Dòng Nước Chảy Qua
                         
                        
                        Em đã xa rồi, anh nhìn theo thôi
                        và rồi mưa rơi...những giọt nước mắt
                        không ai nhặt cất khối tình Thiên Thu!
                        kỳ ngộ Bích Câu đã thành Cổ Tích!
                        
                        em à, anh thiệt lòng rất nhớ em...
                        mà em là chim, chim bay biển Bắc
                        anh tìm biển Nam...trọn đời lang thang
                        đi tìm giấc mộng...hiểu sao mình sống
                        
                        dù đã cuối đời...một người Lính trẻ!
                        em thành giọt lệ...thành cái tên anh!
                        Anh ngó trời xanh mông mênh bát ngát
                        hai bờ sông nước bờ nào cũng xa...
                        
                        dòng nước chảy qua
                        muôn năm cổ độ!
                        
                        Trần Vấn Lệ
                        
                        
                        
                         Chiều Đi Lên Đồi Thông
                        
                        
                        Chiều đi lên đồi thông, phấn thông vàng bay đó!  
                        Phấn thông vàng và gió, nhớ quá áo dài em
                        
                        Chiều đi lên đi lên nắng tà huy mái rạ, 
                        nhớ đồng bằng, nhớ quá, áo bà ba Cửu Long!
                        
                        Phấn thông bay như rồng, và, em bay trong lòng
                        anh tương tư từ đó - phấn thông vàng và gió...
                        
                        Bây giờ còn đâu nữa xe lửa xuyên rừng thông
                        tiếng răng cưa lùng bùng, tiếng thông reo ve vuốt...
                        
                        Bây giờ buồn trong suốt giọt nước mắt của tôi
                        áo dài kìa ai phơi chiều quê người hết nắng!
                        
                        Ở với nhau không đặng thì xa nhau ngàn năm!
                        Chiều ơi chiều xa xăm...đồi thông chừ mấy mộ?
                        
                        Đồi thông chừ ai đổ lá thông và phấn thông?
                        Em còn nhớ hay không ngói hồng ngôi trường nữ?
                        
                        Anh biết em nhớ chớ, anh biết anh nhớ em...
                        Chiều đi lên đi lên lên nỗi buồn chất ngất!
                        
                        *
                        
                        Mai em về Cầu Đất hái giùm anh nhúm trà
                        gói trong áo bà ba, cả anh, dòng nước mắt...
                        
                        Trần Vấn Lệ 
                        
                        
                        
                        
                         Trái Tim Tôi Vỡ Mảnh Nào Cù Lao
                        
                        
                        Tôi để Thủy Tiên ra hoa mùa Hạ!
                        Bây giờ nhìn lá tôi ngắm lộc Xuân...
                        Ngắm em Giai Nhân phù vân trên núi
                        ngắm làn gió đuổi bay em áo dài...
                        
                        Tôi nhớ, nhớ hoài học trò trường Nữ
                        mùa hoa quỳ nở cũng vào mùa Xuân!
                        Tôi nhớ mà quên chắc là có tội?
                        Băng rừng lội suối ôi tôi thời trai...
                        
                        Cứ nghĩ trên vai có em trên đó
                        khi Thủy Tiên nở, tôi về em thương
                        chúng mình đến trường nhìn cây khuynh diệp
                        nhìn lại tiền kiếp lá xanh chao chao...
                        
                        Lá xanh lao đao úa vàng rụng xuống
                        Tôi về thật muộn...Tháng Tư Thiên Thu!
                        Phù vân tản đâu trong lòng Non Nước?
                        Thủy Tiên cũng trượt cái Tết này rồi!
                        
                        *
                        
                        Chậu Thủy Tiên tươi mà tươi cái lá
                        Em ơi mùa Hạ có là mùa Xuân?
                        Nói đi là Không!  Không bao giờ vậy...
                        Chỉ dòng nước chảy...đó mới thời gian!
                        
                        Tôi cắn miên man tóc em từng sợi
                        Con đường mình tới...một cù lao hoang
                        một lòng biển loang bao nhiêu vệt máu
                        hoa thủy tiên náu chỗ nào trong mây?
                        
                        Trước mặt tôi đây cái gì cũng lỡ:
                        Thủy Tiên chưa nở...bầy Thiên Nga bay
                        Tôi biết trên vai em không còn nữa
                        Trái tim tôi vỡ...mảnh nào cù lao?
                        
                        Trần Vấn Lệ
                        
 Home
 Giới thiệu
 Tác giả
 Diễn đàn
 Ảnh & Nhạc
 Liên lạc