Oct 13, 2024

Thơ mới hiện đại VN

20 - 11 Ngày Giỗ Tổ Của Nghề Bán Cháo Phổi
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 12:15:31 PM, Nov 20, 2023 * Số lần xem: 432
Hình ảnh
#1
#2

 

 

NGÀY GIỖ TỔ CỦA NGHỀ BÁN CHÁO PHỔI


Người Hát Vọng Cổ Ca Cải Luơng,
Người Thợ Mộc,  người Thợ May,
Người Thợ Kim Hoàn, ...
Có ngày Giổ Tổ.

Nhiều người làm nhiều ngành nghề... không có ngày Giỗ Tổ.
Không ai thắc mắc.
Chắc vì cuộc sống mà mưu sinh thôi.
Ngày tháng trôi qua...

Tôi cũng tà tà đi tới!
Lòng rất phơi phới khi mình nhận được tiền công hay tiền lương.
Không có ngày nào đáng nhớ...
kể cả ngày khai thuế hàng năm!

Tôi không băn khoăn, phân vân hay bâng khuâng...
Thầy Cô xưa từng dạy:  "Nhất Nghệ Tinh, Nhất Thân Vinh",
Kỹ Sư chế tạo máy móc sống rất bình thường,
nếu được đời nhắc là vì nhớ thương,
không nhớ ơn.  Không lễ... nghĩa!

Tôi có ra nghĩa địa, thấy có nhiều người cũng có mặt ở đó,
người ta đi thăm người thân đã lìa đời,
người ta thắp nhang hay đọc vài câu kinh tưởng niệm.
Không ai đi tìm mộ ông Pasteur, ông Calmette...ngay cả mộ của Hai Bà Trưng, Bà Triệu, bà Bùi Thị Xuân.
Tình người là Tình Thân.

Người Thầy Giáo cũ là tôi, biết trường, lớp ngày xưa đã thay đổi. Tôi biết tôi đã lỗi thời...

Tôi nhớ Vũ Hoàng Chương nói:  "Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa / bị Quê Hương ruồng bỏ Giống Nòi khinh!".

Ai nhân danh Quê Hương?  Ai nhân danh Nòi Giống?
Ai đọc diễu văn cũng có lời nghẹn họng!
Ai nhìn cuộc diễu binh mà không có tiếng cười vui?

Vũ Hoàng Chương là Thầy Giáo, cuối đời Ông sống và chết ở Bến Vân Đồn, Sài Gòn, Quận Bốn,

Ông dạy tôi một chữ:  Quên!

Tôi nhắc đến Ông hôm nay vì tôi nhớ Ông ngày nào ở trong một con hẻm đường Phan Đình Phùng , Sài Gòn, Quận Ba.

Ngày Nhà Giáo, xưa, thời tôi, không có...
Bây giờ, một hành lang gió... cũng không!

Tôi nhớ những cánh rừng xác xơ, những chiều hiu hiu gió...

Trần Vấn Lệ

 *

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.