Nov 23, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Dòng Thời Gian / Mẹ Ơi ! / Đẹp Nắng Xuân
Bùi Nguyên Phong * đăng lúc 05:39:04 PM, Jul 22, 2015 * Số lần xem: 1073
Hình ảnh
#1
Dòng Thời Gian

Khóc một dòng sông…ta đã khóc.
Dòng sông ký ức cạn trơ lòng.
Khô khốc đáy sông chiều vụng dại.
Con thuyền rệu rã... nắng cong cong.
Nhớ một dòng sông cuồn cuộn nước.
Mây trời in bóng …ngập trăng sao..
Con thuyền rẽ sóng tràn mộng ước.
Thiên đường run rẩy đáy sông sâu.
Thuyền trôi phăng phăng… gió lồng lộng.
Buồm căng phồng lướt giữa mênh mông.
Thuyền trôi bóng tối sang ngày sáng.
Tương lai phơi phới lửa rực lòng…
Dòng sông không thấy quay trở lại.
Con thuyền tơi tả bụi thời gian.
Mộng vàng tan tác đời quan ngại.
Một ánh chiều sa nắng nhạt dần.
Thiên thu nhìn lại dòng sông ấy.
Tím lịm hoàng hôn nhạt dấu chân...


Mẹ Ơi !

Cát vàng bóng đổ đôi quang gánh.
Tương lai,quá khứ nặng hai đầu.
Chân bước nhọc nhằn ,chân khấp khởi.
Một đầu nặng trĩu Ngô Bảo Châu…
Đầu kia lèn chặt tên sát thủ.
Thảm sát Bình Phước …Nguyễn Hải Dương.
Mẹ ơi đời mẹ trần ai quá.
Đường mẹ đi…Địa ngục…Thiên đường…?
Vẫn biết lòng mẹ như trời biển.
Sinh con ra mẹ chẳng sinh lòng.
Con lớn lên thiên thần hay ác quỷ.
Giữa đêm trường mẹ vẫn cầu mong.
Có bà mẹ nào ăn thịt con.
Bắn nó đi sáu lần chưa đủ.
Có nỗi đau đất trời phẩn hận.
Sống đọa đày thà chết còn hơn...
Mẹ phải sống mệnh trời chưa dứt.
Giọt cam lồ rưới mát hồn khô.
Đầu gánh kia mang hồn nhân loại.
Thân cọc còi lại bổng nở hoa...
Mẹ Việt Nam ơi ! Mẹ Việt Nam.
Tiền duyên ,nghiệp chướng chẳng sai lầm.
Nhân quả nay vận vào đời mẹ.
Một tiếng Nam Mô có nhẹ lòng...



  Đẹp Nắng Xuân

Một chuyến sang sông vùi thiếu nữ.
Chẳng thấy bao giờ mẹ phấn son.
Nhọc nhằn năm tháng dồn dập đuổi.
Tuổi xuân nào biết hết hay còn
Mẹ ơi! Tim con như thắt lại.
Nhập nhoạng bình minh nặng bước đời.
Vai gầy gánh nặng lưng oằn xuống.
Lặn lội chồng con muốn tàn hơi...
Lầm lũi thân gầy chiều chạng vạng.
Tím hoàng hôn...lại tím hoàng hôn.
Con mẹ chân dài cười tỏa nắng.
Thảm đỏ, ngàn hoa nhẹ gót chân.
Bước giữa đời vui con vẫn nhớ.
Nụ cười chịu đựng của đêm đen.
Giờ này ắt mẹ còn thao thức .
Dõi bước chân con dưới ánh đèn.
Đêm nay nỗi nhớ dồn dập thở.
Mẹ nằm thao thức giục canh khuya.
Thương con showbiz nhiều cám dỗ.
Đèn nến lung linh có bơ vơ…
Ngày xưa đã đi vào dĩ vãng.
Đời mẹ giờ đây đã khác rồi.
Xa rồi ánh mắt buồn thăm thẳm.
Má đã hồng lên đậm mắt môi.
Mẹ hởi cúi đầu con ơn mẹ.
Bao nhiêu nước mắt …mấy miệng cười.
Thượng đế cúi đầu con khấn nguyện.
Mẹ trọn niềm vui đoạn cuối đời.
 
Cánh cò một nửa trong sương lạnh.
Một nửa về sau đẹp nắng xuân...

 
 
 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.