Nov 24, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Em Ơi Có Biết Hoa Đang Nở / Những Gì Tôi Vừa Nhắc Chỉ Là Tiếng Chuông Rơi
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 06:41:02 PM, Jul 28, 2015 * Số lần xem: 966
Hình ảnh
#1

Em Ơi Có Biết Hoa Đang Nở

Hồi tối,

Tôi ngồi dưới ánh trăng, mênh mông thế giới một Cung Hằng, tha hồ mà ngắm trời, mây, nước, tôi nhớ em…

Và, vọng mỹ nhân!

 

Vọng mỹ nhân hề thiên nhất phương, câu thơ xưa đó khiến ai buồn!  Thương sao những chuyện duyên tình lỡ, người xa người, thương, nhớ, nhớ, thương!

 

Hàn Mạc Tử từng nghe đứt ruột mỗi lần gió thoảng ánh trăng khuya.  Gió trăng có sẵn…người trong mộng, mãi mãi chờ mong, chẳng thấy về! (*)

 

Mãi mãi chờ mong và tuyệt vọng, tuyệt tình, tuyệt tích…tuyệt vời thơ!  Nhiều bài thơ hiện trên lòng giấy ở mãi lòng người nỗi ngẩn ngơ!

 

Ngồi dưới trăng, tôi nhớ một người; trăng gần người ấy lại xa xôi…Mênh mông thế giới tình vô tận và quá buồn…ôi chiếc lá rơi!

 

Ngồi dưới trăng tôi đốt thuốc nhìn khói mù quyền quyện lửa lân tinh, rồi tan, tan mất trên đầu núi, tan giữa mênh mông một bóng hình…

 

Em…bóng, hình

Em…cũng bóng trăng!  Tôi miên man tựa cửa Cung Hằng, em ơi có biết hoa đang nở, em hóa mặt trời…

Em…sáng trưng!

 

Trần Vấn Lệ

 

(*) Thơ Hàn Mạc Tử:

Đêm nay có một nửa trăng thôi

Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi

Ta nhớ mình xa thương đứt ruột

Gió làm nên tội buổi chia phôi!

img_12_1170_4_inday134



 

Những Gì Tôi Vừa Nhắc Chỉ Là Tiếng Chuông Rơi

 

Chúa Nhật mà ngộ ghê:  nắng ngày Hè rực rỡ, không nụ hoa nào nở, giống em…còn ngủ ngon!  Những tiếng chim véo von chỉ là chuông…sáng sớm.  Không có một con bướm nào bay qua vườn hoa…Không một giọt sương sa nào đọng trên lá cỏ, những bông giấy màu đỏ bên hàng xóm rung rinh.  Gió chỉ làm rùng mình chút thôi hoa mỏng lét…

 

Anh làm thơ dễ ghét, sáng nay phải không em?  Thôi, em cứ ngủ thêm coi như ngày chưa thức, coi như gió qua ngực của em đang rung rung…

 

Trời xanh, xanh như sông chảy giữa lòng đất nước.  Không biết ai có ngước mặt nhìn con sông thời gian?  Ai nhỉ có mơ màng vầng trăng soi đầu ngõ rung rinh từng chút gió gót nhỏ guốc vông khua…

 

Ôi đó cũng là Thơ mờ mờ em nhân ảnh.  Nếu sáng nay trời lạnh, anh nhớ em thế nào, Đà Lạt mình ra sao:  mưa mùa Hè mấy giọt?  Em ơi nước mưa ngọt, còn nước mắt em…thì…chuông đang ngân nga đó!  Những giọt nước mắt vỡ như Quê Hương, Trời ơi!  Trăng mai nằm trên đồi giống như em đang ngủ.  Anh nhớ lại quá khứ, em và trăng mông lung.  Anh nhớ lại con sông, em qua đò, em mất…Những gì anh vừa nhắc…chỉ là tiếng chuông rơi…

 

Trần Vấn Lệ

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.