gởi lúc 06:44:48 AM, Jun 11, 2020
HÀNH HƯƠNG
Hành Trình
Áo vắt vai ta bước vào đất chữ
Giữa mang mang ngơ ngác biết gì đâu
Có vệt sáng đến từ thiên thể lạ
Dắt ta đi về phía những tinh cầu
Đường dài lắm có khi dường mệt lả
Qua dốc truông sa thạch chắn lối đi
Nẻo gian nan sương mù giăng lớp lớp
Vẳng lời khuyên... xem nhẹ chẳng sợ gì
Phải mấy năm đến được vùng bằng phẳng
Trăng treo nghiêng trải lụa một nhánh sông
In đáy nước khoảng trời mây xanh ngát
Ta bày ra bút mực thảo đôi dòng
Những ý tưởng hóa thân thành con chữ
Điệu vần nâng thi vị một tầm cao
Kết từng mảng rách lành đường đời gặp
Tẩm hương hoa thêm chút mật ngọt ngào
Cuộn tròn hết cất vô gùi tiếp bước
Đã rất gần sẽ đến cõi mê mê
Biết vách núi khắc bức tranh tuyệt đẹp
Ta dừng chân chặng cuối viễn du hề !
NhàQuê Mar 03, 2010
Vui lòng
login để trả lời trong mục này. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.
trả lời lúc 09:40:34 AM, Aug 06, 2020
Chân Cầu Nước Chảy
Ta trải qua mười bốn đời Tổng Thống
Có vị còn có vị đã ngàn khơi
Ta đã làm dân dưới năm chánh thể
Có chế độ còn có thứ sắp đứt hơi
Ta từng chủ nhà mà không được ở
Có muốn đi đâu cũng phải báo trình
Ta từng ngắn dài sống qua bốn xứ
Có chốn sanh ra ...chẳng gọi nước mình
Ta sống vào thời có năm cuộc chiến
Có đủ dạng hình kết phái phe chung
Ta đang yên bình ... hiểm nguy bất chợt
Có phải một ngày tất cả tiêu vong
Ta đang sống thời bao nhiêu tiến bộ
Có những tai ương khó đoán được nào
Ta đang sống cùng bịnh căn đầy rẫy
Có thứ nan y....đành bó tay sao
Ta sống trong thời dữ lành lẫn lộn
Có những miếu đền xây cất nguy nga
Ta sống trong thời giàu nghèo cách biệt
Có những nơi nương khó gọi cái nhà
Ta cũng đã từng làm thơ viết truyện
Có bao câu chữ gởi gấm nỗi lòng
Ta cũng đã từng làm thầy làm lính
Có nửa đời còn ... xứ lạ lưu vong
Ta được sanh ra một ngày nào đó
Có tờ qui kỳ tạm lấy làm tin
Ta đã nhiều khi gác tay lên trán
Có điều đúng nhất ... không chi của mình
NhàQuê July 24, 2017
trả lời lúc 09:44:09 AM, Aug 06, 2020
Nói Với Người Đi Bên Cạnh
(Riêng Tặng NHÀ TÔI)
Thức Giấc
Vuông đất mạ thấp hơn mặt đường gần nửa thước
Bỗng một hôm có ông "viên ngoại" hồi cư
Thửa ruộng giật mình hóa kiếp
Hai lòng ao bật lên thành nền nhà máy kể từ
Xá lị, thanh ca trái oằn xanh đất mới
Rì rầm tiếng máy suốt ngày đêm
Lượm thóc rơi bầy gà từng đàn … từng đàn hí hửng
Bừng sống một vùng quê trước đó ngủ im lìm
**
Giậu Mồng Tơi
Kẹp ba lá giữ mái tóc dài mà mượt
Cô tiểu thơ tập tễnh làm dân quê
Học lội, tắm ao cùng bạn bè quanh xóm
Khoảng cách ngắn dần và một ngày kia …
Bảy năm sau trong đám tắm trần lúc trước
Gã thư sinh gởi tiểu thơ trang giấy mỏng ngỏ lời
Trên lối đi lá hoa cũng mừng vui thay sắc
Dễ thương như những cuộc tình có giậu mồng tơi
**
Tay Nắm
"Viên Ngoại" thuận tình cho tác hợp
Tay đan mười ngón hướng hẹn cuộc chung vai
Tiểu thơ và gã NhàQuê hay chữ
Bước đầu tiên vào khoảng đường dài ….
Ríu rít nhập bầy năm cô chú chim non
Chim mẹ tiểu thơ dang cánh dài hiền mẫu
Che chở đàn con qua những mất còn
Dài dọc quê hương hai miền vào cuộc chiến
**
Chim Bay
Gió lặng mưa ngưng tưởng chim không cần tìm nơi đậu
Có dè đâu chẳng còn từ hạt thóc đến cọng rau
Chỉ cây trái oan khiên mọc tràn lan mặt đất
Từng đàn tung lưới thép rát niềm đau
Mùa khắc nghiệt chim muông còn di trú
Huống hồ chi phải xa lánh bạo tàn
Mặc áo giấy ... múa may cứu nhân độ thế
Trứng ác nở mối mọt bọ giòi đụt khoét tan hoang
**
Nầy Em
Tạ ơn em, cô tiểu thơ nhân từ quãng đại
Đi bên ta trong suốt cuộc trần
Đã tặng ta cháu con thông minh tài giỏi
Ấm lạnh chia cùng không chút phân vân
Nầy em, cô tiểu thơ Tư Lịnh
Chẳng có huy chương nào tầm xứng dành cho
Thì thôi tặng em cành hoa duyên nợ
Nở giữa cay đắng ngọt bùi ... hương tuyệt diệu thơm tho
NhàQuê
Mar. 20, 2019
trả lời lúc 09:51:49 AM, Aug 06, 2020
Nói Với Đôi Bờ
Ngày nầy hai mươi chín năm về trước
Nơi miền Đông Bắc Mỹ rất xa xôi
Cạnh Đại Tây Dương ... với ta đất mới
Chân chạm tái sinh ... trở lại làm người
Hành lý mang theo chỉ niềm hy vọng
Hạt giống tâm can gieo xuống đất lành
Gió lạnh thương tình nhìn làn áo mỏng
Vỏn vẹn xách tay còn bộ cũ hơn
Mỗi năm đến ngày âm thầm ta giỗ
Tưởng niệm xác ta từng mảnh tơi bời
Nơi chốn sinh ra ... quê cha đất mẹ
Đã những hạnh thời ... hạ nhục ta chơi
Đã tới đường cùng không còn chỗ thoát
Đành phải buộc lòng ai muốn ly hương
Chỉ còn .... chia đời ra làm hai đoạn
Nửa cuối xuống thuyền đối mặt đại dương
Mạng số con người ta tin thiên định
Đặt ta nơi đâu nào thể từ nan
Ta nhỏ li ti trong toàn nguồn máy
Chiêm nghiệm vậy rồi .... lòng thản tâm an
NhàQuê
Sep 04, 2016
trả lời lúc 09:54:18 AM, Aug 06, 2020
Nói Với Vô Đề
Ta đem hạt giống nghịch mùa
Gieo lên đất bạc giữa trưa muộn phiền
Ngồi chờ phép lạ phép tiên
Nứt trong kẽ đất nhú tiền kiếp nhau
Ta đem cọng tóc ngọt ngào
Chẻ hai ràng rịt mảnh nào phôi pha
Ngồi chờ vạt nắng trổ hoa
Bóng râm rớt xuống vai ngà phía không
Ta đem tất cả mặn nồng
Xếp thành một dãy nơi sông hững hờ
Ngồi chờ đêm thắp mộng mơ
Ngày đang hóa thạch rừng chơ vơ buồn
Ta đem nước trở về nguồn
Làm vui cổ tích giữa muôn bất ngờ
Ngồi chờ trăng rọi cõi thơ
Hồ như đâu đó hoang sơ đang mùa
Ta đem trang giấy đã xưa
Ra phơi con chữ còn chưa nhạt nhòa
Ngồi chờ chấp chới hai tà
Từ trong trí tưởng bước ra tình cờ
Ta đem từng hạt ngu ngơ
Rải đều diện tích hoang sơ chưa từng
Ngồi chờ nhặt trái rưng rưng
Hồn nhiên đáp xuống từ tầng không không
NhàQuê
Sep 01, 2016
trả lời lúc 09:57:22 AM, Aug 06, 2020
Nói Với Ngữ Ngô
Thả xuống sông văn sợi nhợ đời
Câu vài con chữ ... kiếm niềm vui
Chiếc cần số phận bền công chuốt
Phao nổi nhân duyên tự kiếp người
Chẳng cần lưỡi ngạnh với mồi thơm
Bóng ta cùng với nước chập chờn
Sóng xô ... ta đợi bình yên lại
Tự cảm thấy mình nhàn nhã hơn
Ngộ nhận theo dòng nước nhấp nhô
Bao dung ta trải nắng tiền đồ
Ta đem quảng đại làm tình tự
Gọt giũa ngôn từ ... hóa áng thơ
Có hôm vạt nắng đến mỉm cười
Chiếc giỏ làm quà những hoa tươi
Lủng lẳng treo lên giàn tâm tưởng
Mười năm câu chữ ... thiệt lạ đời
Sẽ có một ngày ta thấy đủ
Trời mây và nước vẫn giao tình
Góc rượu nồng nàn còn khúc cuối
Dốc bầu cho trọn nghĩa lưu linh
NhàQuê
Jan. 12, 2017
trả lời lúc 09:15:49 AM, Aug 09, 2020
Sáng
Con sông xưa chảy về khám phá
Phiên khúc nào ngày đó rất xa
Lá me bay ghé vườn trang điểm
Bỗng lao xao từng phiến mượt mà
Nước vẫn cuộn qua vùng ký ức
Dòng phù sa kể lể đời mình
Trăng ngu ngơ lắng nghe tình tự
Tường vôi ngà chiếc bóng lặng thinh
Hai vạt lụa bay bay mầu nhiệm
Cứ như là đừng quá khứ chi
Cánh cửa hé chừng khi đã mở
Bốn mùa đang trở nét xuân thì
NhàQuê
trả lời lúc 09:17:03 AM, Aug 09, 2020
Nhớ Ghé Rong Chơi
Có sáng mai ngày như vụt mới
Có vuông sân cây lá mỉm cười
Có má ửng nét gì khang khác
Có mờ mờ... nụ... hãy còn tươi
Như con suối đã xa thác đổ
Như khúc sông uốn giữa ruộng đồng
Như phù sa đậu chân lúa trỗ
Như cánh buồm chấm phá thong dong
Em vẽ tặng cho ta tranh lụa
Những lung linh màu sắc thay lời
Ta đem treo vào nơi chỉ có
Chỗ không cùng... nhớ ghé rong chơi
NhàQuê
trả lời lúc 09:18:08 AM, Aug 09, 2020
Vũng Mù Sương
Mỗi khi cơn mưa bụi
Lất phất bay ngang qua
Hình như trong từng hạt
Có dáng ngày đã xa
Bước chân đều nhịp chậm
Trái sao còn bay bay
Gió có vờn như thuở
Hai tay với vươn dài
Mưa xưa trong trí tưởng
Mưa nay lặng lẽ chờ
Không là ngày cổ tích
Hạt nước lăn thành thơ
Cây me già mất dấu
Chiếc lá nhỏ vẫn còn
Vẽ nét vào khung nhớ
Mùa qua mùa xanh non
Một ngày kia tiền kiếp
Chờ cửa dưới hàng hiên
Giọng nào nghe cũng lạc
Bao năm và nỗi niềm
NhàQuê 2009
trả lời lúc 09:19:03 AM, Aug 09, 2020
Hình Dung
Nhìn hình lòng rười rượi
Người trong ảnh lặng thinh
Âm giọng còn quyện bước
Lãng đãng và lung linh
Đọc trong sâu ánh mắt
vương vương nét u buồn
Hoa vườn bao cánh nở
Giùm trao gởi phấn hương
Khi nào về qua đó
Nhặt viên sỏi đã từng
Kết trầm hương năm tháng
Mang theo nhớ niu nâng
Một lần rồi mãi mãi
Nghe buốt thấu tim đau
Có lời nào diễn đủ
Thiên thu một khối sầu
Cuối đầu buồn vô hạn
Bước qua cổng rời xa
Quay lại nhìn người tiễn
Giọt gởi vói nhạt nhòa
NhàQuê Feb 10, 2008
trả lời lúc 09:20:58 AM, Aug 09, 2020
Rong Chơi
Suối hát lời tình trên thảo nguyên
Rừng già chia sẻ nỗi niềm riêng:
Bài ca xa vắng viên sỏi đợi.
Cây sứ nhớ người bóng đổ nghiêng
Chùm bông nguyệt quới đang mùa trỗ
Cố kéo dài thêm lúc người về
Tỏa làn thơm ngát đêm huyền diệu
Mách nhỏ ...hương chờ... thêm đê mê
Có một hình như chưa nói ra
Dõi theo âm vọng suối vang xa
Đó đây mấy bận bề ngoài vậy
Tay vẫy... khóe như ướt nhạt nhòa
Sáng sớm lên đường nhớ áo len
Mùa nầy lạnh lắm biết không em
Làm sao đầu gió giùm che chắn
Giữ ấm như đang gối mộng mềm
Gặp lại mình hôn từ đầu ngõ
Dưới chân mừng rỡ chạy loanh quanh
Ngước lên ngó xuống cùng cười mỉm
Nầy nhé ...đợi nha... trước phải dành
NhàQuê
trả lời lúc 09:22:22 AM, Aug 09, 2020
Hoàng Bào
Đường lên sơn cước xa xôi lắm
Sáng sớm khởi hành tới đã đêm
Truông dốc bằng rừng qua đoạn vắng
Khi nào có sợ... đặt lên tim
Nửa theo muôn dặm nửa đời thường
Đất đỏ bụi mù khuya ướt sương
Đêm xuống núi rừng thiêm thiếp ngủ
Nửa gần.. sao nhớ nhớ thương thương
Có bạn đồng hành tối trú chung
Đồng sàng dị mộng lạ vô cùng
Kể anh nghe với mơ gì vậy
Xem thử như là anh thấy không
Hay là mơ giống thuở xưa xa
Cờ bay tở mở tiếng quân la
Có nhìn coi khắp hàng sĩ tốt
Giáp trụ theo chân chẳng nệ hà
Rượu Rừng uống thử chơi cho biết
Chớ quá liều say xuống Chiếu bừa
Đem anh xử phạt oan oan lắm
Một dạ theo phò: Vậy Đó .... Vua!
NhàQuê
trả lời lúc 11:11:46 AM, Aug 19, 2020
Hương Sứ Trong Sân
Có một lần về ngồi ngưỡng cửa
Nghe hương bông sứ thoáng trong đêm
Trân trọng cám ơn Người còn nhớ
Giữ cho ta từng phiến êm đềm
Cây bông sứ chưa lần dĩ vãng
Gặp tình cờ trên lối đi qua
Giữa thành thị mọc mời đồng nội
Gởi phấn thơm theo gió mượt mà
Xin tạ ơn cuối cùng được gặp
Dòng sông quê gột lại cuộc đời
Lòng rộn rã đầu ngày bỗng mới
Phía sau lưng giọng lụa ai cười
NhàQuê
trả lời lúc 11:12:39 AM, Aug 19, 2020
Vuông Sân
Lại nữa đêm Hè thơm nguyệt quới
Từng đàn bông trắng đậu kín cây
Nhớ nhé đừng vội gì ngủ sớm
Ở lại mà nghe hương bay bay
Bài thơ ban sáng đọc hửng đông
Cười tươi như thể đóa nhung hồng
Ai tẩm thêm vào hương buổi tối
Biết rồi ... có phải vậy hay không
Còn cây bông sứ chắc thêm cao
Mấy nhánh ngang ngang sắp sỉ rào
Bữa bữa thăm chừng hoa có nhú
Vườn vui trở giấc… lá xôn xao
NhàQuê 02-06-09
trả lời lúc 11:13:35 AM, Aug 19, 2020
Lời Bông Sứ
Bông sứ hương thơm tỏa ngát sân
Lời thay gởi đến thật ân cần
Ru êm ngủ giấc tròn đầy đặn
Và mộng mơ nào cũng ngát xanh
Hoa sứ có nồng hơn nguyệt quới
Nhưng hai chuyên chở những tư riêng
Dịu dàng màu trắng như e ấp
Tha thiết lồng trong nét dịu hiền
Có phải gầy bông lúc hiểu ra
Một thời nào đó thật là xa
Ngẫu nhiên ngang dưới đêm hoa nở
Giờ nhắc đến tên vụt nhớ nhà
Bao giờ có tưới cây hoa nhớ
Hạt nước long lanh tắm mát cành
Còn sót mùi thơm xin hãy gói
Cất vào dưới gối... gối trăng thanh
NhàQuê
trả lời lúc 11:14:29 AM, Aug 19, 2020
Hương Nguyệt Quới
Lại đúng ngày cụm hoa nở trắng
Đợi đến đêm len cửa vào trong
Thăm người tưới chăm vun… hằng bữa
Tặng hương thơm nguyệt quới ngây lòng
Nằm thao thức mùi hoa gợi nhớ
Một nơi xa tận mãi vườn tiên
Vui hò hẹn mùa bông trỗ muộn
Phải xuống trần trả lỗi nhiều niên
Khu vườn nhỏ lá hoa để nhắc
Cuộc tình xưa thượng uyển và người
Cây kiểng biết nỗi buồn cô quạnh
Trỗ bông thơm kết trái xinh tươi
Đêm nguyệt quới nhớ gì không hở
Hương năm xưa góc nhỏ đợi chờ
Còn biết tới chừng nào hoa sứ
Một cánh thôi có để dành cho
NhàQuê
trả lời lúc 11:15:19 AM, Aug 19, 2020
Hương Chờ
Ờ... thì chờ đến lần trổ tới
Hoa trắng tinh khôi lại rủ nhau
Thả hương thơm ngát từ đầu phố
Ru mềm mộng mị suốt đêm sâu
Nên lần âu yếm hôn vùng tóc
Bất chợt nhận ra hương rất quen
Lục lọi khắp cùng ngăn ký ức
Đúng rồi lâu lắm ...xuống trần đem
Những hương nguyệt quới nhiều kỳ trước
Quanh quẩn chần chừ chưa chịu tan
Len lén chờ người chân tóc đợi
Cảm ơn yêu dấu những nồng nàn
NhàQuê
trả lời lúc 11:16:09 AM, Aug 19, 2020
Tiếng Suối Reo
Dòng suối xanh trong suối... suối ơi
Tiếng reo mềm nhũn trái tim người
Dù xa có đến ngàn muôn dặm
Nhắm mắt nghe từng hạt nước rơi
Rừng già đá cổ lắng tai nghe
Suối hát hoan ca dịu nắng Hè
Diễm phúc tình quân trầm suối mát
Gối đầu lá trải bóng rợp che
Hẹn ước kể từ suối chỉ riêng
Ngâm nga phiên khúc thật diệu huyền
Chờ một đêm trăng lời suối đáp
Suối ...Ờ ..từ đó kết hương duyên
Dừng bước chân trần quên phiêu lãng
Dấu vết chông gai kéo miệng lành
Tiếp nối chuyện dài trong cổ tích
Vẽ thành dòng suối ...vẽ thanh âm
NhàQuê
trả lời lúc 11:17:03 AM, Aug 19, 2020
Suối Kể
Trở về đầu gối rễ cây
Nằm nghe suối kể chuyện ngày xa xưa
Một hôm trời đổ cơn mưa
Xuôi nguồn nước lũ cợt đùa lòng sâu
Suối đau đá sỏi u sầu
Đôi bờ thương tích lao xao muộn phiền
Suối ơi không chỉ mình riêng
Qua cơn rồi sẽ bình yên lặng lờ
Xanh um cây lá đôi bờ
Chờ nghe suối lại ngâm thơ rầm rì
NhàQuê
trả lời lúc 11:17:52 AM, Aug 19, 2020
Suối Mây
Như là con suối cạn
Thèm tiếng nước vui reo
Mây ơ thờ tỏa bóng
Rồi đâu đó bay theo
Làm sao ngăn mây được
Bồng bềnh trôi lang thang
Như thuyền chưa trở bến
Về neo đậu ngày tàn
Sông lưng vực suối khô
Giờ chỉ trơ lòng sỏi
Xa lắc thuở ban sơ
Ước thành nguồn khó nỗi
Nơi nầy con suối đợi
Hạt mưa sớm quay về
Đừng mãi mê đất lạ
Mỗi hao gầy buồn thê
Mây tìm mây đan kết
Vui vẻ hát đùa ca
Mảnh vườn hằng nắng cháy
Mây có biết chăng là
NhàQuê 2008
trả lời lúc 11:18:43 AM, Aug 19, 2020
Suối Sỏi
Hồn ta viên sỏi muộn phiền
Lăn theo thác lũ từ triền dốc cao
Chạm va thương tích thấm đau
Từ hôm gặp suối nhiệm màu bình yên
Dần tan trầm tích ưu phiền
Vỏ ngoài văn vẻ điểm duyên thành người
Miên man theo suối dạo chơi
Bay tìm cổ tích cuộc đời trước đây
Căn nguyên đến cõi đời nầy
Nghiệm ra nay được xum vầy ước ao
Hẹn cùng suối có bề nào
Không rời xa nữa tình trao nguyện gìn
Có khi sỏi ngẫm chuyện mình
Suối thành thác đổ rung rinh đá ghềnh
Nước ào cuốn sỏi ngả nghiêng
Ra sông ra biển tới miền lạ quơ
Mênh mông khó nỗi tìm bờ
Trở về xưa cũ nằm mơ như thời
Lắng nghe từng nốt nhạc rơi
Suối ru huyền dịu kết đời vào nhau
Sỏi cầu êm ái lòng sâu
Như hồ phẳng lặng biết bao dịu hiền
Suối ơi Suối Mát Suối Tiên
NhàQuê
trả lời lúc 11:19:36 AM, Aug 19, 2020
Chuyện Sỏi
Viên sỏi lóc lăn sao tránh khỏi
Mòn trầy va chạm mấy hư hao
Đã không nát biến đời may mắn
Yên nằm nghe suối hát lao xao
Hai bên bờ vực lở rồi bồi
Mạch suối hiền lành thả nước trôi
Ấm lạnh lòng sâu viên sỏi bám
Rong rêu níu chặc chẳng buông xuôi
Tạc cho phiến đá một tâm hồn
Đời tặng thêm phần tạo ngữ ngôn
Sông thẳm núi xanh thời gian đổi
Chắc khư viên sỏi mãi trường tồn
Sỏi biết rằng mình chỉ nhỏ nhoi
Bàn tay nghệ sĩ khéo săm soi
Một hôm tranh vẽ sao mà tuyệt
Tiếng suối giao hòa sỏi rạng vui
NhàQuê 27-05-09
trả lời lúc 11:20:27 AM, Aug 19, 2020
Hãy Đừng Ra Khỏi Hôn Mê
Đã cùng lay tỉnh làm chi
Hôn mê lại có còn gì chờ hơn
Gối tay từ biệt dỗi hờn
Nằm nghe tim nhịp từng cơn rì rào
Dâng trao tròn phiến ngọt ngào
Vầng trăng nghiêng khuyết năm nào bỗng dưng
Bàn tay phân nửa chào mừng
Hạc gầy xích lại ngập ngừng hôn nhau
Dưới chân đá sỏi xôn xao
Mưa luồng nước lũ quyện vào trăm năm
NhàQuê 2008
trả lời lúc 11:21:35 AM, Aug 19, 2020
Ngoan
Giữa bao la bỗng tên ai nhấp nháy
Lau kiếng mấy lần phải Nhỏ đó không
Lần nhớ tan trường ôm cập đi rong
Vậy là Nhỏ bước vào yêu rồi đấy
Chắc tại Nhỏ không vô tình nhìn lại
Sau lưng mình có một kẻ lặng theo
Có mỗi trái tim và tấm áo nghèo
Đã rắp leo dốc tình cao chất ngất
Sao Nhỏ không vờ đánh rơi cúi nhặt
Như cố tình chờ ai bước lên ngang
Biết đâu chừng ngày bất chợt dịu dàng
Đôi dòng chép gọn gàng cài trong sách
Viết tên ai đến...... lần vừa ý nhất
Manh giấy đơn sơ thay lòng chân thật
Có nói được cùng biết Nhỏ nghe không!
Bà Tiên khấn chẳng mở lòng thử bận
Mỉm cho lần dù chỉ một lần thôi
Nên chi Nhỏ vẫn hồn nhiên theo lối
Kẻ theo sau cứ ruột rối tơi bời
Đêm cứ dài ngày vẫn cứ chơi vơi
Một kẻ ngóng một người đâu hẹn tới
Lại dặn lòng cứ phong Nhỏ lên ngôi
Một ngày Hè đem nắng về rộn rã
Cuối mảnh quê hiền xa thật là xa
Nhỏ lần đầu theo ai về miền lạ
Có Tiên gầy nheo mắt ngó ra sân
Hai đứa nắm tay dường chạy dù gần
Má ơi chúng con đã về nè Má
Như con thưa cùng với Má có lần
Nhỏ...Nhỏ rày con nhà mình Má nhé
Nhỏ bẽn lẽn giọng hồ như khe khẽ
Xin Má mở lòng nhận... nhận con nhe!
Bà Tiên hiền lay vai thon nhè nhẹ
Con bé nầy coi ngộ lại ngoan ghê!
Nhỏ ôm Má hình có người ôm Nhỏ
Đôi mắt rõ vui ửng hồng lên má
Chớp nhanh cùng lớp lớp sóng ngân nga
Anh nầy ghét ghê chừng Má cười cà
Nhà ai như vừa đón đứa dâu xa
Và hôm ấy khói lam lên mái lá
Có ai cùng phụ Nhỏ bữa đơn sơ
Vẫn món canh rau xưa giờ Má chịu
Sao nghe chừng dìu dịu những hương hoa
Thực cùng mộng nào nẩy mầm kết lá
Chút gợn buồn thôi thế hóa ra hay
Cám ơn thời gian đã không đi mãi
Hơn bốn mươi năm chẳng lần gặp lại
Nhắc tên ra còn như mới thuở nào
Niềm vui ngọt ngào tiếp tiếp theo nhau
Trong sâu thẩm có chút gì dành để.
NhàQuê2005
trả lời lúc 11:22:51 AM, Aug 19, 2020
Chưa Chút Ngại Ngần
Em qua phất phới cánh tình
Dáng tiên yểu điệu lung linh sân vườn
Chăm gầy hạt mộng ta ươm
Chờ ngày hườm trái mật tươm ngọt ngào
Cho lần vàng nắng lao xao
Chỉ Em vẽ được sắc màu thời gian
Ta đem treo giữa muôn ngàn
Nét riêng mềm mại kết đan hài hòa
Từ khi cùng Giấc Mơ Hoa
Có hương Nguyệt Quới chưa pha lẫn gì
Hóa thân rạng ánh lưu ly
Rót ta từng ngụm diệu kỳ lâng lâng
Thế gian nầy đã có lần
Dấu Yêu chưa chút ngại ngần trao cho
Thèm Nghe
Mấy hôm vần gieo vô nghĩa
Bỗng dưng thèm nét thơ tình
Tím màu thân quen phơn phớt
Cung buồn dịu vợi lung linh
Đứng giữa phố đông qua lại
Muốn tìm về góc bao năm
Cội cây từ lâu quên ngắm
Hồ như... linh cảm buồn thầm
Mai ngày ngừng tay bận bịu
Ghé thăm vườn có giao cành
Dưới tàn nghe sao ngọt lịm
Hoài hoài yêu dấu nghe anh
Ngàn Muôn
Ngàn hoa bên vệ em đi
Muôn hương thơm tỏa những gì tới nay
Ngàn năm sau trước có dài
Muôn điều đã nói tàn phai bao giờ
Ngàn câu thơ kết đan mơ
Muôn màu sắc ánh nơi bờ biển xa
Ngàn lần ngày tối tiếp qua
Muôn vì tinh tú thiên hà còn nguyên
Ngàn đêm lấp lánh treo nghiêng
Muôn vàn góp lại nợ duyên một đời
NhàQuê
trả lời lúc 11:23:54 AM, Aug 19, 2020
Ngẫm
Giũ sổ mấy lần ta lọt lưới
Ngày ngày lên mạng tán dóc chơi
Nói thiệt văn thơ không đến đỗi
Chậm chân đến trễ...của người rồi
Nếu lỡ thấy rằng hơi giống giống
Ấy là chí lớn gặp nhau thôi!
**-***-**
Tầng hầm chủ trước dường vô sự
Ta về ẩm mốc rủ nhau lui
Ngổn ngang lỡ vứt đành xếp xó
Hồ cũng như ta bèo giạt trôi
Góc hẹp bao năm nằm hờn tủi
Giang san từ đó bày cuộc chơi!
**-***-**
Cứ gọi "Tứ Phương Đa Sự Cốc"
Rung đùi nhâm nhi ta ngồi đọc
Kho tàng nhân loại chở về đây
Chợt ngó tóc da ngậm ngùi khóc
Tha phương viễn xứ đời lất lây
Nỡ bày chi tương tàn ác độc
Không, giờ chim Việt rợp trời bay!
**-***-**
Ví thử phân cân chuyện lời lỗ
Thất Quốc Sanh Cầm với Lưu Vong
Dao trên thớt dưới: Ơi là khổ
Của mình có phải của mình không.
Gác tay lên trán nhẩm tính sổ:
Được, thấy bến bờ giữa đục trong
Lương gian lưỡng diện rõ lồ lộ!
**-***-**
Lánh lợi danh xưa điền viên vui thú
Ngại xô bồ nay không biết đi đâu
Hẹn cùng biển đến cắm lều ở đậu
Ruộng dâu kia đòi lại chắc còn lâu
Tráng sĩ dậy cùng ta chia chén rượu
Thôi đừng mơ ngựa hí đã qua cầu
Thuở rơi kiếm kể như là xưa cũ.
Thương bạn đồi xưa: nắm cỏ úa sầu!
**-***-**
Có hôm buồn cháu bá cổ quàng vai
Om Noại, Om Ngoọi, Are You Alright?
Muốn hụt hơi vẫn lơ lơ láo láo
Kéo ra góc líu lo bầy chim sáo
Chung mái nhà thế giới đã chia hai
Manh áo vá biết bao giờ phẳng lại
Vói ngăn sách ta lần mò kiếm mãi
Yêu quê hương giờ đọc ở trang nào!
**-***-**
Vẫn biết dòng đời sáu mươi năm ngắn quá
Vun vút lao cùng rời rã cuối cơn mê
Ơn non sông ngẫm trả hết, vẹn mọi bề
Ước kiếp mãn hóa thân cùng làn khói trắng
NhàQuê 2006