Yêu Em Tóc Rối
Tóc em nửa rối hững hờ
Thơ ngây bỏ lại bên bờ chiếu chăn
Em ngoan, em mặc áo trăng
Để anh chiêm ngưỡng “cung Hằng” thảnh thơi…
Tay em trổi nhạc dịu vời
Đá hòn chìm xuống, cây ngoi lên trời
Rung rung theo nhạc chơi vơi
Băng hàn tan chảy ấm hơi da mềm…
Môi em hồng… má hồng thêm
Nắng dù đi vắng về miền xa xăm
Mắt em màu ánh thiên thần
Ấm êm bên cội dài trăm năm thề…
Nâng niu nhẹ tiếng đi về
Chờ anh góp bão lùa khuê các vào
Nghe từng hoa lá xôn xao
Bên cây với cội ôm vào thiết tha…
MINH SƠN LÊ 29.3.16
------------------------------------
Tại anh nên tóc rối bời
Nửa che hờ hững… nửa rơi ngập ngừng…
Nửa e ấp, nửa thẹn thùng
Nửa hồn ngần ngại… nửa dường vân du…
Môi hồng… “răng khểnh” có vừa…?
Dặt dìu tấu khúc hương thừa hoàng hôn
Lên non cùng ngắm mây vờn
Gió bay ngàn hướng buông hờn dỗi trôi…
Lim dim nhẹ khép hàng mi
Nghe từng cơn sóng vừa đi vừa về
Đem cơn hồng thủy tràn trề
Xô bờ ngà ngọc lối mê cung hoàng…
Anh hư sao ứ… vội vàng!
Em chưa tỉnh giấc đã choàng mềm môi
Cho tim nhịp lỗi bồi hồi
Dắt đưa lạc lối theo lời mật ru…
BÍCH PHƯỢNG LÊ MINH
Kent. 03/28/2016
Mai Em Về Phố
Lâu quá không về thăm phố cũ
Đường chiều phai nắng gió như ru
Qua ngã Hàng Xanh về Văn Thánh
Nghe lại hồi chuông… tiếng kinh cầu
Anh nhớ con đường Phan Thanh Giản
Giờ đây tên mới chẳng cao sang
Có lần qua đó chân ngần ngại
Phố đỏ hai bên… luống ngỡ ngàng!
Lâu quá không về thăm phố cũ
Đường chiều lá đổ với mưa ru
Em bỏ đường xưa, thành phố cũ
Còn anh chưa nói tiếng… giã từ…!
Mong đón em về thăm phố cũ
Con đường thuở ấy Phạm Thiên Thư
Ngồi viết tình thơ trong trời hạ
Đường chiều mưa ướt “áo tiểu thư”…
Mai em trở về thăm phố cũ
Đường chiều em mặc “áo tiểu thư”
Theo anh xuống phố mây vào hạ
Ngày buồn thôi trả lại… tháng Tư…
MINH SƠN BÍCH PHƯỢNG LÊ 10.4.16