Thứ Năm,
gửi trần vấn lệ.
hừm dưng lại lâm thế lười nhác
đến nhạc mà còn chả buồn nghe
nắng gió réo cũng xua- thối thác
nằm ỳ nhưng quẫy tợ bóng đè
nghĩ tới chữ nghĩa cho ngày này
nồi cơm thở dài tới chân mây
hết động đập xoay ngang xẻ dọc
trên giường mang mặt kẻ ăn mày
thì ra sầu dậy tợ sóng ập
từ trên đầu lan xuống đáy lòng
dỗ cách chi sóng không thôi đập
tôi chỉ còn biết ngồi dậy- hóng
đó! cái nọ kéo theo cái kia
hải âu chim yến lâu không đỗ
xuống các đảo nhỏ và- ô kìa
thiên hạ thanh thản nhận ban bố
từ tay kẻ lạ bao tuồng tích
dựng ngay thủ đô đến khơi xa
người ngược người xuôi người diện bích
đất đà mất tới kể chi nhà
những con cá sống sót đang đói
ở biển dâng mùa nước tức tưởi
lũ còng gió hỏi biết ai đòi
khi lịch sử chỉ đống rác rưởi
tôi vói giở tờ lịch đậy mặt
thương các con cá chết khuất tắt
dợm nằm xuống thì vụt đứng dậy
từ rày thở với lồng ngực thắt!
..
Vương ngọc minh.