Oct 02, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Một Mai Ngựa Xé Khu Rừng Cũ / Chào Bình Minh Hoa Ban Mai Sáng Trưng
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 06:27:03 PM, Jul 28, 2015 * Số lần xem: 876
Hình ảnh
#1

 

Một Mai Ngựa Xé Khu Rừng Cũ

 

Thương mà biết nói sao cho hết?  Lậy Chúa!  Cho con giữ được Nàng!”.  Tôi nghĩ tôi người luôn có Đạo…nên đang ngước mặt nói cùng Trăng!

 

Em là Trăng đó, Trăng Mồng Tám, mai mốt Mồng Mười, mai mốt Rằm.  Trăng khuyết, trăng đầy, em chỉ một:  Em Là Thương Mến mãi ngàn năm!

 

Em ơi tôi nói như tôi khấn, em, Chúa Trời, em cũng Quận Nương!  Chữ Quận tự dưng nhìn ngộ ngộ, nhắm nghiền mắt lại thấy Quê Hương!

 

Em kia, bờ sông, em kia, đầu non, đêm nay trăng khuyết, mai trăng tròn, hai chữ Sơn Hà thay chiếu trải, bạc đầu tôi chỉ…tại trời sương!

 

Em nghe ngựa hí bên sông Dịch?  Em nghe quốc kêu trong rừng không?  Đừng nhé đa đa đôi cánh mở che mờ mà mất biệt phương Đông!

 

Ôi tôi yêu nàng tôi yêu nàng, đêm nay trăng xanh mai trăng vàng, em là duy nhất, em là Nguyệt, nghìn đóa bình minh một nhớ thương!

 

Người ta còn nói:  Trăng Ngà Ngọc - em trọn đời tôi -  Một Bóng Trăng!  Em trọn đời tôi là đại hải, là con thuyền đưa tôi vào mênh mông!

 

Em ơi đêm nay đêm tuyệt vời, đêm nào thì cũng thế mà thôi…Mới hay sông chảy ra ngoài  biển, tôi có em, sông ngược lại đời!

 

Tôi có em nên tôi được nói:  “Tôi yêu nàng, yêu lắm Nước Non!  Một mai ngựa xé khu rừng cũ, tôi hứng em về một nụ hôn!” 

 

Trần Vấn Lệ



 

Chào Bình Minh Hoa Ban Mai Sáng Trưng

 

Mỗi đóa hoa buổi sáng là một đóa mặt trời.  Tôi thương nhớ một người, hái hoa tặng người đó.  Tôi gửi qua con gió , gió bay qua con sông, gió mang theo con trăng về cuối trời thăm thẳm…

 

…và tôi càng nhớ lắm, nhiều như mây đang trôi, nhiều như nước đầy vơi biển sông không hề cạn!  Tôi nhớ nhiều như nắng, nắng cháy lòng ai chưa?  Tôi nhớ nhiều như mưa, mưa Trường Sơn một thuở…

 

…ôi người muôn năm nhớ, bây giờ mấy muôn năm?

 

*

Làm thơ là nói thầm.  Tôi thầm thì buổi sáng.  Em yêu, cứ ngủ nán, chim hót ru em, kìa.  Trong giấc mơ, em về lại bờ sông cũ nhé, mái chèo khua, nước rẽ, tóc em rẽ đường ngôi, anh bảo mây trên trời nâng em lên nhè nhẹ, anh bảo mặt trời hé tia nắng chào đón em…

 

…trong nỗi nhớ vô biên, tôi nói như không nói!  Em không bao giờ hỏi:  “Anh có nhớ em không?”.  Em ở bên kia sông, xa muôn trùng, ôi Huế!  Chuyện đời sau ai kể những-bài-thơ-tình-xưa?  Những bài thơ thành mưa dẫu là mưa một giọt.  Anh muốn lòng em xót, thương nhớ đền cho anh!

 

*

Từng đóa hoa long lanh, em ơi mù sương đọng, cái hình đây mà bóng theo gió ngàn phương bay…Anh nhớ em, ngón tay đầy mùi hương Đà Lạt.  Anh nhớ đồi xanh ngát, hoa quỳ vàng như mơ…

 

 

Trần Vấn Lệ


Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.