Nov 24, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Tâm Nguyện Tàn Binh & Đêm Mồng Chín
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 09:26:07 PM, May 26, 2015 * Số lần xem: 945
Hình ảnh
#1

Tâm Nguyện Tàn Binh

Xin đừng ai đánh thức

Tôi dậy nhé, anh em!

Coi như tôi ngủ quên

Giấc-quê-người mãi mãi!

 

Hãy nhìn kìa, có thấy

Nghĩa địa lắm người vào

Ngày Tưởng Niệm ra sao

Mộ nào cũng hoa để?

 

Bạn biết đó, nghĩa địa

Có vạn vạn nấm mồ

Nhiều nấm mộ  đã khô

Ít nấm mộ còn ướt…

 

Không phải ai cũng được

Nhận tình thân người thân

Có người bà-con-gần

Có người người-xa-lạ…

 

Không ai rộng rãi quá

Cho hết đời trái tim

Kìa, người ta cúi xem

Cái tên trên bia mộ…

 

Nhiều mộ bia mưa gió

Bạc thếch màu thời gian

Nhiều mộ bia ngỡ ngàng

Khoét hai chữ Không Biết!

 

Thương chớ, những người chết

Vẫn xa lạ với người

Ngày Tưởng Niệm đi chơi

Thăm người thân, trước hết!

 

Và…khi người ta mệt

Thì người ta trở về

Người ta nổ máy xe

Để lại làn bụi nhạt!

 

Chết – nghĩa là mất mát

Chết – nghĩa là cách ngăn

Vạn vạn mộ bia nằm

Mấy nấm mồ hoa để?

 

Xin cho tôi giọt lệ

Bây giờ…như nhớ nhung

Với người mất núi sông

Một chút lòng, thế đủ!

 

Ngày Tưởng Niệm ghi nhớ

Rồi cũng chỉ một ngày

Trong khi đó, mây bay

Bay muôn đời muôn thuở…

 

Xin cho tôi được ở

Trong câu thơ thật buồn

Xin cho tôi tình thương

Tro tàn cơn gió thổi…

 

 

Trần Vấn Lệ



 

Đêm Mồng Chín

Đêm nay, mồng Chín, trăng hơi tròn.  Vui với buồn, đâu cái thiệt, hơn?  Chỉ thấy lòng ta thương nhớ trọn, trăng tròn hay khuyết…một Quê Hương!

 

Đêm nay, mồng Chín, nhớ ngày xưa, Mẹ bốn thằng con, Mẹ một chờ.  Đất nước chia ra Vùng Chiến Thuật, chỗ nào cũng có nắng và mưa!

 

Thằng đi lên núi, thằng ra biển, thằng ở đồng lầy, thằng văn phòng; tiền tuyến hay là nơi hậu cứ, không có lính nào lính-ở-không!

 

Mẹ rất mừng khi con về phép.  Mẹ rất buồn khi con lại đi.  Mồng Chín, mồng Năm hay cuối tháng, trăng tà Mẹ lại ngó sao Khuê!

 

Đêm nay, mồng Chín, khi không nhắc chuyện Mẹ và con thưở nước, nhà – một nước, một nhà muôn cách biệt, đớn đau phải chịu, chiến tranh mà…

 

Mẹ đã không còn, anh bại xuội, hai thằng em thì thành công nhân, tôi một mình tôi nơi xứ lạ, tay làm mong ước miếng cơm ăn…

 

Mồng Chín qua đi rồi mồng Mười, tình chung máu mủ hóa xa xôi…Trăng tròn hay khuyết, cơ trời khiến, thương nhớ nhắc thầm, chút, thế thôi!

 

Cha đã yên mồ, Mẹ yên mồ, bầy con bầy cháu…đống xương khô!  Cùng non cùng nước, không san sẻ!  Nguyệt, một vầng trăng…đẵm nước mưa!

 

 

 Mồng Chín, vầng trăng ai cắn khuyết tình tôi thương nhớ gửi về quê?  Hỏi người yêu dấu, em xa lắm, gần gũi mây sương ngỡ tóc thề…

 

 

 

Trần Vấn Lệ

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.