Bồng Bống Bang
Bồng em trong cõi Bồng Lai
Bồng mây cứ tưởng bồng ai đi về
Liễu buông cứ tưởng tóc thề
Cầm lược trăng chải không dè gió bay…
Trăng mồng Sáu hiện trong mây
Bỗng dưng thành nét chân mày người yêu
Bồng em cứ tưởng bồng chiều
Bồng con quạ với con diều đi chơi!
Bồng bồng bồng tiếng chuông rơi
Boong boong buồn bã mù khơi khói mù
Thì ra bồng cái Thiên Thu
Quê Hương nước mắt chảy từ biệt ly…
Huế à anh mới nói chi?
Lau giùm anh lệ khóe mi đi mà…
Anh bồng em tự trời xa
Trúc nghiêng tre lả ngọn là đà xanh…
Bồng em từng miếng ngói Đình
Không ai đếm được cái Tình mình đâu!
Con trăng kia có đổi màu
Tại em ai biểu trên lầu ngó trăng?
Bồng em bồng một Giai Nhân
Lụa tơ còn chút lòng tằm cũng tung
Bao giờ bồng được Non Sông
Em ơi Non Nước mình bồng bống bang…
Trần Vấn Lệ
Dừng Lại Chờ Xe Lửa Qua
Bạn có bao giờ không nhỉ
Đứng nhìn đoàn tàu đi qua?
Bạn có nhớ những nhà ga
Những lần bạn tiễn ai đó…
Nhiều khi bạn cũng quá độ
Đi trên chuyến tàu Bắc Nam…
Nhiều khi bạn có lang thang
Trên một thềm ga hiu quạnh?
Bạn ơi, tôi đang đứng tránh
Một đoàn tàu lửa đi qua…
Tôi không đang đứng ở ga
Mà ở đường xe dừng lại…
Những bánh xe sắt lăn chạy
Trên con đường sắt song song…
Những goong chở khách sáng trưng
Cửa sổ nào cũng được mở…
Những goong tàu kín chắc chở
Những gì trong đó, chắc đầy?
Những goong tàu trống thì bày
Những containers kín mít…
Bạn ơi tôi người Phan Thiết
Nhớ quá nhà ga ngày xưa
Nhớ quá có đêm trời mưa
Đứng chờ tàu lên Đà Lạt…
Bây giờ…tất cả mất mát
Trong lòng tôi, cả khói tàu
Bây giờ xe lửa ở đâu
Cũng chạy bằng dầu ma dút…
Xe lửa chạy trên đường sắt
Thời gian chạy trên đường thơ
Tôi đang dừng lại, tôi chờ
Một đoàn tàu đi hun hút…
Trần Vấn Lệ