Tâm Sự Viên Đá Cuội
Tôi viên đá cuội ngàn năm
Suốt đời rêu bám nẩy mầm đầu non
Tuyết sương đá cũng hao mòn
Nhưng đâm chồi lá nên còn vấn vương.
Người đời rẻ rúng không thương
Nhưng tình sõi đá cũng thường có nhau
Vạn năm sau mối tình đầu
Tội cho phận mỏng bạc màu vì ai ?
Thương người mưa ướt tóc mai
Nên hồng trần vẫn ngủ say trọn đời
Thiện duyên dưới ánh mặt trời
Hồn viên đá cuội lạc loài lãng quên.
Não lòng một kiếp buồn tênh
Cô đơn lạnh lẽo chông chênh phận hèn.
Dương hồng Thủy