẻ đôi, một bay tóc bạc, một khơi lá vàng.  Mùa Thu bất chợt đi ngang, ai kia mắt nhắm hai hàng lệ sa…

 

Có đêm nhớ nước thương nhà, tay lau con mắt miệng phà khói sương.  Những con thuyền ra đại dương, một thời nén chặt nỗi buồn mà đi…

 

Có đêm chẳng ước mơ gì, chỉ mong tri kỷ gặp thì uống say…Mà đâu tri kỷ đời nay?  Nguyễn Trãi từng nói từ ngày rất xưa!  (*)

 

Trần Vấn Lệ

 

(*) Biết ai tri kỷ đời nay

Mà đem Non Nước làm rày chiêm bao!

                               Nguyễn Trãi

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.