| 
                         Về Bên Suối Tịnh 
                         
                        Cội Nguồn, USA 2006 
                        (USA Library of Congress, LC#2007558106 -- 608p. 21cm) 
                         
                         
                        TRĂNG  THIỀN 
                         
                        Trầm dâng khói quyện vẻ tôn nghiêm 
                        Tâm ảnh như quang chẳng bợn phiền 
                        Nắng sớm thêm tươi mầu Áo Đạo 
                        Xuân chiều mãi thắm cánh Hoa Duyên 
                        Lời vàng mở pháp khai tâm Tuệ 
                        Bút ngọc gieo vần sáng cảnh tiên 
                        Ngát một phương mây bờ tịnh thủy 
                        Vườn thơ thanh thản ánh Trăng Thiền. 
                         
                         
                        MÃI TƯƠI Ý HUỆ 
                         
                        Gió mang bụi đến, Gió mang đi 
                        Cõi tạm trăm năm để lại gì 
                        Hãn mặc bao mùa thơm suối tịnh 
                        Mãi tươi Ý Huệ, Bút hoa ghi...          
                         
                         
                        TĨNH LẶNG HOA 
                         
                        Biền biệt Trăng sầu sương tuyết pha 
                        Khép trang tâm sự nét son nhòa 
                        Sát na một thoáng bờ Chân, Giả 
                        Thơ lại khai vần Tĩnh Lặng Hoa... 
                         
                         
                        TUYẾT  TRẮNG 
                         
                        Tám ngả mây giăng Sầu Thế Kỷ 
                        Đôi bờ tuyết trắng Giấc Hoàng Lương 
                        Thuyền ơi, nếu có về phương ấy 
                        Cho gửi lòng theo mấy dặm trường.   
                         
                         
                         
                        HƯƠNG LAN, HUỆ 
                         
                         
                        Tản mạn Đường Thi tản mạn thơ 
                        Đò Trăng ai hẹn bến hư vô 
                        Một trời diễm tuyệt... Hương Lan, Huệ 
                        Lắng bước Thời Không cánh mộng chờ... 
                         
                         
                        HÀNH TRANG THƠ 
                         
                        Mùa xuân cây trổ lộc non 
                        Hoa An Nhiên nở thơm vườn nhân sinh 
                        Con chim Én hót trên cành 
                        Mừng Xuân An Lạc chúc lành nhân gian 
                         
                        Hành Trang Thơ, Ánh Đạo Vàng 
                        Gió Trời Đao-Lợi, ngát trang Kinh cầu 
                        Lời Kinh huyền diệu thâm sâu 
                        Thấm lòng khách lữ nhiệm mầu đạo thiêng... 
                         
                        Gửi lòng theo ánh trăng thiền 
                        Lắng hồn thế tục ngát miền trầm hương 
                        Nhân sinh mộng ước vô thường 
                        A-Di-Đà Phật nguyện hương kính thành 
                         
                        Hoa Vô Ưu, Sương long lanh 
                        Một trời quán tưởng tươi cành Đa-La 
                        Nam Mô Bổn-Sư Thích-Ca 
                        Mùa Xuân Đạo Hạnh, an hòa nhân gian 
                        Hành Trang Thơ... Ánh Đạo Vàng... 
                                                    
                                         
                        NẺO VỀ NHƯ LAI 
                         
                        Tôi tìm gì giữa thinh không 
                        Tìm mây buổi sớm,áo hồng đào xa 
                        Thời, Không qua mấy giáp hoa 
                        Tìm Trăng đầu núi, Thiên Nga đỉnh trời 
                         
                        Tìm trong đáy thẳm hồn tôi 
                        Cái tâm thao thức... bồi hồi biển dâu! 
                        Non cao ai dựng thành sầu 
                        Cho thơ hoài cảm... Bút đau phận người 
                         
                        Thinh không thoáng cánh sao rơi 
                        Bâng khuâng chợt hiểu kiếp đời mong manh 
                        Nhủ thầm tôi tự nhủ mình 
                        Thơ say mấy đoạn trên ghềnh phù du, 
                         
                        Hình như trời chớm vào Thu 
                        Mõ chuông tiềm thức, gió mùa tịnh trai 
                        Nhân gian một chuỗi ai hoài 
                        Chiều ra Biển, Gió hát lời hư không 
                         
                        Thơ theo khói sóng bềnh bồng 
                        Lòng theo mây trắng mênh mông... Đất, Trời 
                        Sớm mai Chim hót hiên ngoài 
                        Thời Kinh Bát-Nhã Ý Đời Vô Vi... 
                         
                        Đường về xanh Nắng Từ Bi 
                        Qua cây cổ thụ rù rì tiếng Kinh 
                        Tàng cây lớn, Lá cây xanh 
                        Tìm quanh chẳng một bóng hình vẫn nghe 
                        Nhiệm Huyền... Kinh vọng tứ bề 
                        Đường hoa nắng trải, Nẻo Về Như Lai. 
                                                 
                           
                        BÂNG KHUÂNG...  
                        MỘT MẢNH TRĂNG THỀM 
                         
                        Từ trong khoảng trống mênh mông 
                        Tìm hoài vẫn một chữ Không ngại ngờ 
                        Tìm hoài, Thơ vẫn lại Thơ! 
                        Mà nghe Gió nổi hoang sơ lũy sầu 
                        Mây lang thang... Mây về đâu! 
                        Ai nghe tang hải biển dâu đã nhừ 
                         
                        Kể từ năm đó, Tháng Tư! 
                        Chia ly không bến, Buồn như chưa từng 
                        Nến sầu nhỏ giọt rưng rưng... 
                        Xuân chiều phố lạ ngại ngùng bước ai 
                        Quê Hương một khối sầu dài 
                        Tâm tư gửi gió , biển trời hư không... 
                         
                        Lằn ranh hai chữ, Sắc, Không 
                        Sắc, Không, Không, Sắc mênh mông cõi người 
                        Lênh đênh sóng nước chơi vơi 
                        Em tìm gì? Giữa mù khơi non nhà 
                        Tôi tìm gì? Thơ lại Thơ! 
                        Một dòng mây nổi bơ vơ dặm dài  
                        Vẫn là những nét u hoài 
                        Vẫn là tâm thức, bồi hồi gió đêm 
                        Bâng Khuâng... Một Mảnh Trăng Thềm... 
                         
                                                         
                         
                         
                         
                                   
                        GIÓ CHIỀU THƠM HƯƠNG CAU 
                         
                        Con đường chiều quen ấy 
                        Ơi, vùng trời thương yêu 
                        Mang bao nhiêu Kỷ Niệm 
                        Tuổi ấu thơ mỹ miều 
                        Con đường trên xứ lạ 
                        Ơi, gió chiều hắt hiu  
                        Cỏ vàng hồn tha lữ  
                        Chiều đi... lặng lẽ chiều, 
                         
                        Đường Quá Khứ, Vị Lai 
                        Thơ mỏi bước luân hồi 
                        Dốc mòn, ơi, dặm lữ 
                        Trùng dương lạnh tiếng đời 
                        Khách u uẩn về đâu! 
                        Sao nghe lòng ái ngại 
                        Mây dựng trời quan tái 
                        Mênh mông... Trắng thành sầu 
                         
                        Chợt vang trong tiềm thức 
                        Chuông ngân, Ơi Nhiệm Mầu 
                        Như nước nguồn Vi Diệu 
                        Bao ưu tư sạch lầu 
                        Con đường chiều êm ả 
                        Thanh thoát tiếng Kinh Cầu 
                        Ai Ngược Dòng Kỷ Niệm 
                        Gió Chiều Thơm Hương Cau... 
                         
                         
                         
                         
                         
                        CỎ SẦU 
                         
                        Gió từ đâu thổi lại đây 
                        Một vùng hư ảnh thêm dầy khói sương 
                        Thơ lênh đênh, mấy đoạn trường 
                        Ta thầm lặng, Bút ngàn chương u hoài 
                        Ô hay! Gió lại thở dài 
                        Ngàn năm mây trắng Biển đời Hư Không 
                         
                        Thơ ai thả gió bềnh bồng 
                        Nằm im đáy Biển lặng câm Thơ mình! 
                        Ngẩn ngơ giữa cõi phù sinh 
                        Là Chân hay Giả hỏi mình Về đâu? 
                        Rừng Thu heo hút Cỏ Sầu... 
                         
                                                                    Tuệ Nga 
                                                                                                 Oregon, vào Thu 1998 
                         
                                          
                                                 
                         
                        TRĂNG KHUYA TREO NGỌN ĐỈNH TRỜI 
                         
                        Đem Thơ ủ Cội Hoang Đường 
                        Thấy trăm Lá Nhớ vấn vương trở mình 
                        Nụ tươi lá biếc cành xinh 
                        Hoa như tháp bút nghe tình bâng khuâng... 
                         
                        Đâu đây thoảng tiếng chuông ngân 
                        Đôi bờ Hư, Thực, Ảo Chân nhắc mình 
                        Trong hồn chợt ánh bình minh 
                        Hồi chuông tĩnh thức lắng tình nhân gian 
                         
                        Lòng dâng Tâm Nguyện hân hoan 
                        Ngọc Lan, Tháp Bút rỡ ràng ý hoa 
                        Trở về ta lại gặp ta 
                        Hoa Vô Ưu nở trên Tòa Kim Cang 
                         
                        Trăm năm một giấc Kê Vàng 
                        Đem Thơ ủ Cội Hoang Đường, gió bay 
                        Phất phơ trắng xóa khung mây 
                        Một dòng như huyễn... lá bay xạc xào... 
                         
                        Gió lên cao, Lá bay cao, 
                        Dường như Lá Nhớ lạc vào Sông Trăng 
                        Sông Trăng, trầm lặng mênh mang... 
                        Rằng Hư, Rằng Thực ngàn năm tiếng thầm! 
                        Biển âm vang, Sóng vọng âm... 
                        Còn chăng là một Chữ Tâm sáng ngời, 
                         
                        Trăng Khuya Treo Ngọn Đỉnh Trời 
                        Chuông đâu thanh thoát ru đời trầm luân 
                        Có Thuyền về bến Chân Tâm 
                        Đồi hoa Mai nở trắng ngần Mây bay 
                        Con Chim hót dưới vòm cây 
                        Tiếng trong như Suối, Gió ngây Hương Rừng... 
                        An nhiên Tâm trụ vô cùng 
                        Thời Không Lắng Đọng mênh mông Biển Trời. 
                         
                                                      Tuệ Nga 
                                                                                                         Thành Phố Hoa Hồng, Oregon 2004 
                         
                         
                         
                         
                        Trăng Xanh Vợi Hết Muộn Phiền 
                        Mở Tâm Bát-Nhã Thấy Miền Như Lai 
                         
                        NGHE MÙA GIAO CẢM   
                         
                         
                        Sớm bình minh trời hưng hửng những tia nắng sớm đầu ngày. Qua đêm tĩnh mịch cỏ cây hoa lá trong vươn vừa thức giấc.  Con Chim nhỏ đang chuyền cành linh động từ cây nọ sang cành kia, ba con Sóc linh hoạt đua nhau nhảy rỡn quanh những bụi cây bên hàng rào.   Lá cỏ còn ẩm sương đêm, giọt sương trên những nụ Hồng  long lanh như hạt thủy tinh trong suốt. Một khu vườn nhỏ, một khoảng trời thanh khiết tôi vui cùng cỏ cây.   Sáng Mùa Xuân thật êm đềm lòng an tịnh nghe Mùa Giao Cảm, tôi viết Lời Cảm Tạ...  Cảm Tạ Thượng Đế đã tạo dựng nên Vườn Nhân Gian đầy sắc mầu... Ban cho con người Trí Tuệ biết cảm nhận có Vui, có Buồn, có Tình, có Nghĩa. Cảm Tạ Cha Mẹ đã cho tôi vóc dáng hình hài, Công Cha, Nghĩa Mẹ dưỡng dục bao la trời biển. Cảm Ơn thân tình Chị, Em ruột thịt.  Cảm Ơn Họ Hàng bà con thân thương.  Cảm Ơn Người Bạn Đời bốn mươi năm Tình Nghĩa khôn cùng... Nay đã vào Thiên Cổ! 
                         
                        Cảm Ơn Các Con, Các Cháu thuận thảo, chuyên cần Thành Đạt cho tôi Niềm Hân Hoan. Những bữa cơm xum họp gia đình đầm ấm, tiếng nói, tiếng cười dễ thương... Nét hồn nhiên, tuổi thơ xanh mướt hoa niên của các cháu cho tôi Niềm Vui...  Cảm Ơn Các Chị Thơ vườn Quỳnh, ân tình Tỷ Muội với những mùa Trăng thưởng Hoa, Xướng Họa. Cảm Ơn các Bạn Hữu đã cùng tôi luận đàm thưởng thức chia sẻ  lời Nhạc, Ý Thơ. 
                         
                         
                        Trăm năm mộng trắng tơ trời 
                         
                        Chút Duyên đồng điệu gửi người Tri Âm... 
                         
                         
                        Mùa Xuân đã về trên Địa Cầu Hy Vọng, Mùa Xuân Đất Khách, Mùa Xuân Quê Hương, ở đâu cũng đất trời, chỉ là Khoảng cách không gian cho mình hoài cảm. Tôi Nhớ về Quê Hương, Ơi Quê Hương  đã ngàn trùng xa cách!  Xin Cảm Ân Đất Tạm Dung đã giúp đỡ Gia Đình chúng tôi, Dân chúng nước tôi qua những khúc quanh nghiệt ngã! Để có được Đời Sống Tốt Đẹp như ngày nay. 
                         
                         
                        Mùa Xuân của Kỷ Nguyên Hoa, Mùa Xuân Mầu Nhiệm mang niềm Hy Vọng cho muôn người, hồi sinh cây cỏ. Tôi đang hiện hữu trong căn nhà thế gian, giữa đất trời mang mang... tôi viết: Lời Cảm Tạ...  Xin Dâng Lời Kính Tạ Lên Chư Phật, Chư Bồ Tát đã Mở Khai Trí Tuệ cho tôi Hướng Lòng về Chân Nguyên.  Cảm Ơn Người Chăm Vườn Hoa, những đóa Hoa tươi thắm sắc mầu, Làm Đẹp Cuộc Đời cho người thưởng ngoạn. Cảm Ơn Nhạc Sĩ sáng tác nhạc phẩm tuyệt vời chứa chan Tình Người, Tình Quê, Tình Nước... Cảm Ơn Nghệ Sĩ đã cho đời những Thanh Âm Tơ Vàng thanh thoát Suối Ngọc Tuyền... xoa dịu đau buồn nhân thế, khơi niềm tin Hy Vọng. Cảm Ơn Họa Sĩ với ngon Bút Sắc Mầu, những Họa Phẩm tuyệt tác, Ánh Mắt Mùa Thu, Nụ Cười Mùa Xuân, nét hồn nhiên bé thơ, non nước, trời mây, cỏ hoa diễm lệ. Cảm Ơn Các Văn Sĩ, Thi Sĩ đã đem nguồn chân cảm, Tâm Bút trải bầy theo vận Nước thăng trầm dâu bể... chia xẻ với Ngươì với Đời. Cảm Ơn Nhà Nông cần cù cho ta Lúa Gạo thực phẩm dinh dưỡng, Cảm Ơn Những phát minh công trình Kỹ Thuật, những nhà xây cất cho ta hưởng dụng đời sống tiện nghi.  Từng trạm thời gian qua. Mùa Xuân Huyền Diệu lại trở về.  Nghe Mùa Giao Cảm tôi viết lời Cảm Tạ. Xin Cảm Tạ Muôn Vàn... Xin Nguyện Cầu Thế Giới An Lạc Hòa Bình trong Ánh Đạo Vàng. 
                         
                         
                        Lối về Tĩnh Thức thảnh thơi 
                         
                        Có Bông Huệ nở bên đồi trắng Hoa. 
                         
                         
                        Tuệ Nga 
                        Thành Phố Hoa Hồng, Ngày 2 tháng 2 Âm Lịch, năm Bính Tuất 2006 
                         
                         
                         
                         
                         
                        LỤC BÁT NỞ HOA 
                         
                        Con Tầm ươm Kén nhả tơ 
                        Còn tôi ươm Mộng thả Thơ cùng đời 
                        Nằm trong tổ Kén ngủ vùi 
                        Sớm mai thức giấc thấy đời như Hoa 
                         
                        Như tơ Tầm óng lụa là 
                        Như Thơ Lục Bát Nở Hoa bốn mùa 
                        Như trời Nắng, Như trời Mưa 
                        Như Bông Huệ nở giữa mùa Tịnh Trai 
                         
                        Nằm trong tổ, Kén thảnh thơi 
                        Thơ tư duy, Nhạc Tuyệt vời, mây xanh 
                        Bài ca đẹp Mộng Thanh Bình 
                        Tơ ngà, áo lụa kinh thành, Em tôi, 
                         
                        Mùa Xuân Đào thắm, Mai cười 
                        Có vần Lục Bát giữa đời Nở Hoa... 
                         
                         
                         
                                         
                         
                        DIỄM XƯA 
                         
                        Sinh Nhật bẩy hai Tuyết trắng Cười  
                        Sáu vòng con giáp, Gió lơi lơi 
                        Nghĩ đời một giấc chiêm bao thoảng 
                        Còn lại trong thơ, mấy nụ cười... 
                         
                        Là Lãi, Trời cho cất để dành 
                        Mùa Thu vàng, đợt nắng Vàng hanh, 
                        Ta gom những sắc hoa đời lại 
                        Ra Biển ngó trời, Mây Rất Xanh... 
                         
                        Hư ảo một vòng, Gió hát ru 
                        Mang mang Trời, Biển, tiếng Thiên Thu 
                        Sát na chợt ngộ, Ơi bào ảnh! 
                        Gió Biển thì thâm... Bản Diễm Xưa... 
                         
                                          Tuệ Nga 
                        Oregon, Mùa Tuyết, Sinh Nhật 72 
                         
                         
                        ÊM Ả SUỐI TỪ DUNG 
                         
                        Tôi tìm tôi trên những dòng thơ ấy 
                        Những dòng Thơ mát rượi... Suối ngọt ngào 
                        Những sớm bình minh trên đỉnh trời cao  
                        Những trưa Hè thoảng Gió về, rất nhẹ, 
                         
                        Tôi tìm tôi giữa chiều Thu lặng lẽ 
                        Bước chân nào hoài vọng bến Hư Vô 
                        Tôi tìm tôi xao xác những vần thơ 
                        Thấy Chữ Nghĩa âm thầm... Mùa Bão Nổi! 
                         
                        Tôi tìm tôi,ngẩn ngơ chiều buông tối 
                        Có tiếng Buồn,từ cuống Phổi, buồng Tim! 
                        Tôi tìm tôi, Ơi, những cánh Sao đêm 
                        Sao lấp lánh mà nghe Hồn ái ngại! 
                         
                        Tôi tìm tôi, bài ca hồng Nhân Ái 
                        Bốn mùa Thơ, là cả bốn mùa Trăng 
                        Thơ Dâng Lời Kính Nguyện xóa bất bằng 
                        Nhân gian đẹp Tình Yêu Thương vời vợi... 
                         
                        Thơ như Hoa Nở Tươi Trời Đao-Lợi 
                        Hai ngàn năm Linh-Thoại lại tưng bừng * 
                        Tôi và Thơ êm ả Suối Từ Dung 
                        Lậy Phật Mẫu, con đã về bên Mẹ, 
                         
                        Đời Ngát Hương... không gian Vang Tiếng Kệ 
                        Đạo Vào Đời Huyền Nhiệm Đạo Từ Bi... 
                         
                                                           Tuệ Nga 
                          Thành Phố Hoa Hồng, Mùa Xuân Ất Dậu 2005 
                          *-Trong Kinh Phật, hoa Linh-Thoại hai ngàn năm mới nở một lần. 
                         
                         
                                                             
                         
                        MAI NỞ SẮC VÀNG Y SA 
                         
                        Đêm nay Trăng chiếu trên cao 
                        Bỗng nghe thương nhớ dạt dào trong tim 
                        Hỏi ai Bến Giác say tìm 
                        Hỏi tôi ngơ ngẩn giữa miền phù du 
                         
                        Hướng lòng vọng bến Chân Như 
                        Đẹp xưa còn mãi thơm tờ hoa tiên 
                        Non cao, Rừng ngủ bóng đêm 
                        Mà nghe sương đọng giọt hiền, Lá xanh... 
                         
                        Chùm Thơ Tứ Tuyệt long lanh 
                        Thời Kinh Bát-Nhã, tròn vành Huệ Quang 
                        Trầm Dâng hương ngát đạo tràng 
                        Vườn Chùa Mai Nở Sắc Vàng Y Sa 
                         
                        Người Về, ngõ Trúc, Trăng tà, 
                        Hạt Sương Nằm Dưới Cội Hoa, Reo Mừng... 
                        Lượng Đời Thắm Khúc Từ Dung 
                        Hoa Vô Ưu, Nở Trải Hồng Nhân Gian... 
                         
                              Tuệ Nga 
                          Oregon vào Hạ 1998 
                         
                         
                        RỪNG MAI TRẮNG 
                         
                         
                        Rừng Mai trắng 
                        Rừng Mai trắng 
                        trong thâm tâm, 
                        thâm tâm hiển hiện… 
                        Kính lậy Ngài 
                        Mầu nhiệm 
                        Đấng Từ Bi 
                        Người Cha Lành 
                        đã mở lối con đi 
                        Khai trí tuệ 
                        Đường Chân Nguyên con tới 
                        Con đã thấy 
                        thấp thoáng Trời Đao-Lợi 
                        Tiếng chim ca phơi phới gọi bình minh 
                        Con đã thấy chim lạ hót lời Kinh 
                        Con đã thấy lung linh sương như ngọc 
                        Con đã thấy cây Đa-La trổ lộc 
                        Mưa Nhân Duyên 
                        trải mát đáy hồn con… 
                        Kính lậy Ngài 
                        Cha từ ái ban ơn 
                        Dẫn lối con đến bến bờ hải giác 
                        Lũ chúng con bao kiếp đời lầm lạc 
                        Cha dung từ xin hướng nẻo con đi 
                        Nam Mô Bổn Sư Thích-Ca-Mâu-Ni. 
                         
                                                               Tuệ Nga 
                               Aloha, Oregon, Mùa Xuân Mậu Tý 2008 
                         
                        TRẮNG MẦU TÀ HUY 
                         
                        Sáng nay trời đã vào thu 
                        Hình như có chút sương mù vây quanh 
                        Sáu vòng con giáp qua nhanh 
                        Bao nhiêu thơ trải trên ghềnh phù du 
                        Người vào gối mộng thiên thu 
                        Tôi nghe tiếng mõ chân như gọi mời 
                        Một đời như thoáng mây trôi 
                        Mở trang sách cổ kiếm người ngàn xưa 
                        Quê Hương nhắc mãi trong thơ 
                        Ngàn trang chưa vợi bơ vơ mực sầu 
                        Về đâu! Rồi sẽ về đâu… 
                        Trăm năm mây nổi trắng mầu tà huy 
                        Chợt nghe tâm thức thầm thì 
                        Hoa thơ nở trắng đường về Chân Nguyên 
                        Dường như có tiếng Kinh Hiền 
                        Hương Lan lãng đãng một miền tịnh không 
                        Gió đầy trời, gió mênh mông… 
                         
                                                        Tuệ Nga 
                           Oregon, Aloha, Mùa Thu 2008 
                         
                         
                         
                        BỜ CÁT DỊU DÀNG 
                         
                         
                        Giữa đợt sóng ngầm 
                        Sóng nhắn gì, 
                        Ơi, hiền giả 
                        Biển thầm lặng quá 
                        Hỡi, Biển Đêm 
                        Giọt sương lung linh 
                        Giọt sương ẩn mình 
                        trên lá cỏ 
                        ngọn cỏ gió đùa 
                        Bước đời qua như gió! 
                        Có vần thơ ai thả 
                        Giữa biển đêm trầm mặc… 
                        Biển Đêm, 
                        Gió tư duy… trên sợi tóc mềm 
                        Người âm thầm lặng đếm, 
                        Mà ai đếm được! 
                        Nhịp thời gian 
                        Bước đi của Biển 
                        Biển mênh mang… ôm bờ cát dịu dàng 
                        Ánh trăng thanh lung linh, 
                        trải tơ vàng 
                        soi lòng Biển thênh thang 
                        Đêm mênh mang 
                        Âm thầm lòng khách lữ 
                        Dường như tiếng nhạc trời quyến rũ, 
                        Âm thanh êm đềm, 
                        Dịu dàng... dịu dàng Biển Đêm... 
                         
                                          Tuệ Nga 
                                       Oregon 2008 
                         
                         
                         
                        MẸ CƯỜI TÓC BẠC CƯỜI VUI 
                         
                         
                        Mùa Xuân ai trẩy hội Chùa 
                        Mẹ hiền tóc bạc, cười như Bụt cười  
                        Mùa Xuân hoa cỏ tươi vui  
                        Lòng người nhân ái đất trời nở hoa 
                        Mùa Xuân em hát Đạo Ca 
                        Ba miền đất Mẹ tươi Hoa An Bình 
                        Em nghiêng vành nón lá xinh 
                        Mây lùa tóc biếc, gió lành ngẩn ngơ 
                        Nắng tơ vàng, giải mây tơ 
                        Ông Đồ viết liễn đón mùa Xuân tươi 
                         
                         
                        Mẹ cười tóc bạc cười vui 
                        Ơi, mùa Xuân cũ một trời nhớ thương 
                        Con giờ lưu lạc tha phương 
                        Mong về bên Mẹ, con đương nguyện cầu 
                        Biển xanh mầu nhớ, Biển sầu! 
                        Lòng con, 
                        lòng Biển 
                        có đâu khác gì 
                         
                        Lạnh lùng từng cánh mây đi... 
                         
                                                                                               Tuệ Nga 
                         
                         
                        HẸN NHAU LÊN PHỐ MÂY HỒNG 
                         
                         
                        Trầm hương, bát ngát trầm hương  
                        Cho thơ tháp cánh về nguồn bay cao  
                        Chập chùng ý gió xôn xao  
                        Mùa Xuân, một thuở hoa đào bâng khuâng 
                         
                         
                        Hương xa chợt thoảng như gần  
                        Thơm vần lục bát, trắng ngần Liên Hoa 
                        Bỗng dưng  
                        hạt bụi 
                        bay qua  
                        Bụi nhân gian, bụi la đà dưới chân 
                         
                         
                        Thực, Hư  
                        một cõi hồng trần  
                        Gọi mùa Xuân Mới,  
                        gieo vần Tương Lai 
                        Tiếng cười vui, tiếng hòa hài  
                        Cho người nhân ái, cho đời thơm hương 
                         
                         
                        Đất trời thơ ngát mấy phương  
                        Mùa Xuân vào hội giai chương đẹp lòng  
                        Hẹn nhau lên phố mây hồng  
                        Có Trăng Bát Nhã, tươi dòng Hoa-Nghiêm 
                        Trả nhân gian hết não phiền  
                        Thanh thanh gió sớm một miền tịnh không 
                         
                        Sương mai lóng lánh nụ hồng...  
                         
                                                                                                                Tuệ Nga 
                         
                         
                         
                         
                        CHỞ NHỚ THƯƠNG VỀ MỘT NHÁNH SÔNG 
                         
                         
                        Một chút nắng mai lọt cửa vào  
                        Sao lòng bỗng cứ thấy nao nao 
                        Phải chăng ánh nắng mùa xưa ấy 
                        Thơ lại bâng khuâng... gió xạc xào 
                         
                        Cánh liếp thời gian lặng lẽ qua 
                        Ai đi tìm lại bóng ngày xa  
                        Dòng sông ký vãng xanh như ngọc 
                        Bàng bạc trăng thềm tươi cúc hoa 
                         
                        Trang giấy hồn nhiên, mây sắc hồng 
                        Nắng Tương Tư, trên ngọn sầu đông  
                        Bài thơ tháng chạp, Hương Hoài Niệm  
                        Chở nhớ thương về một nhánh sông...  
                         
                                                                                                  Tuệ Nga 
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        LÃNG ĐÃNG HƯƠNG MÙA XƯA 
                         
                         
                        Chùa Bồ-Vàng bên giòng sông Như-Nguyệt 
                        Mùa Xuân về xanh biếc lá Ngâu non 
                        Sao bỗng nghe nhung nhớ dậy ngợp hồn 
                        Nhìn mưa bụi phất phơ trong chiều vắng 
                        Một chút gì, một chút gì …thầm lặng 
                        Hương mùa xưa lãng đãng… chợt về đầy 
                        Ơi tuổi hồng, tuổi mộng, đã như Mây 
                        Mây lơ đãng xa vời, ơi, mây trắng 
                        Trong khoảng vắng, trong hư không tĩnh lặng 
                        Như Nguyệt, giòng sông bảng lảng trong mơ 
                        Hình ảnh xa xưa khi đậm lúc mờ 
                        Thanh khiết quá sớm bình minh êm ả 
                        Là những sớm tiếng chuông hòa tiếng gió 
                        Lại trở về tản mạn khắp thinh không 
                        Dịu dàng quá, giòng sông, ơi giòng sông 
                        Sông Như-Nguyệt, Chùa Bồ-Vàng diễm tuyệt 
                        Như mạch sống, như tiếng đời tha thiết 
                        Ơi hương đồng cỏ nội của quê tôi 
                        Chiều tha phương nhìn mây trắng đầy trời 
                        Mây lờ lững, mây bay chiều phố lạ 
                        Gửi nhớ về đâu! giữa dòng đời nôn nả 
                        Hương Hoàng Lan… nhớ quá Chùa Bồ-Vàng 
                        Tiếng thơ nào hoài niệm giữa mênh mang 
                        Phải tiếng thơ hay tiếng lòng khách lữ 
                        Ngơ ngẩn đường chiều … thơ trắng như Mây 
                        Bờ bên kia ai nhớ kẻ bên này 
                        Thơ thả gió, chiều mênh mông chiều gió… 
                         
                           *Chùa Bồ Vàng, sông Như Nguyệt ở Hà Bắc 
                         
                         
                        TRÊN CÁNH MAI HOA 
                         
                        Buồn ơi, thầm lặng từ lâu 
                        Mênh mông thơ dựng thành sầu mênh mông 
                        Như cành khô đã lạc dòng 
                        Như chiều nhạt nắng… hoài mong, phố người 
                        Như thơ ước mộng xa vời 
                        Như con thuyền nhỏ cuối trời lênh đênh 
                        Mà thương về những mùa xanh 
                        Nghe chiều tĩnh lặng tìm mình bâng khuâng 
                        Đàn đâu vẳng khúc phù vân 
                        Cho Thơ vào Nhạc đẹp vần Lan Hoa 
                        Trở về ta lại gặp ta 
                        Giọt sương trên cánh Mai Hoa mỉm cười 
                        Vần sầu ta thả ra khơi 
                        Vần Hoan Hỷ để tặng Đời làm duyên 
                        Dường như có tiếng Kinh Hiền 
                        Trầm hương lãng đãng một miền thinh không 
                        Hững hờ đợt gió thu phong… 
                         
                         
                         
                         
                         
                        TRĂNG BẠC LANG THANG 
                         
                        Có những hàng cau lả ngọn buồn 
                        Soi giòng kim cổ bóng chiều buông 
                        Về đâu khách lữ mơ mùa cũ 
                        Chuông đổ chùa xa nước nhớ nguồn 
                         
                        Một vầng Trăng bạc đi lang thang 
                        Cô gái rời quê mãi nhớ làng 
                        Tôi nhớ hương cau mùa cốm ấy 
                        Nhớ chiều thu muộn chuyến phà ngang 
                         
                        Ơi, chuyến phà ngang, hỡi bến xưa 
                        Đã vào dĩ vãng... đã xa mờ 
                        Chiều nay đón gió mùa thu tới 
                        Đất lạ phương chiều... ai ngẩn ngơ... 
                         
                         
                         
                         
                         
                        XIN TẠ ƠN BIỂN MẸ 
                         
                         
                        Một điều gì khả hữu 
                        Làm cho tôi an bình 
                        Trong như nắng thủy tinh 
                        Phải là hạt sương sớm 
                        Những ngôn từ, ngôn từ 
                        Tôi muốn nói một điều rất thật 
                        Sao thấy lòng 
                        trống vắng! 
                        hư vô... 
                        Tôi vẫn làm thơ 
                        Cửa hồn tôi bỏ ngỏ, 
                        có làn gió vừa qua 
                        Những cảnh đời xa hoa 
                        bên cảnh đời nghèo đói... 
                        Tiếng thơ nào muốn nói 
                        Tiếng thơ nào lặng câm.... 
                        Thời gian vẫn âm thầm 
                        âm thầm qua... lặng lẽ! 
                        Một điều gì khả hữu 
                        Cho tâm linh bình yên 
                        Phải là tiếng chuông hiền 
                        Ngân nga trong gió sớm 
                        Trong gió sớm bình minh 
                        Chim hót mừng ngày mới 
                        Nụ Mai vàng phơi phới 
                        Cười Vui đón nắng Xuân, 
                        Từ Biển Mẹ Quán-Âm 
                        Long lanh hạt sương sớm 
                        Đời đẹp như Đường Thi 
                        Bài thơ tròn năm vận 
                        Từ Biển Mẹ Quán-Âm 
                         
                        Tươi ngời Hoa Trí Huệ 
                        Nghe âm vang tiếng kệ 
                        Đạo vào Đời huyền vi.... 
                        Hương Xuân ngát nẻo về 
                        Xuân xanh Nắng Bồ-Đề 
                        Xuân thơm lòng Biển Mẹ 
                        Mây trời đi.... rất nhẹ, 
                        Gió sớm chuyển mùa sang 
                        Em tôi, áo lụa vàng 
                        Dâng nhang, em lễ Phật 
                        Nghe mùa Xuân ngọt mật... 
                        Từ những tiếng Oanh ca * 
                        Nam Mô A-Di-Đà 
                        Đầu năm em lễ Phật 
                        Trầm ngát... Hoa Vô-Ưu 
                        Một điều gì khả hữu 
                        Phải những tiếng Oanh ca 
                        Cho cuộc đời tươi hoa 
                        Cho ấm lòng nhân thế 
                        Xin Tạ Ơn Biển Mẹ 
                        Biển Trí Huệ Đại Bi.... 
                         
                        Tuệ Nga 
                        * Tiếng Hát của Các Em Đồng Nữ chim Oanh trong Gia Đình Phật Tử. 
                        Thành Phố Hoa Hồng Oregon, Tháng Giêng Canh Dần 2010 
                         
                         
                        GIỮA RUỘNG VƯỜN NHÂN THẾ 
                         
                        Từng thế hệ, tiếp theo từng thế hệ 
                        Kiếp nhân sinh ai đa cảm đa sầu 
                        Lại hỏi mình, ta từ đâu? Sẽ về đâu? 
                        Một câu hỏi nhức đầu, ai giải đáp 
                        Bầu trời xanh, gió thanh thanh chim hót 
                        Cảnh trời cho… kho vô tận thiên nhiên 
                        Dứt tạp niệm ta sẽ hết ưu phiền 
                        Nắng sớm trải… trên Suối Nguồn An Lạc 
                        Có tiếng trẻ hồn nhiên vui ca hát 
                        Mây đầy trời và mây trắng như tơ 
                        Lơ lửng tầng không phất phới cánh Thơ 
                        Thơ ai thả giữa ruộng vườn nhân thế 
                        Tiếng chiều đi… tiếng chiều đi rất nhẹ 
                        Nắng hanh vàng điểm những Nụ Tầm Xuân 
                        Đâu đó tiếng chuông vang vọng xa gần 
                        Cuối vườn nắng đóa Mai vàng vừa nở… 
                         
                        Tuệ Nga 
                                                                Oregon, Mùa Xuân Kỷ Sửu 2009 
                         
                         
                         
                         
                        SÀI-GÒN HÀ-NỘI 
                         
                        Sài-Gòn những trận mưa rào 
                        Cơn mưa vội vã thuở nào dư hương 
                        Hà-Nội những sáng mờ sương 
                        Liễu Hồ Hoàn-Kiếm vấn vương thơ mình 
                        Những con hẻm nhỏ thân tình 
                        Đường Đôi, Quan -Thánh bình minh, Nắng hồng 
                        Một chiều cách núi ngăn sông 
                        Quê Hương, thầm gọi trong lòng cố hương! 
                        Kiếp tằm cứ mãi tơ vương 
                        Dòng Mơ, dòng Thực mấy phương u hoài 
                        Hoàng hôn ra Biển ngó trời 
                        Về đâu! Thơ gửi bồi hồi non xa 
                        Bâng khuâng muôn dặm quan hà… 
                         
                         
                         
                         
                        HOA GẠO BÊN ĐƯỜNG 
                         
                        Thân yêu tặng Em Kim-Thoa 
                        Để nhớ về Hà-Nội ngày xưa… 
                         
                        Người đi sớm ấy mù sương 
                        Cây Hoa Gạo đỏ bên đường rưng rưng ! * 
                        Ai về bước nhỏ ngập ngừng 
                        Tôi nghe đàn lắng… tận cùng nỗi đau 
                        Ca dao nước chảy qua cầu 
                        Sông Trăng thơ gửi, ý sầu trường miên 
                        Dặm đời mấy khúc ưu phiền 
                        Thương tà áo trắng Tràng Tiền ngày xưa ** 
                        Hàng cây Em đứng trú mưa 
                        Sáu mươi năm tưởng như vừa mới đây 
                        Phượng Hồng, Áo Trắng thơ ngây 
                        Tuổi hồn nhiên, vút cánh bay phương nào 
                        Hỏi, vì tinh tú trên cao 
                        Thiên Hà thăm thẳm… nao nao nỗi mình 
                        Ngẩn ngơ giữa cõi phù sinh 
                        Bài thơ Tuyết Trắng cuối ghềnh ráng pha 
                        Bâng khuâng giữa chốn ta bà 
                        Tiếng lòng ai gửi bao la… không cùng 
                        Bên đường Hoa Gạo rưng rưng… 
                         
                        Tuệ Nga 
                        Oregon, Tháng Ba 2009 
                         
                                                              * Hoa Gạo nở đường vào Chùa Trầm, Hà-Nội. 
                         
                             ** Phố Tràng-Tiền, Hà-Nội. 
                         
                         
                         
                         
                        AI NGHE TIẾNG GIÓ 
                         
                         
                        Hỏi ai, ai có buồn không 
                        Phải là khi đứng giữa mênh mông chiều 
                        Là khi tiếng gió hắt hiu 
                        Lại bâng khuâng nhớ cánh diều quê hương 
                        Nhìn mây trắng chốn viễn phương 
                        Bỗng dưng lại nhớ miếu đường tươi son 
                        Nhìn vườn người cỏ xanh rờn 
                        Lại thương lại nhớ ruộng vườn quê ta 
                        Khối sầu khứ quốc bao la 
                        Xuân, Thu dằng dặc non nhà đầy vơi 
                        Ở đâu cũng đất cũng trời 
                        Mà niềm u uẩn chơi vơi… chập chờn 
                        Ai người di tản không buồn 
                        Tháng Tư viết chữ đoạn trường gửi Mây 
                        Gửi Mây chẳng vợi niềm tây 
                        Thì thôi gửi Gió, Gió bay về trời 
                        Trời cao thấm nỗi đau người 
                        Phận người ly xứ chao ôi! là Buồn 
                        Buồn ơi, đeo đẳng tâm hồn 
                        Phải sầu vạn cổ vọng nguồn cô miên… 
                        Gửi về đâu hết niềm riêng 
                        Đành thôi! ta thả ưu phiền… vào Thơ 
                        Cổng trời thơ lại phất phơ 
                        Bài thơ nhớ nước ngẩn ngơ cung Hằng 
                        Ngàn năm vẫn khối sầu băng 
                        Ngàn năm vẫn nỗi băn khoăn phận người 
                        Ai nghe tiếng gió ru hời 
                        Ai nghe tiếng gió ngậm ngùi… về đâu 
                        Tháng Tư! Khúc Vạn Cổ Sầu! 
                        Tháng Tư! Niềm nhớ niềm đau không cùng… 
                         
                        Tuệ Nga 
                                                  Oregon, Tháng Tư 2009 
                         
                        BÀI THƠ THÁNG CHẠP 
                         
                        Chiều nay mây chở ráng hồng 
                        Tóc mây một thuở bềnh bồng, hoa mây 
                        Sông Trăng, ai gửi niềm tây 
                        Sông Thơ vời vợi... vơi đầy sầu miên 
                        Hỏi Sông có ngược về miền 
                        Ấu thơ ngày ấy triền miên nắng hồng 
                        Sông đời bao khúc đục trong 
                        Sông thơ ta dệt những dòng thơ hoa 
                        Chiều lên mây trắng đồi xa 
                        Sông quê gọi nhớ nhạt nhòa... thức mây 
                        Không dưng sầu lại tràn đầy 
                        Bờ xa xóm cũ phương mây u hoài 
                        Một cơn bão nổi ngậm ngùi 
                        Bài thơ thả gió tiếng đời lênh đênh 
                        Về đâu! tâm sự hoang thành 
                        Ðem thơ ai máng trên cành phù du 
                        Quán đời thực thực, mơ mơ 
                        Con chim nào hót ơ hờ... hoàng hôn 
                        Bài Thơ Tháng Chạp thật buồn! 
                        Hoa Ðào nhạt sắc! nắng hờn tương tư 
                        Quê Hương từ buổi tạ từ 
                        Mấy vần lạc vận hững hờ gió may 
                        Mênh mông chiều... khói sương đầy 
                        Ơi, Xuân viễn xứ! mây bay trắng trời 
                        Quê Hương khuất nẻo, xa vời 
                        Thơ Xuân nhòa nét! chơi vơi mực sầu... 
                        Tiếng lòng ai gửi ngàn sau 
                        Tiếng Thơ vẫn đó nguồn sầu mênh mang 
                        Bài Thơ Xuân, Chữ Lệch Hàng! 
                         
                        Tuệ Nga 
                        Hồng Thành, Mùa Ðông 2006  
                         
                          
                                                  
                         
                         |