Oct 04, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Thêm Một Bài Thơ / Biển Và Sóng
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 11:37:14 AM, May 23, 2015 * Số lần xem: 896
Hình ảnh
#1

 

Thêm Một Bài Thơ

Đêm bỗng dưng mà lạnh quá
Mùa Hè Cali…bỗng dưng!
Mưa, có lẽ mưa trên rừng
Lạnh rưng rưng từng trụ điện!


Những tiếng chuông cầu, chuông nguyện
Nổi lên từ lúc sáu giờ
Đứt quãng như một bài thơ…
Có lẽ vì trời trở rét?


Nhà Thờ người ta về hết
Tan tầm cũng hết người đi
Lưa thưa những chiếc taxi
Thỉnh thoảng vài ba xe bus…
 
Đàn ông khoác vào áo veste
Đàn bà choàng thêm khăn choàng
Nếu ai còn đi ngoài đường
Nếu ai chưa về tới cửa…
 
Đúng là muôn đời muôn thuở
Cali chưa lạnh thế này
Có lẽ bão ở đâu đây?
Có lẽ sắp mùa bão rớt?


Cái lạnh tuy là bất chợt
Nhưng lòng tôi thấy lại quen
Nhiều năm quá rồi nhớ em
Nhiều năm trái tim băng giá…


Vậy mà cũng run, thật lạ!
Em ơi thấy nhé, bằng lòng
Em đã tặng anh mùa Đông
Từ khi sang sông hồi đó…


Hai cây hoa đào mà nở
Bây giờ…Đà Lạt dễ thương
Tôi ngó Cảnh Sát, qua đường
Tưởng Hai Bà Trưng dốc ngược…


Đà Lạt một thời rét mướt
Ba mươi năm chẵn, chưa về
Em chắc đang thả tóc thề
Xuống mặt gối, và, em ngủ?
 
Tôi từ tàn binh, thúc thủ
Quê người, lạnh, nói với thơ
Thêm một bài thơ bơ vơ…
Thêm một bài thơ bơ vơ!


Trần Vấn Lệ



 




      Biển Và Sóng
 

Sóng hay ghê!  Dẫu giữa vùng biển thẳm
cũng vào bờ mà vỗ nhịp hoàng hôn. 
Rồi lại đi…như nước tự trời tuôn
ra biển lại ở với vùng biển thẳm!
 

Anh nói gì vậy em? 
Biển kìa, mênh mông lắm! 
Biển của những con thuyền đắm…
những con thuyền chở nặng tình quê.
 

Những người đi, đi mãi mãi không về,
chỉ có sóng vào bờ hôn hoàng hôn đắm đuối! 
Dưới lòng biển biết bao nhiêu hòn cuội
 – những trái tim người cô đọng giấc Thiên Thu!
 

Em em à, anh đang ở nơi đâu
mà sóng vỗ nghe như bên lầu Ngưng Bích? 
Sóng vỗ hay tiếng ma Hời thút thít…
tiếng của ai thầm thì đêm tối mịt chia ly?
 

Sau mười năm tù anh cũng đã ra đi,
cũng chỗ này em đi, Má mong chờ, Má chết…
Sóng còn đó, sóng không bao giờ hết,
biển không bao giờ cạn kiệt, tại sao?

Sóng hay em đang khóc đang gào? 
Sóng hay anh đang trào sóng lệ? 
Biết bao nhiêu bài thơ đã thành truyện kể.
Biết bao nhiêu bài văn, ai ghé mắt một lần?

Anh đang nhìn chiều, nhìn biển phân vân.
Santa Monica biển gần như con mắt mở. 
Tiếng sóng dội như ai nằm ngủ mớ
một Việt Nam mờ mịt vạn trùng dương…
 
Em em à em rất đỗi nhớ thương,
níu sóng được anh níu bàn tay em nhỉ,
hai đứa mình về dạo chơi Phan Rí,
mua chiếc thuyền thúng bé tí, mình bơi…
 

Em em à em ơi em ơi…
sóng ở giữa biển bao la còn vào bờ được, đó! 
Anh không tin em chừ là ngọn gió…
đuổi sóng về cho anh đau đớn thêm…

 
Trần Vấn Lệ

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.