Nov 16, 2025

Thơ mới hiện đại VN

Mãi Mãi Là Thương Nhớ/ Thơ Xuân Đem Thả Theo Dòng Nước
Trần Vấn Lệ * đăng lúc 09:58:48 PM, Jan 22, 2017 * Số lần xem: 797
Hình ảnh
#1

Mãi Mãi Là Thương Nhớ

Sáng Chúa Nhật mà mưa…em vẫn lễ Nhà Thờ.  Tôi cầm ô đứng đợi…một người đi trong mưa!

 

Phải chi tôi có Đạo, thưa với Chúa câu này: Cho con đi chung với một người tóc bay bay…

 

Thưa em, năm mười bảy, ai khiến em đi xa?  Bờ sông kia tôi thấy một trời mây bao la…

 

Khi không năm mười bảy em theo Đạo của chồng.  Tôi vẫn người Ngoại Đạo.  Sông nào không mênh mông?

 

Sáng nay sáng Chúa Nhật, nghe Nhà Thờ gióng chuông.  Chắc em đang dâng Lễ?  Em có biết tôi buồn?

 

Tôi giương ô đứng đợi…mình về tuổi ngày xưa, bắt đầu vào chiến trận, bắt đầu…thuở gió mưa!

 

Từ đó, đường lên dốc, lâu lâu em mới về, tôi chín năm trận mạc…nhớ người ta làm chi!

 

Hôm nay lạc xứ người, nhớ người ta nhớ mãi.  Đường Hai Bà Trưng ấy chắc bây giờ cũng mưa?

 

Em ơi tôi làm thơ bởi biết làm chi nữa?  Em mười bảy, tôi nhớ, em ngàn năm tôi thương!

 

Trần Vấn Lệ

            

 

Thơ Xuân Đem Thả Theo Dòng Nước

Hồi xưa tôi lính ở rừng nhìn cây rụng lá nghe lòng nao nao.  Lính và tôi, giao thông hào, lót lưng lá rụng nằm chào mây bay…

 

Bạn, thù, có dịp bắt tay mà Tết năm nọ sợ ngày năm xưa.  Chuyện gì mà chẳng đẫy đưa, bên kia hứa để hẹn hò giết nhau! 

 

Dặn lòng phải cảnh giác cao, nghĩ đây với đó đồng bào, tủi thân!  Lính và tôi hưởng mùa Xuân đọc thư Tết của người gần kẻ xa…

 

Hồi xưa…rồi cũng đã qua.  Súng ngưng tiếng súng, hồn ma chắc còn?  Nên hôm nay Tết, tôi buồn, thắp cây nhang ngó cái hồn anh em…

 

Chắc rồi sẽ có ngày quên:  mùa Xuân, ngày Tết…và tên từng người?  Lá trên rừng vẫn còn rơi, ai đi gom đốt cho chồi lên xanh?

 

Bài thơ Xuân này long lanh, hoa đào đang nở trên cành kia ơi!  Biết bao nhiêu chuyện đổi dời, cảm ơn hoa vẫn như người thủy chung…

 

Tôi ra sông thả theo dòng tưởng như lá rụng về rừng ngày xưa… 

 

Trần Vấn Lệ

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.